Mộ Cẩm Vân đang gửi sơ yếu lý lịch, hai người Lương Thu Trà và Mộ Tỉnh Anh liên hợp với nhà họ Hứa để ngăn cản đường lui của cô, hiện tại cô chỉ có thể nộp vào một số công ty nước ngoài hoặc công ty lớn.
Lúc trước vào Samsung cô cũng mờ mịịt, giờ nghĩ lại, có lẽ đó là sự lựa chọn mà Tống Lâm cho cô.
Bây giờ Tống Lâm đồng ý thả cô đi, cô cũng không muốn nghĩ nhiều về chuyện đó nữa.
Sau lưng cô còn có hai mẹ con Lương Thu Trà và Mộ Tinh Anh nhìn chằm chằm, cố gắng khiến cho cô cảm thấy tồi tệ, vì vậy cô không thể ngồi yên chờ chất.
Nhưng mà hiện tại làm cái gì, cái gì cũng cần quan hệ với tiền bạc, mà cô thì thứ gì cũng chẳng có.
Nghĩ đến đây, Mộ Cẩm Vân chỉ có thể giải quyết công việc trước rồi tính tiếp, nhưng không nghĩ rằng Mộ Tinh Anh đã đào một cái hố khác cho cô.
Trương Minh Lâm của tập đoàn Trung Thuận đã hơn năm mươi tuổi, mười lăm tuổi đã bắt đầu gây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, đưa Trung Thuận phát triển như ngày hôm nay có thể nói là cũng có chỗ hơn người.
Ánh mắt của Trương Minh Lâm trong thương trường quả thật là nham hiểm, một tay chính mình quản lý các phương diện quyết sách, điểm không tốt duy nhất là có bệnh chung của đám đàn ông…háo sắc.
Khi còn trẻ, ông ta thích một cô gái xinh đẹp và giàu có nhưng bị người ta ghét bỏ, vì vậy mới tức giận mà phấn đấu.
Bây giờ Trương Minh Lâm giàu có, ông ta cũng sẽ chơi đùa phụ nữ, chẳng qua ông ta thích chơi những cô gái trắng trẻo, xinh đẹp và giàu có.
Mộ Tinh Anh có một người bạn đang đi theo Trương Minh Lâm, Trương Minh Lâm lắm tiền lại ra tay phóng khoáng, mặc dù đã ở tuổi trung niên, bụng phệ, cả người toàn mỡ, nhưng vì tiên, có không ít phụ nữ vẫn chạy theo như vịt.
Mộ Tinh Anh cầm hai mươi triệu gọi là “phí trợ giúp” đưa cho người bạn kia, bảo cô ta thỉnh thoảng ở trước mặt Trương Minh Lâm nhắc đến Mộ Cẩm Vân, lại ngẫu nhiên “không cẩn thận” cho Trương Minh Lâm xem ảnh chụp của Mộ Cẩm Vân, cũng chả đến mấy ngày mà Trương Minh Lâm mắc câu.
Phải nói rằng Mộ Cẩm Vân đúng là mỹ nhân trăm năm có một, dáng người cũng không có gì để nói, nhưng khi nhìn ảnh chụp thì lại thấy rất lạnh lùng.
Nhưng mà đàn ông bây giờ, chơi đùa hơn ngàn cô gái nhu thuận, ngược lại một hoa khôi lạnh lùng như vậy lại mang một thứ kí©h thí©ɧ vô cùng hứng thú.
Trương Minh Lâm từ từ cảm thấy người phụ nữ bên cạnh mình có chút nhàm chán, mấy ngày nay luôn nghĩ đến Mộ Cẩm Vân.
Hơn nữa thật trùng hợp, Mộ Cẩm Vân trông hơi giống mối tình đầu của Trương Minh Lâm.
Vì vậy, sau vài ngày suy nghĩ, cuối cùng Trương Minh Lâm đã yêu cầu thư ký liên lạc với Mộ Đình Nam.
Mộ Đình Nam đã hẹn Trương Minh Lâm năm sáu lần nhưng bên kia vẫn nói bận.
Bây giờ bên kia chủ động hỏi ông †a, tâm trạng của Mộ Đình Nam hai ngày qua cũng rất tốt, ngay cả Mộ Tỉnh Anh hai ngày này đã quẹt thẻ hơn trăm triệu ông ta cũng không quan tâm.
Mộ Đình Nam biết Trương Minh Lâm thích chơi với phụ nữ nên đã thu xếp hai người phụ nữ với giá cao.
Hàn huyên nói chuyện mấy câu, Mộ Đình Nam đề cập đến việc hợp tác.
Trương Minh Lâm là một người có chủ kiến riêng, ông ta không bao giờ mua bán lỗ vốn.
Mặc dù ôm trên tay hai người phụ nữ mà Mộ Đình Nam tìm tới, trong lòng ông ta vẫn luôn nghĩ đến Mộ Cẩm Vân.
Nghe được lời nói của Mộ Đình Nam, ông ta cười đầy ẩn ý: “Tổng giám đốc Nam, nghe nói cô cả nhà họ Mộ của ông mới học xong về nước, phải không?” Mộ Đình Nam sững sờ khi nghe Trương Minh Lâm nhắc đến Mộ Cẩm Vân, một hồi cũng không phản ứng lại: “Con bé mới trở vê nước không lâu, nhưng mà tôi với nó…
“Tổng giám đốc Nam, mấy ngày trước tôi may mắn xem được mấy tấm ảnh của cô cả Mộ, trong lòng chợt cảm thấy quen thuộc, sau khi nhìn kỹ, tôi mới phát hiện cô cả Mộ trông giống với mối tình đầu của tôi. Anh nói, duyên phận này, có phải kì diệu quá hay không?” Nói đến đây, Mộ Đình Nam sao mà không hiểu, sắc mặt có chút cứng lại: “Tổng giám đốc Minh Lâm nói đúng”.
“Không biết liệu tôi có được vinh hạnh gặp cô Vân một lần hay không?” Mộ Đình Nam chỉ cân nhắc vài giây liền gật đầu, Tống Lâm không còn thấy có lợi ích đâu nữa, nhưng Trương Minh Lâm có lợi ích sẵn có ở đây, đương nhiên ông ta chọn Trương Minh Lâm.