Chương 9: Nhiều nước

Tiếng anh trai này Lâm Lạc tự nhiên nói không ra tiếng.

Cũng may số lần hai người gặp mặt không tính là nhiều, sau khi chuyện phát sinh khi cô 16 tuổi kia, hai bên lại càng xa cách.

Có lẽ đột nhiên nghĩ đến chuyện trước kia tinh thần có chút hoảng hốt, sau một tiếng phanh chói tai, Lâm Lạc mới

bất tri bất giác ý thức được chính mình đã tông thẳng vào chiếc xe phía trước.

Phần đuôi của chiếc Bentley màu đen đã bị móp, logo nhỏ trên biển số xe đang nhiệt tình vẫy tay về phía ví tiền của cô.

Người đàn ông ngồi trên ghế lái từ từ hạ cửa sổ xuống, nhìn cô với đôi mắt đào hoa đa tình, mỉm cười.

Lâm Lạc mím môi, nói không nên lời chính mình rốt cuộc là thở phào nhẹ nhõm hay là càng khẩn trương.

"Bảo bối, cách chào hỏi của em rất đặc biệt."

Anh nhạy bén nhìn chăm chú đến vành mắt Lâm Lạc có chút đỏ không dễ phát hiện, đẩy cửa xe đi đến bên người cô, khẽ cười nói: "Có chuyện gì vậy? Có phải em quá phấn khích khi thấy tôi không? ”

"...Tôi sẽ gọi cho công ty bảo hiểm và khắc phục thiệt hại.”

Người đàn ông nắm lấy tay cô, khoa trương đặt ở ngực mình, "Bảo bối, trước đừng để ý xe, chỗ này của tôi cũng bị thương, sáng nay có một người phụ nữ nhẫn tâm vứt bỏ tôi, số điện thoại để lại cũng là giả…"

“Diễn sâu quá rồi đấy” Lâm Lạc chỉ chỉ vào ngực anh, mỉa mai nói: "Đây là lần đầu tiên anh chơi tình một đêm sao?”

"Tất nhiên rồi." Người đàn ông đột nhiên nghiêm túc, nheo mắt nghi ngờ hỏi ngược lại: "Chẳng lẽ em đã chơi rất nhiều lần? ”

Đèn ở ngã tư chuyển sang màu xanh, các xe phía sau bấm còi nối đuôi nhau, vòng qua xe của hai người, còn có người giơ điện thoại lên chụp ảnh.

Những ánh mắt và ống kính kia giống như một mũi tên trên dây nhìn chằm chằm vào cô, Lâm Lạc không muốn ngày mai trên trang tin tức xã hội, ảnh chụp của cô bị dán trên bài báo nào đó giật tít phân biệt giới tính.

[Nữ tài xế lái xe đâm vào chiếc xe sang trị giá mấy triệu, thương lượng không thành đã quyến rũ chủ xe…]

Cô cắn răng thấp giọng hỏi: "Anh muốn gì?"

"Rất đơn giản, trước khi sửa xe xong, em phụ trách việc đưa đón hàng ngày của tôi.”

"Không rảnh! Đưa số tài khoản đây, tôi sẽ chuyển tiền taxi cho anh. ”

“Vậy sao? Nếu bảo bối bận rộn như vậy... vậy thì chúng ta thêm wechat đi, tôi sẽ gửi hoá đơn sửa xe cho em”

Nhìn thấy cái tên được yêu cầu xác minh, Lâm Lạc cuối cùng cũng nhớ ra người đàn ông đã cùng cô xuân phong nhất độ đêm qua là ai.

Tần Luật là anh trai cùng cha khác mẹ với Tần Dương.

Mẹ của Tần Luật là vợ cả của Tần Tư Minh, chủ tịch tập đoàn Thế Mậu, người đã cùng chồng đánh bại giang sơn.

Mà mẹ của Tần Dương là Lý Vũ Linh là thư ký của Tần Tư Minh, nhỏ hơn người đàn ông kia chừng mười mấy tuổi, sau khi mang thai được an bài sang Hồng Kông chờ sinh, sau đó Tần Dương ba tuổi lại mang sang Pháp sống, mãi đến khi mẹ Tần Luật qua đời, Tần Tư Minh mới công khai người tình giấu mặt nhiều năm của ông ta thế vào vị trí của vợ cả.

Vì vậy, đêm qua tại quán bar, anh nhận ra cô là bạn gái cũ của em trai mình?

Lâm Lạc thoáng cái đã hiểu được vì sao ngũ quan nam nhân này cùng Tần Dương có vài phần tương tự, tất cả những cử chỉ vuốt ve cùng ánh mắt đánh giá đó đều đã có lời giải thích.

"Có chuyện gì vậy? Tên tôi có đáng sợ đến vậy không?" Tần Luật nhìn cô, khóe miệng nhếch lên một nụ cười bất cần đời.

Lâm Lạc nhàn nhạt nói: “Tần đại công tử, nếu anh đang muốn trả đũa em trai mình bằng cách ngủ với người phụ nữ của anh ấy thì Tô Dĩnh thích hợp hơn tôi, cô ấy hiện tại chính là bạn gái danh chính ngôn thuận của Tần Dương”

"Người phụ nữ đó?" Tần Luật nhíu mày tựa hồ nghiêm túc suy nghĩ một giây, lập tức bật cười nói: "Không, bảo bối, tôi chỉ cảm thấy hứng thú với em, vẻ đẹp của em khiến đàn ông không thể bỏ qua”

Anh dùng một loại tư thế rất thân mật đem Lâm Lạc ôm vào trong ngực, cúi đầu, môi ái muội cơ hồ muốn dán lên cô:

“Em rất chặt, nước lại nhiều, mẫn cảm vô cùng, tôi muốn thử lại..."