Chương 12

Mục Yến biết đối phương có chút không tình nguyện,chỉ là tình huống hiện tại đã lên dây, không thể không làm.

Đem hai chân của Thẩm Thanh Ca càng mở rộng hơn, ngón tay đưa vào, trước tiên là một ngón tay nghịch ngợm trong đó.

Chậm rãi cho thêm ngón thứ ba vào, hắn đã biết đến thời cơ rồi.

Ngón tay rút ra, côn ŧᏂịŧ theo vào lỗ nhỏ còn chưa khép kín, đem cự vật toàn bộ đâm vào.

Tiểu huyệt đột nhiên bị nhét đầy, Thẩm Thanh Ca có chút đau đớn lại càng thêm mấy phần kí©h thí©ɧ.

Vừa nghĩ đến hoàn cảnh:

" Chàng cái tên vô sỉ này, trướng quá, mau ra ngoài."

Cũng không dám nói lớn, bên ngoài xe ngựa có phu xe, trong xe còn có nữ nhi đang ngủ say.

Mục Yến ngược lại lại càng hăng hơn, đâm côn ŧᏂịŧ vào sâu hơn.

Tư thế nữ ở trên, khiến Thẩm Thanh Ca nhìn thấy rõ bản thân mình ăn cự vật kia từng chút từng chút một như thế nào.

Càng vào sâu hơn, tất cả đều ăn vào.

Hai túi dái lớn chạm vào hoa môi của nàng, bị lông thô to kí©h thí©ɧ, tiểu huyệt chịu không được co rút lại.

Gắt gao kẹp lấy côn ŧᏂịŧ, da^ʍ mĩ hơn bình thường.

" A Thanh, nàng thả lỏng chút, tiểu bức kẹp thật chặt."

Côn ŧᏂịŧ ở bên trong một bước cũng khó đi.

Sướиɠ quá, Mục Yến nhịn không được phát ra âm thanh, thật sự quá sướиɠ.

Thẩm Thanh Ca sợ người phu xe chú ý, dùng tay ngăn miệng Mục Yến lại, cũng không dám nghe những lời yêu nghiệt của hắn.

Cứ nghĩ tới những lời yêu nghiệt đó, tiểu bức lại co lại.

Mục Yến muốn nàng thả lỏng, tay vẫn không nhàn rỗi, nhào nặn đầu ngực của nàng.

Miệng bị che lại, đầu lưỡi ra sức liếʍ lấy tay nàng.

Thanh Ca cảm giác phía dưới sắp được rồi, tay không còn sức rơi xuống, Mục Yến lại đem nàng ép xuống, khiến hoa huyệt lại ăn toàn bộ côn ŧᏂịŧ.

Vì không muốn phát ra tiếng thở dốc, Thẩm Thanh Ca chủ động hôn môi đối phương.

Làm âm thanh bị bao phủ trong khoang miệng, chỉ có tiếng da^ʍ dich lạch bạch, tiếng dâʍ ɖị©ɧ hòa quyện.

Trong nháy mắt, hồng thủy khai áp, dâʍ ɖị©ɧ phun trào.

Thẩn Thanh Ca đạt cao trào, bên dưới ẩm ướt, bên trong vừa ướt vừa nóng.

Tinh quan mở ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều bắn vào trong tiểu bức.

Mà trong hoàng cung, biết hôm nay nàng từ biên cương hồi Kinh.

Hoắc Húc tâm tình đang tốt lại bị chuyện đó phá hủy, nhìn " xe ngựa đang đung đưa, thỉnh thoảng còn có âm thanh thở dốc, quả nhiên là hai người đang hoan ái."

Trái tim như bị dao cắt.

Chưa từng ghét bỏ một người như vậy.

Mục Yến thật sự quá trướng mắt, cô bây giờ liến muốn gϊếŧ hắn!

Hắn sao có thể vô sỉ như vậy.

Tâm tình không thể bình tĩnh lại, ở trên xe ngựa thao nàng.

Bộ dạng nàng sẽ như thế nào?

Hoắc Húc vừa nghĩ tới, cự vật liền chướng đếm đau.

Trong đầu nghĩ đến đối phương, động tác ở tay lại càng nhanh hơn.

Cuối cùng gọi tên nàng mà tiết ra.

" A Thanh, chào mừng nàng trơt về, cô rất nhớ nàng."

Con ngươi đỏ rực, bị đè xuống quá lâu, càng thêm điên cuồng.