Phù Dung Hoa, Sớm Nở, Tối Tàn

8/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
"Hoa tàn, năm tháng cũng qua đi Là ai đã...bỏ lỡ bầu trời của ai? Ráng chiều, một kiếp kia chẳng còn Là ai đã...đem người khắc vào trong tim?"
Xem Thêm

Thời vị ngộ hề vô sở tương,

Hà ngộ kim tịch đăng tư đường.

Hữu diệm thục nữ tại khuê phường,

Thất nhĩ nhân hà sầu ngã trường.

Hà duyên giao cảnh vi uyên ương

Tương hiệt cương hề cộng tường.

Hoàng hề hoàng hề tòng ngã tê

Đắc thác tư vĩ vĩnh vi phi

Giao tình thâm ý tâm hoà hài

Trung dạ tương tòng tri giả thuỳ

Song dực câu khởi phiên cao phi

Vô cảm ngã tư sử dư bi."

(Phượng Cầu Hoàng - Tư Mã Tương Như)

"

Phù

Dung... chẳng phải nàng rất muốn thấy ta tấu khúc Phượng Cầu Hoàng sao? Nàng xem, ta đã học được cách dùng cổ cầm rồi. Sau này, mỗi ngày ta sẽ đều đàn cho nàng nghe..."

"Nàng xem... giá y đã may xong rồi... tại sao nàng vẫn chẳng chịu tỉnh lại, làm tân nương của ta..."

"Phù

Dung... ta hái được Tuyết Liên Thiên Sơn, đã lấy đủ trăm loài hoa... chẳng phải đã đủ tư cách để trở thành tân lang của nàng rồi sao?"

"Phù

Dung... Thực ra.. cũng không sao. Ta vẫn còn thời gian, ta sẽ chờ... hết kiếp này, đến kiếp sau, trong vòng luân hồi vô tận, ta nhất định sẽ chờ được nàng..."

"Phù

Dung, chỉ cần nàng tỉnh lại, nhất định sẽ thấy ta ở ngay bên cạnh..."

"Phù

Dung..."

_____

Phù

Dung

hoa,

sớm

nở

tối

tàn.

Phù

Dung, liệu nàng có thể vì ta, vĩnh viễn nở rộ hay không?

Phù

Dung, chẳng cầu ngắm vạn trượng hồng trần, chỉ cầu nắm tay nàng suốt kiếp... Cùng nàng, ngắm hoa cỏ bốn mùa, vĩnh viễn không phân ly...

Thêm Bình Luận