Tần Thanh Chước xuyên sách, hắn xuyên vào một tên lưu manh trong thôn, tên lưu manh này vừa háo sắc vừa dầu mỡ, lại còn đánh người, không người nào chịu gả cho hắn, nương của hắn liền tìm cho hắn một cọc hôn sự, ca nhi kia là gả lần hai.
Không chỉ có vậy, ca nhi kia còn là phu lang của nam chủ, nam chủ chính là vị tướng quân thần bí mất tích trên chiến trường, chờ Long Vương trở lại, cũng chính là ngày chết của lưu manh. Chỉ là, trước khi lưu manh ngược đãi vai chính thụ, đã bị vai chính thụ hạ độc chết.
Tần Thanh Chước: “……” Đây là muốn hắn chết mà.
Hôn phòng...
Vai chính thụ cắn môi dưới, gương mặt thanh lãnh mang theo thẹn thùng cùng ẩn nhẫn: “Thỉnh lang quân thương tiếc.”
Tần Thanh Chước: “!!!”
Tất cả đều là thấp hèn, chỉ có đọc sách mới cao. Tần Thanh Chước đã tới cổ đại, cũng chỉ có thể rưng rưng nước mắt thi khoa cử, tìm cho mình một tương lai tươi sáng, nếu không, lão bà sẽ bị cướp đi, còn bị người ta khi dễ.
Hắn rưng rưng nước mắt thi đậu đệ nhất, rồi lại đệ nhất, tiếp tục đệ nhất, cuối cùng thành Trạng Nguyên.
“Ta không muốn đâu, nhưng đã lỡ tới đây rồi.” Tần Thanh Chước cảm thấy rất thống khổ.
-----------------------------
Minh Nam Tri xinh đẹp, gia cảnh bần hàn, có hai đệ đệ đều là mẹ kế sinh. Người nam nhân đầu tiên hắn gả, ở đêm tân hôn khôi phục ký ức chạy, hắn ở trong thôn nhận hết nhàn thoại.
Lần thứ hai, mẹ kế tham sính lễ đem hắn gả cho lưu manh trong thôn, trái tim Minh Nam Tri nguội lạnh.
Không nghĩ tới lưu manh lại thay đổi, đối đãi hắn rất tốt, trong lòng hắn cũng không còn nhớ đến người nam nhân đã biến mất từ lâu kia.
Mỗi ngày, hắn đi theo lưu manh sống rất vui vẻ, nhưng lưu manh lại nói hắn là thẳng nam.
Minh Nam Tri không hiểu.
Tần Thanh Chước: “Chúng ta không giống nhau.”
Minh Nam Tri yên lặng không đổi sắc, kéo áo choàng trên vai lộ ra nửa bờ vai tuyết trắng nói: “Tướng công, chỗ nào không giống nhau?”
Tần Thanh Chước: “……”
《Tướng Quân Sủng Ái》 là một quyển tiểu thuyết cổ đại cẩu huyết, nam chủ mất trí nhớ yêu ca nhi ở nông thôn, sau khi khôi phục ký ức lại vứt bỏ ca nhi. Bốn năm sau ở trong vạn bụi hoa đột nhiên tỉnh ngộ, chỉ có nông thôn ca nhi là thật tình với hắn, những người khác chỉ là yêu quyền lực và địa vị của hắn.
Hắn muốn tìm lại nông thôn ca nhi, đợi bốn năm, nông thôn ca nhi rốt cuộc cũng được như ý nguyện, gả cho tướng quân, sau đó trở lại kinh thành tiếp tục cùng người ở hậu trạch đấu đá, cuối cùng, mãi cho đến khi về già, nam chủ mới phân phát hậu trạch, hai người hạnh phúc vui vẻ ở bên nhau.
Trong lúc Nam chủ còn đang ở kinh thành bồi hồi, hắn nhìn thấy người mình từng cưới tới kinh thành.