Chương 29

Thang máy bên Tiết Kha đến rất nhanh, nhưng thang máy bên Giang Nhất Minh vẫn ở tầng sáu không nhúc nhích, như đang bị kẹt.

Cho đến khi thang máy bên cạnh đưa Tiết Kha và những người khác xuống rồi lại lên, Giang Nhất Minh và nhóm của mình quyết định đi thang máy bên nãy bọn Tiết Kha.

"Trục thang máy ở tầng sáu bị kẹt à? Ngày mai chúng ta có thể gọi bộ phận bảo trì đến sửa được không?"

Nghe vậy, Giang Nhất Minh tự nhiên nhấn nút thang máy ở tầng sáu: "Sao không ghé qua xem thử, chắc cửa thang máy bị thứ gì chặn lại."

"Nghe Giang thiếu!" Toàn bộ nhân viên đã bị mua chuộc bởi món tôm càng cay và kỹ năng tỏa sáng của Giang tiểu thiếu gia.

Thang máy chậm rãi đi đến tầng sáu, cửa thang máy kêu "ding" một tiếng, Giang Nhất Minh bước ra khỏi thang máy trước.

Vừa bước ra khỏi thang máy, y dừng lại, sắc mặt có chút khó coi.

Y sang các nhân viên đứng trong thang máy, trầm giọng nói: "Gọi xe cấp cứu."

"A?" Mọi người trong thang máy sửng sốt một chút, sau đó đều lo lắng chạy ra ngoài.

"Hít--" Mọi người hít một hơi khi nhìn thấy cửa thang máy bên cạnh đóng mở liên tục.

Nhìn xuống một chút, một người đàn ông đang nằm trên mặt đất, hai chân vắt ngang lối vào thang máy, chặn cửa thang máy đóng lại.

Sau khi khẩn cấp gọi xe cấp cứu, bọn họ mới phát hiện ra người nằm ở đó chính là đài trưởng Mã Quốc Dũng.

"Là đài trưởng! Muộn thế này sao còn ở đây?"

"Còn sống không vậy?"

"Còn thở, còn thở!"

Nhóm Tiết Kha ở tầng trệt đợi rất lâu nhưng không thấy Giang Nhất Minh và những người khác xuống, thay vào đó là tiếng của xe cấp cứu.

Tiết Kha và Tiết Dương nhìn nhau vội vàng đi theo nhân viên cứu thương.

"Có lẽ là bệnh tim phát tác vì bị hoảng sợ, may là phát hiện sớm", nhân viên cấp cứu nói cho họ biết.

"Đài trưởng bị bệnh tim à? Tôi chưa từng nghe nói đến..."

"Bị hoảng sợ? Không lẽ do mất điện hồi nãy? Đài trưởng không nhát gan vậy chứ, ông ta không phải định làm một chương trình tạp kỹ kinh dị à?"

"May mà Giang thiếu nói muốn tới nhìn xem, nếu không thì chết thật."

"Đúng đúng! Đội ơn Giang thiếu!"

Tiết Dương đứng cạnh Giang Nhất Minh thấp giọng hỏi: "Đài trưởng, chắc không phải gặp phải thứ kia chứ?"

Giang Nhất Minh không trả lời.

Vụ việc của cô gái được Mã Quốc Dũng đưa tin, khuôn mặt cô gái không được che lại trên bản tin, điều này gián tiếp khiến cô gái tự sát.

Thanh Ô nuôi lệ quỷ ở đài truyền hình chỉ để trả thù những kẻ đã tham gia đưa tin lúc đó, mà Mã Quốc Dũng chính là kẻ đầu tiên phải gánh chịu.

Y nhìn Mã Quốc Dũng được đưa lên xe cấp cứu, nói: "Chuyện này sắp xong rồi."

"Thật sao? Thế thì tốt quá." Tiết Kha thở phào nhẹ nhõm, "Chỉ cần không ảnh hưởng đến trận chung kết ngày mai là được."

Giang Nhất Minh nhìn hắn một cái, trong đầu người này đang nghĩ làm sao không ảnh hưởng đến trận chung kết ngày mai thôi à? Đúng là hờ hững.

Tiết Kha bị Giang Nhất Minh nhìn, bỗng nhiên căng thẳng hỏi: "Sẽ không ảnh hưởng gì chứ?"

"Sẽ không."

Tiết Kha thở phào nhẹ nhõm:"Đài trưởng cũng không dễ dàng gì, gần đây đài truyền hình hình như có ý tung ra một loại hình tạp kỹ mới, phát sóng trực tiếp với hậu kì gần như làm cùng một lúc, đài trưởng đoạn thời gian này đều luôn tăng ca để làm dự án đó, chắc là tim kém rồi. Cũng không thể chuyện gì cũng đổ do quỷ quái, ngài nói đúng không?"

"Không biết tim ông ta có tốt hay không, nhưng việc ông ta ngã ở cửa thang máy tối nay không liên quan gì đến con quỷ mà ông gặp." Giang Nhất Minh lạnh lùng nói, sau khi nhìn sắc mặt Tiết Kha đột nhiên tái nhợt, y hơi nhếch khóe miệng, ung dung bước đi.

Tiết Kha cảm thấy hắn bị cố tình hù dọa QAQ.

......