Nhà Kiều Tuệ Mãn nghèo, ít đất đai, nhưng không sao, y có thể pha chế đồ uống ngon và kiếm tiền.
Lúc lên núi gặp nguy hiểm, may mắn được Lục Đông Thanh cũng ở trên núi cứu. Kiều Tuệ Mãn phát hiện hán tử này, tuy nhìn hung hãn, nhưng lại có tấm lòng ấm áp.
Sau này, Kiều Tuệ Mãn cùng Lục Đông Thanh dựng một sạp hàng trong chợ, nhận thấy hắn cũng có một tay trúc nghệ rất tốt, những ống trúc hắn làm ra còn đẹp hơn những ống trúc bán ở các cửa hàng trong thị trấn.
Hai mắt Kiều Tuệ Mãn sáng ngời, ống tre đặc chế xứng với các loại đồ uống thơm ngon khác nhau do y pha chế, đây không phải là một cách kiếm tiền ngay trước mặt y sao!
Vì thế, Kiều Tuệ Mãn chủ động tìm Lục Đông Thanh hợp tác, quả nhiên, các loại đồ uống thơm ngon đựng trong ống trúc không chỉ ngon và đẹp, mà còn được huyện đại nhân khen ngợi. Với một đám khách nhân trung thành, nó đã trở thành món thức uống mới lạ được ưa chuộng ở trấn Thủy Thanh.
Nước tía tô, nước hoa đào, nước hoa quế...Sinh ý càng ngày càng rực rỡ, trong quá trình này, trái tim của Lục Đông Thanh đã ném vào Kiều Tuệ Mãn, nhưng Kiều Tuệ Mãn ngốc nghếch lại không biết.
Sau khi giành chiến thắng trong cuộc thi, Lục Đông Thanh cầm phần thưởng, đỏ mặt nói với Kiều Tuệ Mãn: "Ta thích đệ."
Kiều Tuệ Mãn khϊếp sợ: "Ta coi huynh là đồng bọn hợp tác, nhưng huynh lại muốn cưới ta!"
Lục Đông Thanh âm thầm thở dài, phu lang không hiểu thì phải làm sao bây giờ?