Phần 4 - Chương 12 Móc côn ŧᏂịŧ chính mình ra, nhắm ngay lỗ nhỏ không chút chần chừ mà cắm vào đến tận gốc… (H, Thế tử) Cơ Hằng vô cùng đau lòng, cơ thể không còn chút sức lực nào ngồi co ro ở góc tường. Hắn nghe âm thanh Tuyết Oánh khóc không ngừng nhưng lại không giúp được gì. Lát sau, có người đến bẩm báo là Thái tử phi đang tìm Thái tử, Cơ Sùng tuy chưa thỏa mãn nhưng đành phải dừng lại, ôm Tuyết Oánh đặt lên giường. Hắn ta đùa bỡn nàng thêm một lát mới tiếc nuối rời đi. Sau đó, thị nữ vào phòng đỡ Tuyết Oánh đi tắm, thu xếp ổn thỏa cho nàng đi ngủ. Mãi đến lúc đèn trong phòng Tuyết Oánh tắt, Cơ Hằng vẫn ngồi im bên chân tường dưới cửa sổ không hề di chuyển. Hắn ngửa đầu nhìn ánh trăng trên cao, trong tâm trí đều là hình ảnh thân thể trần trụi, trắng nõn của Tuyết Oánh đang run rẩy không ngừng trong ngực Cơ Sùng, giống như đóa hoa xinh đẹp lắc lư trong gió, khiến hắn muốn điên lên, làm cách nào cũng không kiềm chế được mong muốn hái nó. Cơ Hằng phát hiện từ lúc này trở đi, cảm giác trong lòng hắn đối với Tuyết Oánh đã thay đổi. Lý trí hắn biết bây giờ nên rời khỏi đây, mang tất cả những chuyện hắn đã nhìn và nghe thấy chôn sâu dưới đáy lòng, hoặc là hoàn toàn quên hết tất cả. Có điều, về mặt tình cảm hắn lại không nhịn được. Đặc biệt là bên tai dường như còn vang vọng tiếng khóc mềm mại, ngọt ngào của Tuyết Oánh, khiến cho côn ŧᏂịŧ đã được an ủi qua nhưng vẫn không thể nào mềm xuống. Vì vậy, Cơ Hằng đứng dậy, lặng lẽ mở cửa sổ nhảy vào phòng, đi đến mép giường của Tuyết Oánh. Tuyết Oánh vừa ngủ, nhưng giấc ngủ của nàng cũng không yên ổn. Bỗng nhiên nàng phát hiện có hình ảnh một người đong đưa qua lại, Tuyết Oánh liền mở mắt ra, nàng nhìn thấy thiếu niên tuấn tú đang đứng cạnh mép giường. Dù ánh sáng hơi tối, Tuyết Oánh vẫn nhận ra là Cơ Hằng. Bình thường nàng và Cơ Hằng thân thiết với nhau, cho nên giờ phút này thấy hắn giống như gặp được cứu tinh. Mấy ngày nay ở bên cạnh Cơ Sùng chịu quá nhiều ủy khuất, nàng lập tức nhào vào lòng Cơ Hằng nhỏ giọng khóc nức nở. Cơ Hằng được thân thể mềm mại của nàng ôm lấy, du͙© vọиɠ càng tăng thêm. Hắn vừa dùng tay vỗ nhẹ lên tóc nàng, vừa dịu giọng an ủi: “Tiểu cô cô đừng khóc, có ta ở đây rồi!” Tuyết Oánh nghe được giọng nói của Cơ Hằng cảm thấy thật yên tâm. Khuôn mặt nhỏ của nàng cọ vào ngực hắn, tìm kiếm sự an ủi. Cuối cùng, Cơ Hằng không kiềm chế nổi, đẩy Tuyết Oánh ngã lên giường. Sau đó, hắn nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, hôn vào môi nàng. Tuyết Oánh cảm thấy thật mờ mịt, tại sao nam nhân nào cũng muốn hôn. Nàng không thích, không muốn nha! Tuyết Oánh bắt đầu phản kháng đẩy bả vai Cơ Hằng, nhỏ giọng từ chối: “Không muốn… không muốn” Cơ Hằng cảm nhận được sự chống đối của nàng, chống tay ngồi dậy, cúi đầu nhìn Tuyết Oánh. Đôi mắt xinh đẹp của nàng vì khóc nhiều mà sưng lên, vừa ngại vừa sợ không dám nhìn hắn. Dựa theo đạo lý mà nói, hắn không nên tiếp tục khi dễ nàng, nhưng mà hắn không chịu nổi, phía dưới đã sung huyết đến sắp nổ tung. Thế nên, Cơ Hằng dùng giọng khàn khàn nói: “Tiểu cô cô, chuyện vừa rồi ta đều nhìn thấy, phu thân ta… ông ấy đối với người…” Tuy rằng Tuyết Oánh không hiểu lời hắn nói có ý gì, chỉ là nàng theo phản xạ tự nhiên không muốn nghe đến tên Cơ Sùng. Vì vậy Tuyết Oánh liên tục lắc đầu với Cơ Hằng: “Đại hoàng huynh… xấu xa…” Cơ Hằng yêu thương duỗi tay lau nước mắt cho nàng, trong lòng lại suy nghĩ, chuyện tiếp theo hắn làm cũng rất xấu xa. Cơ Hằng tiến đến bên tai nàng, thì thầm: “Tiểu cô cô, ta giúp ngươi lau sạch dấu vết phụ thân lưu lại trên cơ thể người được không?” Tuyết Oánh không hiểu ý Cơ Hằng, nhưng mà nàng cảm giác được côn ŧᏂịŧ cứng rắn, nóng hổi giữa hai chân hắn đang đặt ngay nụ hoa của mình. Tuyết Oánh sợ hãi, thân thể nhỏ nhắn bắt đầu run rẩy. Cơ Hằng nhìn ra sự bất an và hoang mang của nàng, hắn nghĩ muốn hôn môi tiểu cô một chút để trấn an nhưng lại bị Tuyết Oánh quay đầu né tránh. Cơ Hằng cũng không ngại, hôn dọc từ cằm xuống cổ nàng rồi xé rách áo ngủ làm lộ ra cặρ √υ' đầy đặn. Cơ Hằng vừa tròn mười lăm tuổi, vì giữ mình trong sạch nên chưa trải sự đời. Thân hình xinh đẹp, mềm mại, căng đầy quyến rũ của thiếu nữ có lực hấp dẫn trí mạng đối với hắn. Cơ Hằng nắm tay Tuyết Oánh đặt lên vị trí giữa hai chân mình, tay hắn thì bắt lấy vυ' nàng đưa vào miệng dùng sức mυ'ŧ. Thì ra bầu vυ' của nữ nhân mềm mại, nhẵn mịn như vậy. Cơ Hằng ban đầu chỉ là mυ'ŧ vào, sau lại chuyển thành liếʍ cắn. Từ bầu ngực đến núʍ ѵú, mỗi một chỗ trên hai vυ' của Tuyết Oánh hắn đều không buông tha. Cơ thể Tuyết Oánh nổi lên cảm giác, đầṳ ѵú vừa đau vừa ngứa, bên trong tiểu huyệt cũng ngứa ngáy. Nàng rất sợ Cơ Hằng, cảm thấy hắn tuy rằng còn nhỏ tuổi nhưng sự tàn nhẫn và báo đạo trong tính cách không hề ít hơn Cơ Sùng. Đầṳ ѵú nàng bị hắn gặm cắn đến trầy da, Tuyết Oánh đau đớn lớn tiếng khóc liền bị Cơ Hằng nhét một cái khăn vào miệng ngăn lại. Đến khi Cơ Hằng chơi đùa đầṳ ѵú đủ rồi ngẩng lên nhìn nàng, hắn mới phát hiện trên mặt Tuyết Oánh toàn là nước mắt, cắn chiếc khăn phát ra âm thanh ô ô trông rất đáng thương. Chính vì dáng vẻ này nên Cơ Hằng càng muốn chơi nàng đến khóc. Hắn mở rộng hai chân nàng, tiểu huyệt nõn nà mấy ngày nay đều bị Cơ Sùng cắm vào, mang theo hương vị dâʍ đãиɠ. Đặc biệt miệng huyệt bị hắn mở rộng giống như đang mời gọi Cơ Hằng nhanh chống đâm vào. Cơ Hằng ngay lập tức móc côn ŧᏂịŧ chính mình ra, nhắm ngay lỗ nhỏ không chút chần chừ mà cắm vào đến tận gốc. Lúc Tuyết Oánh bị cắm vào một cách đầy thô bạo, mạnh mẽ như thế, cơ thể giống như bị đánh mạnh, cả người nhào về phía trước, bầu vυ' trước ngực run rẩy, lắc lư theo. Đối với Cơ Hằng, côn ŧᏂịŧ cứng rắn nóng hổi lần đầu được vách thịt mềm mại của nữ nhân bao bọc, cảm giác này đúng là sung sướиɠ không thể tả được. Nam nhân Cơ gia trời sinh đã cao lớn, đừng nhìn Cơ Hằng mới mười lăm tuổi mà lầm, côn ŧᏂịŧ của hắn cũng thô dài mạnh mẽ không khác gì Cơ Sùng. Hơn nữa hắn lần đầu được gần gũi nữ nhân, dáng vẻ vội vàng cắm vào càng làm cho Tuyết Oánh sợ hãi. Vì vậy, lúc côn ŧᏂịŧ vừa cắm vào, tiểu huyệt đã co rút chặt chẽ, tàn nhẫn hút lấy thân gậy không buông, khiến cho Cơ Hằng sảng khoái vô cùng. Nếu không phải ý chí hắn cứng cỏi, sợ là đã sớm giao nộp vũ khí mà đầu hàng. Trong toàn bộ quá trình, hắn không phải chỉ cắn răng nhịn xuống du͙© vọиɠ mà là bóp chặt eo của Tuyết Oánh, mạnh mẽ chọc vào rút ra. Chỉ một thời gian ngắn đã điên cuồng ra vào cơ thể Tuyết Oánh cả trăm lần, thiếu nữ bị trói hai tay nằm trên giường, bầu vυ' trắng mịn nhảy loạn, tiểu huyệt không ngừng phun ra dâʍ ŧᏂủy̠. Hoa huyệt chật hẹp kẹp chặt côn ŧᏂịŧ còn chưa thỏa mãn, cảm giác sung sướиɠ như sắp bay lên trời. Tuyết Oánh khua loạn hai chân bên người Cơ Hằng, rên lên một tiếng, toàn thân co giật lêи đỉиɦ. Côn ŧᏂịŧ của Cơ Hằng bị tiểu huyệt run rẩy tưới đầy dâʍ ŧᏂủy̠ như vậy, rốt cuộc không kiềm chế được, hai tay nắm lấy vυ' nàng mạnh mẽ đâm chọc vài cái liền bắn ra.

Đây là chương VIP. Bạn cần ủng hộ 500 Vàng để đọc chương này.

  • Bạn có thể [Xem Chương] này không giới hạn số lần.
  • Hệ thống chỉ trừ Vàng khi [Xem Chương] này lần đầu tiên.
  • Nếu bạn đã Mua Combo thì tất cả lần [Xem Chương] của truyện này đều miễn phí
  • Kiểm tra Vàng hiện có tại Profile. Kiểm tra giao dịch tại Tin Nhắn Hệ Thống. Link Nạp Vàng
  • Bạn là thành viên mới? Hướng dẫn mua chương VIP.
  • Nếu nút [Xem Chương] không hoạt động. Vui lòng chuyển sang trình duyệt Chrome.