Mẫn cũng phản đối đề nghị của Nhiệm:
- Mà nếu tụi mày có hôn nhau cũng hôn lén lút ở đâu, làm sao tao kiểm tra được.
Nhiệm thở dài:
- Vậy mày tính sao?
- Bây giờ như thế này, - Mẫn nói, sau một hồi nghĩ ngợi - Đứa nào rủ được em đi xem phim trước coi như thắng cuộc, được không?
Chuyên đồng ý ngay:
- OK!
Chỉ có Nhiệm là chưa chịu:
- Rủ em đi xem phim thì đâu có nói lên được điều gì?
- Giỡn hoài! Nếu em không "chịu" mày sức mấy em đi chung với mày!
Nhiệm tỏ ra "hách xì xằng":
- Nhưng như vậy thì dễ quá!
Mẫn hất hàm:
- Dễ thì mày làm đi! Thằng Chuyên sẽ dẫn tao và mày đi ăn phở!
Nhiệm gật đầu, giọng hăm dọa:
- Được rồi! Thằng Chuyên chuẩn bị sẵn tiền đi! Nội trong tuần này tao sẽ dẫn em Thủy đi xem phim!
Trong thoáng mắt, Nhiệm quên mất nỗi buồn em Sương. Trong đầu Nhiệm bây giờ chỉ còn mỗi một bóng hình của Thủy. Mà Sương hay Thủy cũng vậy thôi, em nào Nhiệm cũng yêu... chân thành và chẳng bao giờ anh áy náy về điều đó. Mặc cho Chuyên và Mẫn dọn giường chuẩn bị đi ngủ, Nhiệm bỏ ra ngồi trước đầu cầu thang, miệng hát "là lá la" còn đầu thì loay hoay nghĩ cách "dụ khị" em Thủy. Một khi không còn nợ tiền nhà thì con người ta có thể nói tiếng "yêu" một cách tự tin và dễ dàng, Nhiệm tự nhủ lòng như vậy.
Mẫn không thể nào tin được trong cuộc "chạy đua tới tình yêu" giữa hai ông bạn, rốt cuộc Nhiệm lại là kẻ thắng cuộc.
Ngay trong buổi chiều Nhiệm ở đâu chạy ào lên gác hí hửng thông báo cho Mẫn và Chuyên tin sốt dẻo:
- Tối nay lúc bảy giờ tao sẽ dẫn em Thủy đi xem phim ở rạp Hòa Bình. Tụi mày nhớ... đón xem!
Mẫn còn mỉm cười bán tín bán nghi:
- Lại tưởng tượng!
Nhiệm giơ ngón tay cái lên, hào hứng nói:
- Thật trăm phần trăm! Thằng Chuyên đến giờ này vẫn chưa thấy động tĩnh gì, coi như thua rồi!
Chuyên trầm tĩnh:
- Để coi! Nếu quả đúng như vậy thì tao chịu thua mày!
Đúng bảy giờ kém mười lăm, Chuyên và Mẫn đã đứng lóng ngóng trước rạp Hòa Bình, chờ xác nhận nguồn tin của Nhiệm.
Đợi đến bảy giờ hai mươi, vẫn không thấy hai nhân vật chính xuất hiện, Chuyên cười khẩy:
- Thằng Nhiệm tung tin vịt gạt tụi mình ra đây đứng mởi cẳng chơi!
Mẫn chép miệng:
- Chắc nó "xù" rồi! Em Thủy sức mấy chịu đi xem phim với nó! Chuyên ngó Mẫn:
- Giờ tính sao? Về hay đợi?
Mẫn lưỡng lự:
- Thôi, đợi thêm năm phút nữa đi!
Đợi thêm năm phút nữa, vẫn chẳng thấy gì, cả hai tính quay về, bỗng Mẫn kêu lên:
- Nép vô gốc cây, lẹ lên! Thằng Nhiệm tới!
Chuyên nhảy vô gốc cây, thò đầu ra: - Đâu?
- Đằng kia kìa!
Chuyên dòm theo tay chỉ của Mẫn nhưng vẫn không thấy Nhiệm, bèn hỏi:
- Nó đi một mình hay đi với em Thủy?
Mẫn xuýt xoa:
- Đi với em Thủy đàng hoàng!
Chuyên than thở:
- Vậy là tao thua rồi!
Nhiệm vừa đi vừa dòm dáo dác, ý chừng muốn tìm xem Chuyên và Mẫn nấp ở đâu. Thủy đi bên cạnh, vẫn áo trắng thêu bông đỏ. Có lẽ đó là chiếc áo ưa thích nhất của cô. Cả hai bước lên những bậc thang và trong thoáng mắt mất hút sau cửa rạp.
Chuyên khều Mẫn, giọng ỉu xìu:
- Thôi về!
Mẫn cười nói:
- Mày chuẩn bị tiền dẫn tụi tao đi ăn phở đi chứ!
Chuyên không trả lời Mẫn. Anh vừa đi vừa lẩm bẩm:
- Tức thật!
- Mày dở thì thua chứ tức gì! - Mẫn nóị
- Tao thua không phải tại tao dở. Thế mới tức!
- Không dở sao lại thua? - Mẫn bắt bẻ.
Chuyên tặc lưỡi:
- Nếu tao rủ em Sương đi xem phim, có thể em sẽ đi nhưng tao không dám rủ, bởi vì tao yêu em thật. Tao rủ, nếu em từ chối, chắc tao trốn luôn. Thằng Nhiệm thì khác, gặp ai nó cũng tán bừa, được thì tốt, không được thì thôi, y như xổ số kiến thiết vậy, chẳng đắn đo gì ráo. Yêu như nó...
Mẫn bênh Nhiệm:
- Nhưng nó cũng phải có nét hấp dẫn gì đó em Thủy mới chịu đi chơi với nó chứ!
Chuyên gật gù:
- Cũng có thể. Nhưng vấn đề là em Thủy đã đi làm do đó em bạo dạn hơn em Sương của tao. Em Sương đang đi học, còn nhút nhát...
- Nhưng mày đã rủ em đi chơi đâu mà biết em nhát?
- Cần gì rủ mới biết. Nói chuyện với em mấy lần là biết liền.
Mẫn tò mò:
- Mày nói với em những chuyện gì?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chuyên ấp úng:
- Thì nói... đủ thứ chuyện...
Mẫn hỏi tới:
- Mày đã nói mày yêu em chưa?
- Chưa.
- Sao chưa nói?
Chuyên hích vai Mẫn:
- Mày chẳng biết cái quái gì hết! Không phải bao giờ cũng có thể nói tiếng "yêu" một cách dễ dàng. Phải đợi đúng... thời cơ mới được!
Mẫn cười:
- Gặp tao là tao nói đại.
Chuyên nhăn mặt:
- Mày đừng có bắt chước thằng Nhiệm. Bộp chộp như nó chẳng bao giờ thành công.
Mẫn nhún vai:
- Giỡn hoài! Rủ được em Thủy đi xem phim mà mày bảo không thành công!
Chuyên đực mặt ra:
- Ừ hén! Tao cũng chẳng hiểu ra làm sao!
Mẫn vung tay:
- Tối nay tao sẽ "phỏng vấn" nó xem thử nó áp dụng bí quyết gì trong chuyện này.
Gần mười giờ khuya, Nhiệm mới mò về nhà, mặt mày tươi roi rói như mới bắt được vàng.
Mẫn nhỏm ngay dậy:
- A, chào người hùng! Đi đâu giờ này mới về?
- Thì đi xem phim với em chứ đi đâu!
- Xem phim gì mà tới mười giờ?
Nhiệm nháy mắt:
- À, xem phim ra còn dẫn em đi ăn.
Chuyên khịt mũi:
- Ngon quá hén!
- Ngon chứ sao không! Ít ra cũng ngon hơn mày!
Mẫn hỏi: - Mày nói cách nào mà em chịu đi xem phim với mày hay vậy?
Nhiệm "xổ" câu quen thuộc:
- Thì như một người yêu nói với một người yêu vậy thôi...
Mẫn cười:
- Mày nói sao?
Nhiệm ngó lên trần nhà:
- Để tao nhớ coi! À, tao bảo với em là "Tối nay em đi xem phim với tụi anh không?" Em hỏi "Tụi anh là những ai?" Tao nói "Là anh, anh Chuyên với anh Mẫn". Em lắc đầu nguầy nguậy "Thôi, em hổng có thèm đi với anh Chuyên và anh Mẫn đâu, em chỉ đi với mình anh thôi à"...
Chuyên đập chân xuống giường, ngắt lời:
- Mày xạo vừa vừa để tụi tao còn nghe cho thủng chứ!
Nhiệm tặc lưỡi:
- Thì có sao tao kể vậy...
- Có sao kể vậy cái con khỉ! Kể đàng hoàng đi!
Nhiệm xốc lại cổ áo:
- Kể đàng hoàng hả? Kể đàng hoàng thì như thế này. Hôm trước tao xuống gặp em hỏi "Em nghe cuộn băng Boney M. có thích không?" Em bảo "Thích". Tao khoe "Tụi Beatles hát cũng hay lắm". Em sáng mắt lên "Anh có không, cho tôi mượn đi". Thế là tao lựa cuộn băng Beatles có bản "Yesterday" cho em mượn. Mấy bữa sau tao lại hỏi "Em thích nhạc Beatles không?" Em bảo "Thích". Tao hỏi tiếp "Thích bản "Yesterday" không?". Em lại đáp "Thích". Thế là tao làm tới luôn "Rạp Hòa Bình đang chiếu phim "Yesterday" nè, trong phim có bốn thằng nhóc bắt chước John Lennon, Paul Mc. Cartney, Ringo Starr... có hát cả bài "Yesterday" nữa, hay lắm!". Thế là em gật đầu một cái rụp!
Mẫn hít hà: - Chà, chà, tao không ngờ mày cũng "chiến lược" gớm!
Nhiệm cười đắc ý:
- Chứ sao! Trong tình yêu, muốn thành công phải thăm dò đối phương kỹ càng rồi sau đó giành thắng lợi từng bước...
Chuyên cắt ngang:
- Như vậy em đi xem phim là vì thích bản "Yesterday" chứ đâu phải là vì thích mày!
Câu "xỏ" của Chuyên làm Nhiệm cụt hứng. Anh trợn mắt: