“Không sao đâu.” Anh đang tự an ủi bản thân: “003, nhóc nhất định phải nghe lời, không được mất lịch sự giống hôm nay nữa, nếu không anh sẽ không chơi với nhóc một tuần.”
Câu này cực kì có tác dụng.
003 ngoan ngoãn nằm trên đùi anh, dùng xúc tu trong suốt ôm anh, chậm rãi truyền suy nghĩ của mình qua.
Trong giây lát, Cốc Nghi như sinh ra cộng hưởng với quái vật trong lòng mình.
Anh cảm nhận được ý của 003 —
Tôi sẽ luôn, sẽ vĩnh viễn ở bên em.
Trong lúc chăm sóc 003, thỉnh thoảng anh sẽ xuất hiện qua loại ảo giác này, ban đầu anh còn nghĩ mình bị hoang tưởng. Nhưng theo số lần tăng dần, Cốc Nghi cũng xác định được là thỉnh thoảng 003 sẽ trao đổi suy nghĩ với anh.
Mặc dù chuyện này rất hiếm khi xảy ra, nhưng chúng in sâu trong đầu Cốc Nghi.
Giữa con người với nhau rất khó để sản sinh cộng hưởng. Nhưng anh và quái vật nhỏ lại làm được.
Cốc Nghi đã từng thoáng hoài nghi, rốt cuộc quái vật nhỏ là gì đây?
Anh không muốn biết. Thế nên anh lựa chọn ném vấn đề đó đi.
Quái vật nhỏ ngang ngược, ý thức lãnh thổ rất mãnh liệt. Nhưng nó của hiện giờ cũng vô cùng ngoan ngoãn.
Thỉnh thoảng sẽ làm mình làm mẩy với anh, nhưng mỗi lần thấy anh sắp ngã, nó sẽ vội vã vươn xúc tu đỡ lấy anh.
Dù có không muốn để ý đến anh, mỗi lần anh không tìm được quái vật nào là nó sẽ dùng xúc tu mò vào bụi cỏ trói lấy con đó, đặt xuống trước mặt anh.
Nó thích vuốt phẳng lông mày anh mỗi khi nhăn lại.
Nó thích nghịch ngợm chui vào lòng anh.
Còn thích nhân lúc anh không để ý, nhào nặn ngón tay của anh.
Nếu như 003 là con người…
Anh nghĩ, chắc anh sẽ thích nó vô cùng.
“Kỷ tiên sinh, anh cứ ngồi với tôi như vậy không thấy tẻ nhạt sao?”
Cốc Nghi 19 tuổi mặc tạp dề màu sáng, tay cầm dao điêu khắc, khó hiểu mà hỏi người đàn ông đang ngồi cạnh mình.
Kỷ Trạch chống cằm, vuốt ve tượng thạch cao be bé.
“Lúc em làm việc trông rất đẹp.”
Gã vươn tay, vuốt sợi tóc trên thái dương Cốc Nghi.
“Có bụi, tôi giúp em lau.”
Cốc Nghi giương mắt, nhìn về phía bàn tay rộng lớn khớp xương rõ ràng: “Chỗ nào vậy?”
Gã giơ tay sờ lên thái dương Cốc Nghi, vốn dĩ khuôn mặt không một vết bẩn, trong nháy mắt đã có thêm một đống bột phấn màu xám.
Kỷ Trạch thổi phù một tiếng, cười.
Nếu nói Cốc Nghi của tuổi 24 đơn thuần, thì cái đơn thuần đó là thỏa hiệp khi thấy rõ vạn vật trên thế gian, dùng phương pháp lí trí nhất để tiếp nhận sự bất công trong đời.
Vậy sự đơn thuần của Cốc Nghi tuổi 19 lại bắt nguồn từ bản tính kiên cường.
Nếu Cốc Nghi cho phép, Kỷ Trạch muốn tiến tới hôn anh.
Gã đã có được rất nhiều Cốc Nghi, Cốc Nghi yêu đời, Cốc Nghi ngã vào vực sâu, Cốc Nghi uể oải suy sụp, và cả Cốc Nghi hoàn chỉnh bị gã vụиɠ ŧяộʍ cất giấu.
Gã xâm nhập vào thần kinh của Cốc Nghi, tiến vào thế giới tinh thần của anh, nhìn thấy Cốc Nghi ở các giai đoạn khác nhau.
Gã đã cùng những Cốc Nghi đó trải qua rất nhiều chuyện.