Chương 23: Ngoài ý muốn!!!

Sau khi Mạc Thiên Thiên và Mạc U Bình gặp mặt, từng người một liền rời đi, cô không chịu được cái người bệnh tâm thần này, không biết cô ta đang nói cái gì, người phụ nữ này thần kinh có vấn đề hay sao?

Trước kia Mạc Thiên Thiên cảm thấy, bản thân vậy mà rất đồng tình với cô ta, nhưng loại đồng tình này trong mắt cô ta có lẽ là một loại châm chọc đi, Mạc Thiên Thiên nắm chặt quần áo, thời tiết bây giờ đã có chút lạnh rồi, dù sao thành phố A cũng ở gần phương Bắc.

Vừa đến mùa thu, gió vô cùng lớn, Mạc Thiên Thiên vốn định bắt xe đến công ty, nhưng cô lại bị Coco ở phía trước thu hút, cô ta vẫn như cũ ăn mặc ngăn nắp tinh tế, giống như vẻ đẹp thời thượng làm người ta cảm thấy lóa mắt.

Màu tóc hồng phấn làm người ta liếc nhìn, nhưng mà khi mọi người nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp kia, vẫn vẽ không khỏi sợ hãi thừa nhận, thật sự đúng là một vưu vật trời sinh!

Mạc Thiên Thiên nhìn thấy cô ta so với trước đây hai bên gò má lộ ra dáng vẻ tiều tụy, đột nhiên có chút tò mò, bởi vì lúc trước gặp mặt bị cô gái này không thèm đếm xỉa tới, cho nên cô biết cô gái này mắt cao hơn đầu, nhất định sẽ không thèm quan tâm đến người nhỏ bé như cô.

Cô đi theo sau lưng Coco, muốn xem là rốt cuộc cô ta muốn đi đâu, quả nhiên Coco không có nhớ cô, nâng cằm lên cư xử với cô như những người qua đường khác, cao ngạo liếc nhìn qua Mạc Thiên Thiên, cô ta lấy ra điện thoại kiểu mới nhất, không coi ai ra gì nghe điện thoại.

“Alo, thân ái, cậu không thật sự làm việc này không thành à?”

Giọng nói của cô ta mang theo cảm giác nữ tính nhưng lại không mất đi phóng khoáng cởi mở, ngược lại rất là êm tai, Mạc Thiên Thiên lặng lẽ đi theo phía sau cô ta.

Đột nhiên cảm thấy bộ dạng của mình rất nhàm chán, xấu hổ quay người rời đi, nhưng đúng lúc cô đang muốn rời đi, không biết đầu dây bên kia nói cái gì mà khiến cho Coco khích động hét lớn.

‘Đông Phương không phải loại người như vậy! Đáng ghét, cậu mau ngậm miệng lại…’

Âm thanh kia càng nói càng nhỏ, nhưng Mạc Thiên Thiên cách xa ngay bên cạnh lại nghe thấy rất rõ.

Coco nhỏ giọng nói

“Chuyện khoản tiền kia cậu giải quyết xong là được, Sở Tuấn Ngạn không phải là thằng ngốc cái gì cũng không biết, cậu nên cẩn thận đề phòng anh ta một chút, đã hiểu chưa! Việc quan trọng bây giờ chính là làm cho anh ta chịu thua!”

Coco mang một đôi giày cao gót hơn 10cm, đế giày vừa cao vừa nhọn, vang lên lạch cạch, sau khi Mạc Thiên Thiên nghe xong lời của cô ta, trong lòng liền dâng lên một loại cảm giác, cảm giác của cô luôn luôn rất linh nghiệm, hiện tại cô cảm thấy nên đem chuyện này nói cho Sở Tuấn Ngạn.

Cô đang muốn tiến lên để nghe tiếp, Coco đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn vào đám người, bộ dạng híp mắt như đang có điều gì cần suy nghĩ, đối với đầu dây bên kia nói

“Tớ biết phải làm gì, cậu yên tâm đi!”

Sau đó cúp điện thoại, leo lên một chiếc xe taxi rời khỏi chỗ này, Mạc Thiên Thiên cảm thấy chuyện này nhất định không đơn giản như vậy, nên nói chuyện này với Sở Tuấn Ngạn một tiếng để anh chuẩn bị vậy.

Cô lấy điện thoại ra gọi vào số Sở Tuấn Ngạn, đầu dây bên kia không có người bắt máy, sau khi cô gọi lại ba lần mới quyết định về gặp mặt rồi nói thì tốt hơn, hôm nay cũng thật là thần kỳ, đầu tiên là nói một chút chuyện với bệnh thần kinh Mạc U Bình kia, sau đó liền gặp phải bộ dạng khẩn trương của Coco.

Cô nhếch khóe miệng, hôm nay quả thật không phí công cô ra ngoài, thật sự quá đặc sắc rồi. Một bên khác, Coco vội vàng bắt một chiếc xe, sau khi lên xe liền nghe thấy chuông điện thoại lại vang lên, cô nhẫn nại nghe điện thoại, đầu bên kia vang lên giọng nói trầm thấp.

“Đại tiểu thư, nếu cô còn muốn giữ những tấm ảnh nude này thì nên ngoan ngoãn phối hợp với chúng tôi! Tôi không biết sau đó mình sẽ làm ra chuyện gì đâu, nếu ảnh nude của cô bị lộ ra, không biết là ông bố sĩ diện đầy người kia của cô đoạn tuyệt quan hệ, hay là bỏ rơi cô đây…thật đáng thương!’

Người đàn ông thấp giọng nở nụ cười, những lời này đâm thẳng vào lòng Coco, cô ta vốn là tam tiểu thư gia đình tài phiệt, là người phụ nữ được nhiều người ngưỡng mộ, bởi vì chuyện lần trước, bị Đông Phương Húc Nghiêu cùng Sở đại thiếu gia xem cô như là người vô hình bỏ qua cô, bị sỉ nhục như vậy, làm lòng cô rất bấn loạn.

Đêm hôm đó cô tại quán bar tự mình chuốc say, vô tình lúc đó nhìn thấy một anh chàng đẹp trai, người đàn ông kia cả người lệ khí nhìn là biết không phải dạng tốt lành gì, nhưng chính vì đôi mắt phượng đẹp tuyệt đấy, làm cho người khác mơ hồ, chỉ có thể chìm đắm vào bên trong không thể thoát ra ngoài.

Người đàn ông kia mặc áo da màu đen, phác họa ra thân hình hoàn mỹ cực điểm, bên cạnh anh ta thỉnh thoảng sẽ có phụ nữ đến bắt chuyện, nhưng mà thái độ của anh ta trước sau vẫn thế không thèm để ý đến những người phụ nữ kia.

Coco đã uống hết ba ly rượu, cô ta uống say mắt mông lung nhìn gương mặt đẹp trai cứng rắn của người đàn ông, thấp giọng thổi một hơi, có muốn cùng tôi đi thử không, rốt cuộc có muốn không?

Thân thể rất thành thực với cô ta, đầu tiên cô mở bước chân, bởi vì cô mang chính là giày cao gót phiên bản mới nhất, kiểu dáng thiết kế chính là để phụ nữ lộ ra dáng vẻ thướt tha mềm mại, đi trên đường giống như thiên kim tiểu như cổ đại bước đi như cành liễu, toát ra vẻ nữ tính ôn nhu.

Coco cầm một ly rượu, khuôn mặt say đến hơi đỏ ửng lên nhìn người đàn ông càng trở nên hồng thuận, giống như là đang ngại ngùng đi về phía trước.

“Thân ái, có thể mời anh một ly không?’

Người đàn ông híp đôi mắt, mờ môi gợi cảm chậm rãi cong lên, hắn như rất hài lòng nhìn Coco giống như là con mồi tự đưa tới vậy, hắn ta đứng dậy ôm sát bờ eo Coco, ở bên tai cô ta nói.

“Chi bằng chúng ta đổi một nơi khác uống một ly?’

Lời của người đàn ông rất hợp ý Coco, cô ta mị nhãn như tơ nhìn người đàn ông nói

“Anh muốn đi chỗ nào, chúng ta liền đi chỗ đó.”

Người đàn ông hài lòng mỉm cười, ôm eo cô ta bước ra ngoài.

Sau đêm triền miên hôm đó, không ngờ lại chọc đến cái tai vạ này, từ ngày hôm đó không ngừng có người gọi đến cho cô ta, trong tài liệu gửi đến là ảnh cô ta và người đàn ông này.

Sau khi cô ta nhìn thấy ảnh chụp liền điên cuồng đem nó xóa bỏ, mãi sau này khi cô ta nhận cuộc gọi từ một người đàn ông, người đàn ông kia chính là đối tượng tình một đêm của cô, Coco đã sớm điều tra, người đàn ông kia chính là người của xã hội đen.

Cũng là một người rất có danh tiếng, tên là Tham Lang, là lão đại của một hội mới, bình thường thì cô ta và những người thế này sẽ không có cơ hội gặp nhau, nhưng một lần phóng túng kia khiến cô ta không thể không giúp người đàn ông này.

Coco cắn môi cảm thấy bản thân thật ngu ngốc, lúc trước bởi vì bố cô gặp vấn đề về tài chính, cô không thể lảng vảng bên người các thiếu gia công tử, chỉ hy vọng ai đó có thể giúp bố cô vượt qua khó khăn này.

Nhưng mà đi đến đâu cũng gặp trắc trở, chỉ đến khi mình quen biết Đông Phương Húc Nghiêu mới tốt hơn một chút, Đông Phương Húc Nghiêu cho bố cô mượn một số tiền lớn có thể bù vào chỗ trống kia.

Lúc đầu cô ta một mực muốn ở cùng một chỗ với người đàn ông này, nhưng hết lần này đến lần khác xảy ra chuyện, đến cô ta cũng tự cảm thấy bản thân quá rẻ mạt, một lần đó về sau Đông Phương Húc Nghiêu cũng không còn đến tìm cô ta nữa.

Coco bất lực cụp mắt, lớp trang điểm mắt được vẽ tỉ mỉ có chút hoa mỹ, cô ta không biết bản thân cũng có lúc chật vật như vậy, bộ dạng này khiến cô còn thấy khinh thường bản thân.

Cô cúp máy điện thoại, rất nhanh liền nhận được được một tin nhắn, trong tấm ảnh người phụ nữ ngồi trên người đàn ông uyển chuyển động eo, biểu cảm đặc biệt say mê.

Người phụ nữ này không ai khác chính là cô, Coco sau khi xem điện thoại liền sụp đổ, điện thoại lại có người gọi tới, cô ta bối rối nhận điện thoại.

“Alo, anh nói cái gì tôi cũng đều đồng ý, xin anh đừng phát tán ảnh ra bên ngoài!”

Giọng nói của người đàn ông bên kia trở nên khàn hơn, hắn ta trầm giọng nói

“Vậy thì tốt quá, cô chắc cũng biết thủ đoạn của tôi rồi, cũng đừng phí công làm mấy việc vô nghĩa nữa, hiện tai cô nên ngoan ngoãn nghe theo lời của tôi, tôi cũng không bạc đãi cô, ha ha…’’

Tập đoàn Đại Hạ, những người luôn ở trong khu vực đỉnh cao náo nhiệt nhất, ở nơi này không chỉ có những đồ hiệu đắt đỏ, còn là nơi mà mọi người tiêu tiền.

Lâm Vãn Tình cùng với các chị em vừa mới đi spa xong, ra ngoài shopping, vừa đúng lúc mệt mỏi nên ngồi tại một quán café nghỉ ngơi, bởi vì lúc trước ở trong nhà bị tiện nữ tiểu tạp chủng kia làm cho tức giận, cho nên mới đi theo đám chị em thư giãn tâm tình một chút.

Lỡ như bị tiểu tạp chủng kia chọc cho tức giận rồi xuất hiện nếp nhăn thì làm sao bây giờ! Bên trong chị em của bà ta có một người đứng lên chỉ vào Mạc Thiên Thiên kinh ngạc lên tiếng.

“Ôi, Vãn Tình đây không phải con kế của cậu sao? Con bé vậy mà đi làm ở công ty này sao, thật sự không tệ nha, nghe nói con gái của cậu cùng với chàng thanh niên tiếng tăm lừng lẫy Sở Tuấn Ngạn chuẩn bị kết hôn sao, cậu thật là một người có phúc nha!’’

Người chị em kia nói chuyện trong mắt đều hiện lên vẻ ghen tị, để lòng hư vinh trong lòng Lâm Vãn Tình tang lên cực điểm, nhưng mà bà ta nhìn xuyên qua dáng người phụ nữ tiện nhân đang mặc quần áo công sở kia, trong lòng lại khó chịu.

Bà ta nghiến răng nuốt vào trong bụng, mỗi lần bà ta nhìn thấy người phụ nữ này, liền nhớ tới con gái mình ở công ty của Sở Tuấn Ngạn này khổ sở cầu xin, để cho Sở Tuấn Ngạn không cùng con bé chia tay, Lâm Vãn Tình mỉm cười có chút cứng ngắc.

Bà ta làm sao có thể nói với các phu nhân ở đây, cái vòng tròn này chính là giúp đánh rắn dập đầu, nếu bà ta kể chuyện này ra ngoài, con gái bà về sau đừng mong có thể gả vào một gia đình tốt.

Lâm Vãn Tình một mặt cười một mặt trong lòng bắt đầu tính toán ruốt cuộc phải làm sao mới có thể đuổi tiểu tạp chủng này ra khỏi nhà, đỡ khiến cho bà ta chướng mắt!

Mạc Thiên Thiên đi qua đường lớn, trông thấy công ty cách mình không xa thở dài một hơi, cô đem áo khoác của mình chỉnh kỹ, vững vàng đi về phía thang máy.

Thời gian này đúng lúc là thời gian vàng của thang máy không có ai cùng với cô tranh đoạt,rất nhanh cô đã đến văn phòng, trong văn phòng Sở Tuấn Ngạn đang dùng ngón tay xoa bóp huyệt thái dương của mình bộ dạng rất mệt mỏi.

Mạc Thiên Thiên sau khi nhìn thấy có chút không đành lòng, loại cảm giác này giống như việc gì cô cũng không làm, tất cả đều để cho chủ tịch giải quyết nên mới khiến anh mệt mỏi như thế.

Sở Tuấn Ngạn lúc Mạc Thiên Thiên bước vào liền phát hiện ra cô, anh không nói lời nào, Mạc Thiên Thiên cũng không nói chuyện, trực giác anh mách bảo, người phụ nữ này đang cố ý né tránh mình, ngoài mặt đối với mình cung cung kính kính, nhưng mà cuối cùng vẫn không biết rốt cuộc cô đang nghĩ cái gì.

Mạc Thiên Thiên cắn môi, đem tài liệu sắp xếp lại hoàn chỉnh có thứ tự, sau đó đem ghi chép, tài liệu hội nghị từng cái sắp xếp cẩn thận, lấy lịch trình của chủ tịch ra, dựa vào trên tài liệu thông báo với Sở Tuấn Ngạn một lượt.

“Chủ tịch, lịch trình của hôm nay chỉ có buổi chiều đến dự yến tiệc do ông nội của nhà Đông Phương tổ chức, hội nghị trước đó có tiếp tục không ạ?’

Giọng nói của Mạc Thiên Thiên trong sáng, sau khi nghe thấy khiến Sở Tuấn Ngạn rất dễ chịu.

Anh cúi đầu trầm tư một lúc

“Hiện tại vẫn chưa phải lúc đánh rắn động cỏ, để chuyện này thuận theo tự nhiên đi, ai bảo bọn họ muốn trong miệng hổ nhỏ răng đây, hiện tại bọn họ nên chuẩn chị chờ chết cho tốt đi!’’

Mạc Thiên Thiên cúi đầu vừa vặn, nhìn thấy nụ cười tàn nhẫn của Sở Tuấn Ngạn, không biết vì sao trên người người đàn ông này cô luôn cảm thấy sát khí, không giống như khí chất ôn hòa nhã nhặn của những chủ tịch khác.

Người đàn ông này…rất là đáng sợ, Mạc Thiên Thiên không khỏi lùi về phía sau một bước, Sở Tuấn Ngạn liền không vui, anh thấp giọng nói.

“Nếu không có việc khác trước hết hãy đi thử lễ phục đi, chờ một chút, bảo Lily lấy chiếc cà vạt màu xanh lam của tôi ra, đã biết chưa?’