Mộ Cẩm Vân thực sự không nghĩ tới việc đi theo con đường của thư ký, nhưng với tình hình hiện tại của cô, rõ ràng là rất khó để tìm được một công việc tốt dưới sự chèn ép của nhà họ Hứa và mẹ con Lương Thu Trà.
Samsung là một công ty lớn, cả nhà họ Hứa và nhà họ Mộ đều không đủ trình độ để so sánh, cô tin rằng dù tay Lương Thu Trà có dài như thế nào đi chăng nữa cũng không thể với tới được tận đây.
“Cô Vân, cô có chuyện gì không?” Nghe đối phương nói, Mộ Cẩm Vân thu lại suy nghĩ của mình, nghiến răng nghiến lợi hạ quyết tâm: “Không có”.
Nói xong cô liền ký vào đơn.
Hiệu suất công việc của Samsung rất cao, chỉ trong vòng mười phút, cô đã hoàn thành các thủ tục.
Bên kia thông báo cô chính thức đi làm vào thứ hai. Hôm nay là thứ năm, Mộ Cẩm Vân suy nghĩ một chút, vốn dĩ cô muốn đến trung tâm thương mại mua một vài bộ trang phục công sở, nhưng khi đứng ở cổng trung tâm, cô mới nhớ ra mình không có tiền.
Cô không có quan niệm về tiền bạc, khi đi du học, cô không chỉ tiêu gì nhiều ngoài chi phí cho việc ăn uống hàng ngày và thỉnh thoảng sẽ các chỉ phí phát sinh khác như mỹ phẩm, sản phẩm chăm sóc da và quần áo.
Và cô không ngờ rằng ba ruột của mình thực sự sẽ đuổi cô ra khỏi nhà và đóng tất cả các thẻ tín dụng của cô lại.
Nếu không có một căn hộ do mẹ cô để lại, có lẽ bây giờ cô sẽ phải sống ở đầu đường xó chợ rồi.
Nghĩ đến điều này, lòng căm thù của Mộ Cẩm Vân đối với hai mẹ con Lương Thu Trà càng cao hơn.
Nếu không phải do họ ở một bên châm ngòi thổi gió vào tai ba cô, thì mối quan hệ của cô và Mộ Đình Nam đã không xấu đến mức này.
Tất cả những chuyện này, sớm muộn gì cô cũng sẽ trả lại từng cái một! Cũng may hiện tại cô đã tìm được việc làm, sau khi công việc ổn định, cô sẽ tìm hai mẹ con bà ta để giải quyết chuyện này! Mộ Cẩm Vân nghĩ rất tốt, nhưng cô không biết rằng, ở phía trước có một vị Tổng giám đốc Samsung đang đợi cô.
Vào thứ hai, Mộ Cẩm Vân đến rất sớm.
Tổng giám đốc đã có một thư ký rồi, thư ký Lý Minh Việt đưa cô đi làm quen với môi trường làm việc, lúc đầu Mộ Cẩm Vân tiếp thu tình hình công việc cũng hơi chậm chạp, cũng may là Lý Minh Việt sẵn lòng dạy dỗ cô và cô cũng có năng lực học hỏi mạnh. Sau ba ngày cô cũng dần quen với công việc, mọi chuyện chậm rãi cũng thuận buồm xuôi gió.
Chỉ là cô đã đi làm được năm ngày, vẫn không biết người được gọi là Tổng giám đốc là ai.
Trước khi Mộ Cẩm Vân nhìn thấy Tổng giám đốc của Samsung, Mộ Đình Nam bất ngờ gọi cho cô và yêu cầu cô đến Club Baby Fox.
Cô vẫn nhớ việc Mộ Đình Nam đuổi cô ra khỏi nhà ngày hôm đó, việc ấy vẫn sờ sờ ngay trước mặt cô. Cô muốn đối đầu với Mộ Đình Nam vài ngày, kết quả Mộ Đình Nam lại không quan tâm đến tình cảm ba con chút nào và lấy di vật của mẹ cô ra uy hϊếp cô.
Mộ Cẩm Vân run lên vì tức giận, thay quần áo rồi vội vàng rồi bắt taxi đến Club Baby Fox.
Sau khi cô trở về nước, đây lần đầu tiên cô bước vào một câu lạc bộ như vậy ở Việt Nam.
Bởi vì lần trước hai mẹ con Lương Thu Trà đã hãm hại cô, bây giờ cô vẫn còn để ý.
Cô chỉ không ngờ rằng dù bà ta có tính kế như thế nào đi nữa, cũng không thể so với việc Mộ Đình Nam muốn lừa gạt con gái mình.
Khi nhìn thấy người đàn ông ngồi trên ghế chính, Mộ Cẩm Vân vô thức muốn xoay người muốn rời đi.
Nhưng ngay khi cô xoay người đi, hai nhân viên vệ sĩ của Mộ Đình Nam đã chặn cô lại.
Cô nghi ngờ nhìn ba ruột của mình: “Ba, ý của ba là gì?” Vẻ mặt Mộ Đình Nam lạnh lùng, kéo tay cô lại: “Đây là Tổng giám đốc Lâm. Hôm nay ba kêu con tới đây là vì muốn tốt cho con. Con ngoan ngoãn nghe lời một chút” “Tốt cho con?” Mộ Cẩm Vân nhếch khóe miệng và rút tay ra khỏi tay ông ta.
Ha, ông ta nói bán con gái của mình lại là “vì muốn tốt cho con”. Mộ Đình Nam, ông ta thực sự là một người ba tốt của cô!