Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Phu Lang Dựa Vào Trà Sữa Ống Tre Làm Giàu

Chương 1: Lần Đầu Gặp Mặt (1)

Chương Tiếp »
Trời mưa đã mấy ngày, hôm nay bầu trời cuối cùng cũng quang đãng, thôn dân của thôn Hạ Hà đi thành từng nhóm 3-5 người, hoặc là ra ruộng xem hoa màu, hoặc là lên núi hái chút rau dại, nấm dại.

Gần thôn chính là sông Thanh Long, được bao bọc bởi nhiều ngọn núi lớn. Cách trấn Thủy Thanh không quá xa, hầu hết thôn dân đều có cuộc sống đàng hoàng.

Chỉ là gần đây thời tiết xấu, cuối năm ngoái xảy ra lũ lụt ở trấn Thủy Thanh, cùng trấn Vân Đài thuộc phủ Tùng Giang, rất nhiều thôn trang bị ngập lụt.

Nông dân đều sống dựa vào trời, dù mấy ngày trước mưa không ngớt, nhưng bọn họ vẫn thường xuyên ra ruộng chăm sóc. Lúc rảnh rỗi còn hái rau dại, nấm dại, xuống sông bắt cá, tóm lại có ăn mới an tâm.

Trước khi mưa tạnh, bầu trời vẫn còn tối, khói bếp đã bốc lên từ Kiều gia trong thôn.

Kiều Tuệ Mãn cho nước vào chảo, nấu sôi, sau đó bỏ bốn cái màn thầu hấp đã chuẩn bị sẵn vào, đi tới nhà chứa củi lấy một cái sọt tre cùng một cái dùi gỗ đặt dưới mái hiên.

Màn thầu nóng lên nhanh chóng, chẳng mấy chốc đã bắt đầu bốc khói. Thấy đã hấp xong, Kiều Tuệ Mãn gấp màn thầu cho vào bát lớn, đặt sang một bên. Thừa dịp còn nóng, Kiều Tuệ Mãn ăn hết một cái, để lại ba cái cho đại ca Kiều Thụy Phong cùng tẩu phu lang Tần Vũ.

Con chó lớn nằm dưới mái hiên sủa mấy tiếng, Kiều Tuệ Mãn nhìn thoáng qua, liền biết nó đang đói.

Kiểu Tuệ Mãn lấy một ít cám lúa mì cho vào chén của con chó lớn, thêm nước và trộn.

Con chó lớn đã sớm nằm bên cạnh chén khi y đổ cám lúa mì và bắt đầu ăn sau khi trộn xong.

Ngồi một lúc, đoán mưa sắp tạnh, Kiều Tuệ Mãn mặc áo tới vào, đeo sọt tre, hét nhỏ với con chó lớn: "Hắc Kim, đi, chúng ta lên núi thôi."

Hắc Kim ăn hết miếng cám lúa mì cuối cùng dưới đáy chén, sau đó chạy tới chỗ Kiều Tuệ Mãn và đi theo y.

Ba năm trước, Kiều Tuệ Mãn nhặt được nó ở trên núi, lúc ấy nó gầy gò, nhỏ bé, nằm dưới đất kêu gào, con cɧó ©áϊ sinh nó ra không biết đã chạy đi đâu.

Thời tiết lạnh giá, nếu tiếp tục lạnh nhất định nó sẽ không thể sống được. Vì vậy, Kiều Tuệ Mãn liền nhặt nó lên, mang về nhà, dùng rơm lúa mì làm tổ. Ngày thường y cho nó ăn cám lúa mì, cám gạo và giun đất, cuối cùng cũng nuôi lớn được.

Một người một chó đi vào núi, gần đây việc ngoài ruộng không nhiều lắm, trời lại mưa, không cần lúc nào cũng nhìn chằm chằm tới ruộng. Bọn họ ra ngoài sớm, không gặp ai trên đường.

Kiều gia ở gần núi, chẳng mấy chốc đã tới chân núi.

Vùng núi gần thôn có ít cây cối hơn vùng sâu hơn, thôn dân thường hái rau dại tại chỗ, nấm dại còn sót lại cũng không nhiều, Kiều Tuệ Mãn dắt Hắc Kim đi sâu hơn vào trong rừng.

......

Sau cơn mưa, rau dại cùng nấm dại mọc đầy trong rừng sâu, còn chưa tới trưa, Kiều Tuệ Mãn đã nhặt tràn đầy một sọt tre.

Kiều Tuệ Mãn cởϊ áσ tơi, che nấm dại cùng rau dại lại. Khi đang chuẩn bị xuống núi, y ngẩng đầu lên, thấy cách y ba trượng có một cây linh sam gà rất dài với chiếc ô mở rộng, có 4-5 vết nứt, thân cây cũng mọc dày.

Trong mắt Kiều Tuệ Mãn tràn ngập vui mừng, cây linh sam gà lớn như vậy xào chung với tề thái cùng măng xuân, có thể nấu ra một đĩa lớn.

Sọt tre trên lưng y cũng có linh sam gà được hái ở rừng bên kia, nhưng hầu hết chúng mọc thành từng nhóm và đều còn nhỏ.

Kiều Tuệ Mãn nghĩ, mấy ngày nay trời mưa, nên chân Tấn Vũ nhất định rất khó chịu. Trong nhà cũng không có gì để bồi bồ cho y, nên bước tới nhặt.

Vừa đi được hai bước, Hắc Kim đột nhiên gầm nhẹ, Kiều Tuệ Mãn lập tức dừng lại, tiến lại gần Hắc Kim.

Kiều Tuệ Mãn thận trọng nhìn xung quanh, khi Hắc Kim gầm lên có nghĩa là có dã vật ở gần đó, hoặc là có người. Y quét mắt nhìn một vòng, chợt thấy có một người đi ra từ phía sau mấy cây bên phải.

Đó là một hán tử mà y không quen biết.

Nhìn thấy hắn tới gần, Hắc Kim dựng thẳng đuôi nhìn chằm chằm, vừa gầm gừ, vừa cắn ống quần của Kiều Tuệ Mãn để ngăn cản y không đi lại.

Kiều Tuệ Mãn đang thắt mắc, thì nghe thấy hắn nói: "Ta là người của thôn Hạ Hà, sống ở đầu phía Tây, ngươi đừng đi xa hơn nữa. Ta vừa mới đi ngang qua bên kia, thấy có một vài cây ma đỏ, đoán chừng là có rắn."

--------o0o--------

Hết chương 1
Chương Tiếp »