Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Phu Lang Đến Từ Tinh Tế

Chương 2

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sau khi tang sự xong xuôi, Lý Tiểu Mạn trở thành quả phu vì thế tình cảnh của hắn ở Vương gia cũng rất xấu hổ.Vương gia cưới hắn về là để kéo dài mệnh cho nhi tử bọn họ, hiện giờ nhi tử đã mất, lại bởi vì lúc trước cha kế của Lý Tiểu Mạn công phu sư tử ngoạm, thu sính lễ khoảng chừng năm lượng bạc.

Người Vương gia vốn không phải là người hiền lành lương thiện gì, hiện giờ lại mất cả chì lẫn chài, chỉ có thể trút giận lên đầu Lý Tiểu Mãn.

Mỗi ngày Lý Tiểu Mãn đều bị mẹ chồng Trương thị không đánh thì chửi, cái này cũng chưa tính là gì vì mọi việc lớn nhỏ trong Vương gia đều là một tay Lý Tiểu Mãn làm.

Mà tính tình Lý Tiểu Mãn lại hiền như cục bột, từ nhỏ đã phải nhẫn nhục chịu đựng sự ngược đãi của cha kế, trong lòng lại nghĩ rằng do bản thân đã khắc chết con trai nhà người ta nên đối với sự tra tấn của nhà họ Vương cũng cảm thấy bình thường.

Phải thức khuya dậy sớm để làm việc thì không nói nhưng đến cái để ăn, nơi để ở cũng không được tử tế, vậy nên qua nửa năm thân thể đã bị giày xéo thành bộ dạng như thế này.

Nhưng đó vẫn không phải nguyên nhân Lý Tiểu Mãn nhảy sông tự sát.

Mà nguyên nhân Lý Tiểu Mãn nhảy sông là vì đại nhi tử Vương gia, Vương Minh Võ.

Tức phụ Vương Minh Võ, Chu thị đang mang thai, mà thai nhi lại không ổn định, vậy nên chịu đựng được mấy tháng, Vương Minh Võ liền đánh chủ ý lên người đệ tức này.

Sau năm lần bảy lượt quấy rối, thấy Lý Tiểu Mãn chỉ dám trốn tránh, không dám nói gì, Vương Minh Võ càng lấn tới.

Đương nhiên là Lý Tiểu Mãn sống chết không chịu, tuy rằng hắn yếu đuối nhưng cũng hiểu được liêm sỉ lễ nghĩa.

Vương Minh Võ thấy không thể hạ thủ, trong cơn tức giận, hắn ta liền uy hϊếp Lý Tiểu Mãn, nếu Lý Tiểu Mãn không chịu thì hắn ta sẽ nói với người khác là Lý Tiểu Mãn câu dẫn đại bá.

Lý Tiểu Mãn bị Vương Minh Võ dọa sợ một hồi rồi rơi vào trạng thái hoảng loạn, hắn muốn chạy trốn nhưng lại không biết chạy đi đâu, rồi lại nghĩ tới những năm nay, không bị đánh đập thì cũng bị nhục mạ, hắn chỉ cảm thấy nhân sinh u ám.

Càng nghĩ càng cảm thấy không có đường sống, đầu óc nghĩ quẩn, thừa dịp buổi tối ít người liền trực tiếp nhảy sông tự sát.

Lý Tiểu Mãn đã chết.

Người nhân tạo 7361 sống lại.

7361 tiếp nhận ký ức về cuộc đời thê thảm của Lý Tiểu Mãn giống như đang xem một bộ phim.

Kỳ thật cậu không hiểu rõ vì sao nguyên thân lại chọn kết thúc sinh mệnh cũng như không hiểu sao bản thân lại tới nơi này.

Trong l*иg ngực vang lên một tiếng đập, mỏng manh nhưng hữu lực, 7361 trợn tròn đôi mắt, hai tay sờ trước ngực.

Một loại cảm xúc không thuộc về cậu tự như vẫn còn lưu lại trong thân thể này, khiến cậu cảm thấy có chút không thoải mái.

Cậu là người nhân tạo, mà người nhân tạo không cầm dạng cảm xúc phức tạp như vậy, cho nên đây là lần đầu 7361 cảm nhận được cảm xúc, có chút mới lạ.

Sờ soạng một lúc, 7361 cảm thấy tư thế nằm dưới đất không thoải mái, vì vậy liền xoay người ngồi dậy.

Đám người lập tức kinh hô theo động tác của 7361.

Dường như 7361 không nghe thấy, giống như lúc trước vừa ra khỏi vỏ trứng của mình, cậu tràn ngập sự tò mò đối với thân thế này.

Cơ thể người nhân tạo và cơ thể tự nhiên của nhân loại khác nhau, đây là kiến thức đã cắm rễ cậu.

7361 chuyên tâm nhìn từng nơi của cơ thể, không đợi cậu suy nghĩ vì sao nhân loại này lại gầy yếu bất kham như vậy thì bên tai đã vọng lại âm thanh ồn ào.

“Người Vương gia tới, Trương bà tử tới.”

…….

Ngay sau đó có tiếng bước chân dồn dập chạy về phía 7361.

“Ông trời ơi! Vương gia bọn con đã tạo nghiệt gì mà lại phải khổ thế này!”

Theo sau tiếng kêu là bóng dáng mập mạp, đôi mắt 7361 vẫn còn đang nhìn hai bàn tay của bản thân thì cổ áo đã bị lôi lôi kéo kéo rồi đẩy ngã.

Bên cạnh bờ sông chỉ toàn là đá vụn, 7361 cảm thấy lòng bàn tay đau đớn rồi thấy máu trực tiếp chảy ra.

Đau……

Cuối cùng sự chú ý của 7361 đã rời khỏi thân thể hắn đang sở hữu, cậu quay đầu, nhíu mày nhìn về phía nhân loại vẫn đang lải nhải bên tai.

Đó là một người phụ nữ trung niên, 7361 tìm tên và gương mặt người này trong ký ức của Lý Tiểu Mãn.

Là mẹ chồng của Lý Tiểu Mãn, Trương thị.

Hiện giờ đối phương đang vừa lôi kéo tay áo cậu, vừa chửi bới.

“Ngươi đúng thật là Tang Môn tinh, nhà chúng ta đã cung phụng ngươi, cho ngươi ăn cho ngươi uống hơn một năm nay còn chưa đủ à? Lúc trước nhà ngươi đòi tận năm lượng bạc sính lễ, rồi sao, kết quả là ngươi vừa về đã khắc chết nhi tử của ta, hiện giờ còn đòi nhảy sông tự sát, ngươi nói xem, ngươi muốn Vương gia phải như thế nào mới hài lòng?”

Mọi người xung quanh đang xem náo nhiệt cũng bắt đầu ồn ào.

Chuyện này ở Vương gia mọi người đều biết, năm lượng bạc có thể đủ cho một nhà năm người ăn uống cả năm.
« Chương TrướcChương Tiếp »