Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Phù Dung Sẽ Mãi Không Tàn

Chương 66: Hãy tin anh

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 66: Hãy tin anh

- Tôi hận anh!

Quang Thịnh chấn động.

Nhưng mà, nếu suy nghĩ kỹ thì Phù Dung hận anh cũng không sai. Nếu không phải tại anh thì Phù Dung cũng sẽ không gặp phải nhiều chuyện như vậy. Có lẽ bây giờ cô vẫn còn yên ổn trải qua những tháng ngày bình an.

Có điều Quang Thịnh chưa kịp biểu hiện ra sự đau khổ thì Phù Dung đã nói tiếp.

Tôi hận anh vì sao xuất hiện trong cuộc đời của tôi. Cho dù tôi đã chết một lần anh cũng vẫn không tha.

Quang Thịnh bỗng nhiên buông lỏng tay ra một chút. Lại nghe Phù Dung nói.

Nhưng mà cũng cảm ơn anh đã yêu tôi sâu sắc như vậy. Chỉ là….

Em không thể đáp lại anh chứ gì?

Quang Thịnh tiếp lời Phù Dung.

Thế nhưng, Phù Dung lại lắc đầu.

Không phải!

Câu này đột nhiên lại làm Quang Thịnh vui mừng.

Vậy là em đồng ý chấp nhận anh!?

Tuy nhiên, Phù Dung cũng vẫn lắc đầu.

Cũng không phải.

Quang Thịnh : “…”

Vậy nghĩa là sao?

Phù Dung chợt ngẩng đầu nhìn vào mắt Quang Thịnh. Đây là lần đầu tiên cô trực tiếp nhìn thẳng vào Quang Thịnh. Rồi cô nói.

Tôi thừa nhận đúng là tôi cũng đã có chút thích anh, nhưng mà, tôi không muốn làm vợ anh.

Quang Thịnh tưởng là Phù Dung vẫn ám ảnh chuyện của Minh Khanh nên vội nói.

Phù Dung à, không phải người nào cũng khốn nạn giống như Minh Khanh đâu.

Phù Dung liền lắc đầu.

Tôi không phải nói chuyện đó.

Quang Thịnh thắc mắc hỏi.

- Vậy thì tại sao em không chấp nhận anh?

Bởi vì…

Phù Dung cắn môi một chút rồi mạnh dạn nói.

Lúc mới xuyên vào thân thể này tôi đã lập lời thề sẽ không lấy chồng rồi.

Quang Thịnh: “…”

Lý do này nó có quá vô lý không vậy? Không có sức thuyết phục gì cả. Trên đời này không lẽ ai thề không lấy vợ lấy chồng thì họ đều sẽ ở vậy suốt đời sao? Quá vô lý!

Phù Dung cũng biết lý do của mình đưa ra rất vô lý nhưng mà quả thật trong thâm tâm cô hoàn toàn không muốn lấy chồng. Bởi vì kiếp trước cô là đứa trẻ mồ côi, cho nên cô rất khát khao tình thương cha mẹ. Kiếp này cô đã được như ước nguyện rồi, vì thế cô không muốn xa rời cái hạnh phúc này. Nếu cô lấy chồng rồi thì nhất định sẽ xa rời họ, cho dù cô có được chồng yêu thương, được thường xuyên về nhà nhưng mà cũng không thể giống như là hiện tại được. Có chồng rồi sẽ có rất nhiều ràng buộc, cô không còn tự do bay nhảy nữa. Rồi nào là gia đình bên chồng bà con nội ngoại, họ đâu có thương mình như cha mẹ anh em cô chú bác cậu dì của mình. Lỡ mà có làm gì sai thì không chừng còn mang cha mẹ mình ra nói nữa. Chưa kể sau này có con còn phát sinh nhiều thứ nữa.

Kiếp trước, cô lấy Minh Khanh là bởi vì Minh Khanh cũng có hoàn cảnh tương tự cô. Tuy anh ta không phải cô nhi từ nhỏ như cô nhưng cũng gọi là mồ côi rồi. Chỉ còn mỗi Hoàng Quân đang ở chung. Mặc dù Hoàng Quân luôn gây khó dễ cho cô nhưng mà hắn cũng không thường ở nhà, cho nên cô cũng không phải lo.

Quang Thịnh chợt nói.

Có lẽ bây giờ em chưa thể tiếp thu được. Nhưng không sao, anh có thể chờ. Anh sẽ chờ đến khi nào em đồng ý thì thôi. Anh sẽ làm được. Hãy tin anh!

Trước sự kiên định của Quang Thịnh, Phù Dung cũng không biết phải làm sao. Hai người im lặng trong chốc lát. Bỗng nhiên, Quang Thịnh nâng cằm Phù Dung lên, nói.

Thôi đừng nghĩ nữa. Nếu em không có lòng tin thì cứ để tự nhiên đi. Nhưng mà em phải cho anh một thứ trước.

Phù Dung chưa kịp hỏi là thứ gì thì đã bị Quang Thịnh hôn xuống rồi. Bàn tay hư hỏng bắt đầu đưa vào vạt áo của cô mà xoa bóp bộ ngực mềm mại.

Phù Dung đen mặt. Bây giờ cô đã biết là anh ta muốn thứ gì ở cô rồi. Tuy nhiên, lần này Phù Dung cũng không chống cự nữa. Có lẽ do trong lòng cô đã chấp nhận Quang Thịnh. Cho nên, chỉ chốc lát sau, quần áo trên cơ thể của hai người đều đã được trút bỏ hết. Chỉ còn hai cơ thể lõα ɭồ dán chặt vào nhau.

Qua cơn cuồng hoang, mặc dù Quang Thịnh rất muốn ôm Phù Dung lâu hơn chút nữa nhưng mà cũng không thể không đưa cô về nhà. Có điều, lúc đưa cô về đến nhà, Quang Thịnh cũng tiện thể ghé vào “làm quen” luôn. Cha mẹ Phù Dung dĩ nhiên là vui mừng tiếp đãi. Mà cái thân phận giảng viên này còn được họ chào đón hơn cả khi còn là Hoàng Quân nữa. Vậy là sau này Quang Thịnh đã có cớ đường đường chính chính sang nhà cô rồi. Anh sẽ bắt đầu lấy lòng cha mẹ vợ lại từ đầu. Ha ha

Tuy nhiên, đến khi trở về nhà, Quang Thịnh lại phải đối mặt với một vấn đề đau đầu. Đó chính là người yêu cũ của nguyên chủ tìm đến.

Quang Thịnh vừa dừng xe trước cổng nhà vừa định mở cổng thì một cô gái ở đâu bước tới, gọi.

- Anh Thịnh

Quang Thịnh giật mình nhìn lại thì đột nhiên trong ký ức xuất hiện mấy hình ảnh quen thuộc. Đó chính là những kỷ niệm vui vẻ cũng như đau khổ của nguyên chủ với cô gái này. Tuy nhiên, nếu không phải do cô gái này thì nguyên chủ cũng không gặp tai nạn, tạo cơ hội cho Quang Thịnh xuyên vào. Bởi vì chính cô ta đã phản bội nguyên chủ, lên giường với người đàn ông khác, còn ngang nhiên cười nhạo nguyên chủ là một kẻ ngốc nữa.
« Chương TrướcChương Tiếp »