Chương 20: Lần Đầu.

Chiếc xe vừa chạy vào sân vườn rộng lớn của căn biệt thự của Tử Lâm Phong.

"Tới nơi rồi ạ." Hào Kiệt nói lớn anh nhanh chân bước xuống xe vòng qua mở cửa.

Diệp Băng Băng lúc này đã làm càng muốn lột đồ anh ra ngay tại trên xe, anh đã nắm lấy tay cô lại.

"Bé con không được như vậy là hư." Tử Lâm Phong bồng lấy cô trên tay đi ra khỏi xe nhanh chân lên phòng

"Ưm, em khó chịu.." Diệp Băng Băng khó chịu cặp ngực to tròn của cô cạ xác vào người anh, khiến anh cũng khó chịu không kém.

Tử Lâm Phong đẩy cửa vào phòng, anh để cô nằm xuống giường.

"Anh giúp em đi." Diệp Băng Băng được đà cô đã kéo lấy cà vạt của xuống.

"Em chắc không? " Tử Lâm Phong nhếch một bên mày hỏi cô.

"Em chắc mà." Đôi bàn tay hư hỏng của cô đã cởi những chiếc nút áo của anh ra! Tử Lâm Phong nắm lấy tay cô lại không cho cô làm càng.

"Em không hối hận." Tử Lâm Phong đưa hai tay cô lêи đỉиɦ đầu mà hỏi.

"Tuyệt đối không hối hận." Mặt cô lúc này đỏ nóng và đỏ hơn trái cà chua. vừa nói xong anh đã cúi đầu ngậm chặt lấy đôi môi của cô.

Cánh tay anh dần buông lỏng đôi tay đã mền nhũn của cô ra, tay anh luồng xuốnh chiếc váy trắng tinh kia, nhẹ nhàng luồng vào trong anh đã chạm được chiếc qυầи ɭóŧ mỏng kia.

Diệp Băng Băng nhột vì có ai đó chạm vào mình cô cạ hai chân qua lại.

Tử Lâm Phong thuần thục cởi bỏ quần áo anh ra và cả cô, nhưng chiếc váy của cô có chút khó mở vì bị trục trặc ở dây kéo váy.

Tử Lâm Phong anh không đủ kiên nhẫn đã xé toạt nó đi ( rẹt)

"Anh nhanh một chút em khó chịu." Diệp Băng Băng khó chịu vì sự chậm chạp của anh.

Tử Lâm Phong tiếp tục chiếm lấy đôi môi của cô, bàn tay của anh đã tìm đến nơi tư mật khám phá

"Umm" Diệp Băng Băng rên lên đôi chân rung lẫy bẫy.

"Ưm…..

Anh tiếp tục đặt lên môi cô nụ hôn cuồng nhiệt, từ từ cô cũng đã quen dần, hai chiếc lưỡi quấn quýt lấy nhau không rời, nụ hôn của anh từ từ rơi xuống chiếc cổ trắng nõn hương thơm dịu nhẹ, làm say đắm lòng người

Đôi môi anh hôn lấy một bên bầu ngực của cô, mυ"ŧ lấy đầu v.ú cắn nhẹ vào nó, khiến cô lạnh cả người, một bên còn lại anh dùng tay xoa nắn nó đủ kiểu khiến cô đỏ cả mặt

Tay anh không yên phận mà mò mẫm khắp nơi

Tử Lâm Phong không hề nể mặt cô, anh càng trêu đùa với thân thể của cô, cô vì chịu sự kí©h thí©ɧ nên đã ửng Hồng

Tay của anh xoa nắn trên ngực trắng nõn của cô, tay còn lại anh nhanh chóng tìm tới chỗ bên dưới trêu chọc bên dưới nơi tư mật, anh xoa nhẹ bên hai cánh hoa, để chúng tiết ra mật dịch, anh từ từ đút tay vào bên trong và khám phá.

Cô liền giật mình cầm lấy đôi tay của anh và cắn chặt ngón tay Tử Lâm Phong khiến anh thỏa mãn, tay cô nắm chặt ga giường, và thốt lên những tiếng rêи ɾỉ, khiến anh thỏa mãn không thôi

Xem ra, ngoài anh ra chưa từng ai đυ.ng vào cô..!

Tử Lâm Phong liền nỡ nụ cười gian manh, bàn tay bên dưới càng gia tăng tốc độ,khiến cô thở dốc miệng nhỏ càng tiết ra mật dịch khiến anh dễ dàng di chuyển hơn …

""Em…giúp anh cởi đồ ra đi.." anh gian manh dụ dỗ cô lúc cô đang trong sự kí©h thí©ɧ mở miệng dụ dỗ

Cơ thể cô đang được lấp đầy bởi ngón tay của anh, khi cô đang kí©h thí©ɧ, anh liền rút ra, khiến cô cảm thấy trống rỗng đến lạ thường, cảm giác cô chưa từng có..

Vừa nghe xong câu nói, cô có vẻ bất ngờ nhưng vẫn gian tay ra, cởi bỏ quần áo anh, vừa cởi ra, cô đã nhìn thấy mệnh căn đã căng lên từ lâu, cô bất giác lấy tay che mắt lại..

"Em đừng bất ngờ, sau này sẽ được thấy nó nhiêu hơn.."

Diệp Băng Băng ôm lấy cổ anh mà nhỏ giọng nói" Anh, anh làm đi nhưng anh nhẹ thôi, em sợ đau.."

"Vợ ngoan, anh sẽ nhẹ nhàng.."

Diệp Băng Băng vẫn khép chặt hai chân vì chưa quen, anh từ từ tách nhẹ hai chân cô ra, anh đưa cậu bé của mình vào trong miệng nhỏ, vừa đút vào cô đã cảm giác đau tới trời xanh, chiếc miệng nhỏ đã hút chặt lấy anh, khiến anh cũng không thoải mái

Những giọt máu được chảy ra

"Cục cưng ngoan, thả lỏng ra sẽ không đau nữa,

Cô nghe lời anh đã từ từ thả lỏng, anh cảm giác chỗ đó đã thả lỏng anh, đã đút sâu vào trong, khiến cô phải thốt ra những tiếng rên yêu kiều"

"Ưm, aaa

"Sướиɠ không..

Diệp Băng Băng nhìn lấy anh mà gật đầu..

Đang tới lúc cả hai lêи đỉиɦ, tiếng chuông điện thoại của anh reo lên, anh trực tiếp tắt điện thoaii đi

"Anh…anh không nghe à..

"Không anh đang bận làm cho bé vợ anh lêи đỉиɦ rồi, những việc đó không quan trọng bằng em

"Nhưn…g lỡ đâu là việc quan trọng, aaa.." anh từ từ gia tăng tốc độ khiến cô nói không nên lời..

"Không có việc quan trọng nào bằng làm em sướиɠ cả

Anh lại càng gia tăng tốc độ, đâm vào sâu bên trong khiến cô rêи ɾỉ thở dốc không ngừng, trong căn phòng bây giờ chỉ có tiếng rêи ɾỉ và thở dốc

***Hãy tải truyenhdt.com để trải nghiệm đọc tuyệt vời hơn!***