Chương 2

Cảnh Văn Đế Triệu Lăng, mười bảy tuổi, phong hoa chính mậu.

Trên Thái Cực Điện, trời cao mây rộng.

Mũ phượng khăn quàng vai, đuôi váy dài phết đất, đính đầy châu báu.

Theo sự chỉ dẫn của mẫu thân, tôi hếch cằm, dùng tư thái của một tiểu thư được dạy dỗ hoàn hảo để thể hiện phẩm chất đoan trang mà một Hoàng hậu nên có.

Vị Hoàng đế thiếu niên khoác trên người long bào tám đoàn cẩm tú, mặt tựa ngọc khắc.

Tiêu Phòng Điện cột vàng thềm đá hoa cương, bàn phía đông đặt “Hoàng Hậu kim sách”, bàn phía tây đặt “Hoàng Hậu kim ấn”.

Hồ lô vàng, ngọc như ý, san hô phỉ thúy tràn ngập căn phòng.

Triệu Lăng là cháu trực hệ của Hoàng đế Huệ Thành, được Lương Vương đẩy lên hoàng vị.

Ngay từ khi tổ phụ là Hoàng đế Huyền Tông lên ngôi, chính quyền Đại Ngụy đã bắt đầu chia rẽ, tranh chấp nảy sinh khắp nơi.

Đến phiên Hoàng đế Huệ Thành yếu đuối bất tài, chư vương tông thất thi nhau chém gϊếŧ đoạt quyền.

Cuối cùng, Lương Vương hợp sức với Khánh Vương gi ết chết Tĩnh Nam Vương, trở thành người chiến thắng.

Nhưng Lương Vương không thể đăng cơ, bởi vì còn những thành viên trong tông thất không phục, sẽ tiếp tục nổi dậy chống đối.

Vào thời điểm này, tất cả những người thừa kế dòng dõi của Hoàng đế Huệ Thành đều chết sạch.

Thế là tới phiên Triệu Lăng làm Hoàng đế bù nhìn.

Hồ Mẫn Dung mười bốn tuổi vẫn chưa biết gì về triều cục, sống trong giấc mộng đẹp do gia tộc dệt nên.

Mẹ bảo tôi chỉ cần ngoan ngoãn và nghe lời là tôi sẽ hưởng vinh hoa phú quý cả đời, làm người phụ nữ được tôn kính nhất của triều Đại Ngụy.

Bà nói không sai, chỉ trong vòng hai năm ngắn ngủn sau khi trở thành Hoàng hậu, phụ thân Hồ Chi Hạ được thăng chức từ Thị lang đến Thượng thư lang.

Rồi từ Thượng thư lang chuyển sang làm Quang Lộc Tự khanh.

Chỉ trong vòng ba năm, phụ thân còn oai phong hơn cả ông sơ của tôi, đường quan thênh thang, còn được phong thành Tấn Quốc công.

Ngặt nỗi Triệu Lăng không thích tôi.

Đêm tân hôn, nến đỏ cháy hết, Triệu Lăng vẫn không chủ động nói với tôi một lời.

Dưới ánh nến lung linh trong điện, mi mắt tôi cong cong, mỉm cười nhìn Triệu Lăng, lên tiếng trước: “Bệ hạ đúng như trong tưởng tượng của A Dung. A Dung thích bệ hạ!”

Nhà tôi có ba người anh trai và vô số anh em họ bên nội, ngoại trừ họ ra, tôi rất ít tiếp xúc với nam tử bên ngoài.

Hôm Triệu Lăng đăng cơ, nhũ mẫu chăm sóc tôi từ nhỏ lặng lẽ nói cho tôi biết, tân đế là con trai thứ ba của Ấp Vương, tướng mạo nhất đẳng, tuấn tú vô cùng, là một thiếu niên đẹp trai hiếm có.