Chương 5: Pr Game

Sau khi hoàn tất về khoản đầu tư, Trương Cẩn Phong ngay lập tức đến thành phố B. Miễn là phần mềm ứng dụng đó có thể pr game của họ để người chơi có thể thuận lợi tải game từ trên APP như vậy là xong.

Người phụ trách chương trình ứng dụng là một người đàn ông họ Vương ngoài 50 tuổi. Ngoại hình to lớn hơn Trương Cẩn Phong, nhưng chiều cao của ông ấy chỉ cao đến vai anh.

Trương Cẩn Phong nhìn người đàn ông bụng phệ trước mặt, nói: "Giám đốc Vương, anh thấy điều tôi vừa nói có khả thi hay không?"

Giám đốc Vương suy nghĩ một lúc nói: "Tôi đã đọc kế hoạch trước khi cậu đến. Nó khá tốt chỉ là việc quảng bá ra thị trường không phải là vấn đề nhỏ. Hơn nữa, tôi còn phải thay đổi giao diện trang chủ để giúp cậu quảng cáo. Cậu biết đấy bây giờ chuyện đó không phải dễ dàng gì.



"Trương Cẩn Phong hiểu được ẩn ý của đối phương, vì thế không quanh co lòng vòng đi thẳng vào vấn đề: "Vậy thì giám đốc Vương nghĩ cần phải tốn bao nhiêu chi phí?"

Giám đốc Vương cười nói: "Nói chuyện với những người thông minh quả nhiên rất suôn sẻ. Mặc dù chúng tôi không mời người nổi tiếng để quảng bá game nhưng các chi phí quảng cáo đối với một mô hình game là rất nhiều, sẽ không quá đáng nếu tôi đưa ra con số này chứ?" vừa nói giám đốc Vương vừa xòe ra năm ngón tay.

Tất nhiên Trương Cẩn Phong không ngốc đến mức nghĩ rằng ông ta chỉ muốn 50 vạn, nhưng chỉ đổi giao diện trang chủ để quảng bá game mà đòi đến 500 vạn sao?

Nhưng cũng không còn cách nào khác, anh hiện tại đang cầu khẩn khắp nơi, vì thế cũng không có tư cách đưa ra yêu cầu, mà hiện tại không đồng ý cũng không được nhưng nếu đồng ý có thể rơi vào tình trạng tiền mất tật mang.

Thấy anh không nói gì, giám đốc Vương cười nói: "Không sao đâu, cậu không cần phải quyết định ngay bây giờ, cứ suy nghĩ kĩ, nếu cảm thấy ổn thì chấp thuận, không ổn có thể bỏ qua mà, chúng ta xem như thuận mua vừa bán nên cứ thong thả suy nghĩ kĩ."

Nói xong giám đốc Vương ung dung nhàn nhã rời đi, Trương Cẩn Phong uống thêm ly cà phê sau đó mới đến khách sạn đã dặt trước.

Mô hình game lần này anh và mọi người đã cùng nhau lên kế hoạch thực hiện và chuẩn bị trong suốt 3 năm, thật khó mới đi đến ngày hôm nay nên chắc chắc sẽ không thể nào từ bỏ. Tuy nhiên, anh vẫn chưa có chỗ đứng trong nghề, thấp cổ bé họng không có địa vị nên cũng sẽ không có người ngồi xuống nghiêm túc nghe anh nói.

Anh biết sẽ không có nhiều thời gian để thỏa hiệp, bởi vì mọi thứ đã hoàn tất chỉ còn thiếu giai đoạn tung mô hình game ra thị trường. Khi được quảng bá ra thị trường, game của bọn họ hiển nhiên sẽ nhận được nhiều ý kiến khen chê của người chơi nhưng chắc chắn nó sẽ được mọi người biết đến.

Trương Cẩn Phong thuyết phục bản thân nghĩ thoáng một chút, cố gắng chịu đựng vượt qua khoảng thời gian này, nhất định sẽ nhìn thấy nắng mai và sự khởi sắc.

Vốn dĩ nghĩ sẽ hết sức thuyết phục Giám đốc Vương mới có thể mong ông ấy đưa ra giá mềm hơn, ai ngờ sáng hôm sau lại nhận được cuộc gọi từ đối phương.

"Giám đốc Vương, xin chào." Trương Cẩn Phong uống một ngụm nước để thông cổ họng mới tiếp điện thoại.

"Trương tổng, đêm qua tôi đã nghĩ về thỏa thuận của chúng ta." Giám đốc Vương nói: "Đội ngũ nhân lực trẻ của anh có thể tạo ra mô hình xuất xắc như vậy, điều đó thật không dễ dàng gì. Vì thế, tôi đã cân nhắc kỹ lưỡng mô hình game này sau khi tung ra thị trường chắc chắn sẽ rất phổ biến và được mọi người hoan nghênh. Vậy nên, cậu chỉ cần trả các chi phí có liên quan đến việc niêm yết sản phẩm, về việc thay đổi giao diện trang chủ để quảng bá tôi cũng rất vui vẻ làm tặng cậu."

Trương Cẩn Phong nheo mắt nhưng anh vẫn từ tốn nói: "Nếu có thể như vậy, tôi rất biết ơn giám đốc Vương."

"Không, không, không, không cần cảm ơn, chúng ta phải nhanh chóng kí kết hợp đồng bởi vì tôi còn phải làm nhiều hạng mục khác nữa." Giám đốc Vương nói.

Sau khi cúp máy, Trương Cẩn Phong cũng không quá thoải mái, tại sao giám đốc Vương lại có thay đổi, trong lòng anh thật sự hiểu rất rõ.

Anh biết chuyện này có sự nhúng tay của Tần Tư Ý, nhất định cậu ấy đã ra tay giúp đỡ với tư cách là nhà đầu tư lớn nhất, Tần Tư Ý chính là vì nắm quyền đầu tư lớn nên cậu có quyền biết một số chuyện. Nhưng thật ra, cậu tự mình có thể thu xếp chuyện này, mọi chuyện đều có thể thuận lợi theo ý cậu. Không phải vì cậu là nhà đầu tư lớn nhất mà còn bởi vì danh tiếng của Tần thị.

Quên đi, bất luận như thế nào thì chuyện này cũng giúp tiết kiệm được rất nhiều chi phí. Trương Cẩn Phong nghĩ Tần Tư Ý làm việc này không đơn giản là dưới tư cách một nhà tư kinh doanh nhưng cho dù thế nào cũng mơ hồ biết ơn cậu.

Anh và Cao Triết tổ chức họp trực tuyến, sau khi soạn thảo xong hợp đồng, giám đốc Vương rất vui vẻ ký và nói có thể pr game bất cứ lúc nào.

Trở lại thành phố C, Trương Cẩn Phong và Cao Triết lập tức mở cuộc họp báo cáo công việc, sau đó nói: "Đối với mô hình game lần này, giám đốc Vương ban đầu yêu cầu tôi phải trả thêm tiền. Chính là vì Tần Tư Ý đã bàn chuyện lại với ông ta nên ông ta vui vẻ chấp thuận thỏa thuận ban đầu. Tôi nghĩ chúng ta vẫn cảm ơn đối phương. Tôi thực sự muốn mời cậu ấy dùng bữa nhưng không phải dưới tư cách cá nhân. Thế này đi chúng ta nên sắp xếp thời gian để cùng nhau mời cậu ấy ăn tối, cũng là cảm ơn cậu ấy "

Thịnh Vĩ Minh gật đầu nói, "Chúng ta nên làm như thế, bất kể là Tần Tư Ý làm với mục đích gì thì đối với chúng ta đó là sự trợ giúp đắc lực, phải nói cậu ta đối với chuyện này rất đáng tin cậy."

Những người khác cũng gật đầu, vì vậy Trương Cẩn Phong lập tức liên hệ Tần Tư Ý.

Đột nhiên nhận được cuộc gọi từ Trương Cẩn Phong, Tần Tư Ý cả kinh, vội vàng nhấc máy: "Đàn anh!"

Trương Cẩn Phong nói: "Ừm, chuyện niêm yết đã thương lượng xong. Tôi biết nhờ có cậu thương lượng mà giám đốc Vương mới dễ dàng thỏa hiệp như vậy. Thế nên để bày tỏ lòng biết ơn, tập thể công ty tôi muốn mời Tần tổng đến Thiên Hải dùng bữa"

"Không thể chỉ có anh và em sao?" Tần Tư hỏi.

"Tần tổng đã giúp đỡ công ty chúng tôi rất nhiều và tất cả mọi người đều muốn bày tỏ lòng biết ơn đối với Tần Tổng." Trương Cẩn Phong nói.

Tần Tư Ý còn tưởng có thể cùng Trương Cẩn Phong ra ngoài ăn riêng, nếu được như vậy thì chỉ ăn thịt nướng ven đường cậu cũng rất thích nhưng nếu đối phương không thích thì cậu cũng không ép, chỉ cần gặp được Trương Cẩn Phong thì chuyện gì cậu cũng có thể thoải hiệp.

"Vậy được, chỉ cần đàn anh đi là được, vậy khi nào có thể đi?" Tần Tư Ý hỏi.

"Khi nào Tần tổng có thời gian rãnh thì có thể đi." Trương Cẩn Phong nói.

"Chọn ngày chi bằng đúng ngày." Tần Tư Ý nói: "Tối nay thì thế nào? Bây giờ đặt chỗ vẫn còn kịp. Nếu không được, em có thể nói với bên đó một chút."

"Được, không cần phiền Tần tổng." Trương Cẩn Phong nói:" Chúng tôi tối nay ở Thiên Hải đợi cậu."

"Được."

Những ngày gần đây Trương Cẩn Phong khá bận, game đang sắp tung ra thị trường nên có rất nhiều khâu cần anh kiểm tra. Cũng may là Cao Triết và mọi người đều có năng lực làm việc rất tốt, họ cũng anh gánh vác áp lực và phối hợp làm việc.

Giám đốc Vương năng lực làm việc quả nhiên rất cao. Ứng dụng game đồng loạt được tung ra thị trường, ứng dụng game được update trên cả trên di động lẫn giao diện trên web. Bọn họ cũng cử một nhân viên có ngoại hình ưa nhìn để live stream game trên chương trình truyền hình trực tiếp, bỏ tiền vào những khoản tiếp thị và pr theo phương thức đó quả thực thu hút rất nhiều người chơi.

"Tiểu Lâm, chúng tôi đêm nay có xã giao nên chương trình phát sóng trực tiếp sẽ được giao cho cậu." Chu Tinh Nghiêu động viên: "Tôi tin rằng cậu có thể làm được!"

"Đừng lo lắng." Tiểu Lâm ra dấu OK nói, "Tôi sẽ làm thật tốt trận này. "

Chu Tinh Nghiêu vỗ vai Tiểu Lâm động viên. Thấy ba người kia cũng đang thu dọn đồ đạc nên hắn ra cửa đứng chờ.

"Mọi việc xong chưa?" Trương Cẩn Phong hỏi.

"Đã xong, cũng đã đặt trước chỗ rồi, chỗ ngồi đều được chuẩn bị tốt." Chu Tinh Nghiêu nói: "Tốt rồi, vẫn là kim chủ ba ba làm việc hiệu quả nhất. Chúng ta chỉ việc đến Thiên Hải dùng bữa tối thôi."

"Chờ đến lượt cậu báo đáp lại tôi cũng không muộn đâu." Cao Triết bước tới, khoác vai Chu Tinh Nghiêu nói: "Nghĩ xem, ít nhất cậu còn có bạn gái, còn chúng tôi thì sao? Vẫn là cẩu độc thân vô cùng thê thảm nha."

"Đáng thương thật. Chu Tinh Nghiêu vỗ vào vai Cao Triết, sau đó nói với mọi người: "Chúng ta nên xuất phát sớm, nếu không đến giờ cao điểm thì không thể đến đó một cách thuận lợi đâu. "

Trương Cẩn Phong và mọi người đến Thiên Hải sớm hơn so với dự định 20 phút. Tần Tư Ý đương nhiên vẫn chưa tới, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, đi tới chỗ đã đặt trước theo hướng dẫn của người phục vụ.

"Thật ra mà nói trên thực tế bốn người chúng ta đã lâu không dùng bữa cùng nhau như thế này. Hầu hết mọi người đều giải quyết việc ăn uống trong công ty." Thịnh Vĩ Minh thở dài nói.

"Ừ." Chu Tinh Nghiêu nói: "Nhưng hôm nay chúng ta mời Tần Tư Ý và tình huống cũng rất đặc biệt. Lần trước chúng ta cùng nhau ăn cơm như thế này là..."

Chu Tinh Nghiêu đột ngột không nói tiếp và mọi người đều hiểu ý của hắn muốn nói đến chuyện gì.

Lần trước ăn uống như thế này là thời điểm Trương Cẩn Phong công bố với mọi người về chuyện anh và Tần Tư Ý đang yêu nhau, sau đó người trong ký túc xá trịnh trọng mời Tần Tư Ý dùng bữa để chúc mừng hai người.

Lúc đó, mọi người đều nói rất nhiều chuyện phiếm, Trương Cẩn Phong cũng không thích nói nhiều, trong bữa ăn anh chỉ nắm tay Tần Tư Ý và yên lặng lắng nghe bọn họ.

"Ách..." Thấy mọi người đều im lặng, Chu Tinh Nghiêu biết mình lỡ lời, xấu hổ gãi gãi đầu nói: "Dù sao hôm nay cũng là để tỏ lòng biết ơn đối với Tần Tư Ý, nếu không có cậu ta, game của chúng ta sẽ không dễ dàng tung ra thị trường.

Đang nói chuyện và kéo ghế ra ngoài thì Tần Tư Ý mặc bộ vest đi vào. Bản thân cậu cao gần 1,8m, cũng rất xuất chúng, bộ vest khiến thân hình cậu trở nên cao ráo vào vô cùng sang trọng.

Nhìn thấy cậu tới, bốn người đều đứng dậy, Cao Triết nói trước: "Tần Tổng đến rồi."

Tần Tư Ý gật đầu với họ, trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Trương Cẩn Phong nói: "Chúng ta đã quen biết nhiều năm như vậy không cần phải khách sáo với nhau quá, cứ coi như đây là buổi tụ tập của những người bạn đi."

Sau đó, cậu quay đầu nhìn với Trương Cẩn Phong nói: "Đàn anh, lúc nãy em có xem chương trình live stream game trực tiếp của công ty anh, thật sự rất xuất sắc đó, vừa có thể hướng dẫn mọi người chơi game vừa có thể tiếp cận và thu hút người dùng hơn. Phải nói mô hình game lần này của chúng ta thật sự hấp dẫn và lượt tải về cũng không ngừng tăng. "

"Cảm ơn Tần tổng." Trương Cẩn Phong nói.

"Được rồi," Chu Tinh Nghiêu nói: "Chúng ta gọi món đi?"

Trương Cẩn Phong cầm thực đơn đưa cho Tần Tư Ý nói: "Tần Tổng gọi món đi."

Tần Tư Ý rất tự nhiên cầm lấy bắt đầu gọi món, nhưng tất cả đều là những món mà Trương Cẩn Phong thích. Cao Triết khẽ khụ một tiếng, sau khi Tần Tư Ý gọi món xong, liền nói mọi người gọi thêm món, sau đó lại nói: "Mặc dù game đã phổ biến trên thị trường, nhưng chúng ta không biết sắp tới sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng ít nhất bước đầu tiên đã rất thành công."

"Ừ." Trương Cẩn Phong gật đầu và nói:" Thực tế, thị trường game đang bão hòa. Chúng ta lường trước được rủi ro khi thực hiện dự án lần này, nhưng chúng ta không sợ khó khăn, mọi chuyện đều phải cố gắng vượt qua, con đường phía trước đều rất rộng mở."

Mọi người cùng nhau nói chuyện rất vui vẻ, thức ăn và rượu đều đã được mang lên, Cao Triết mang rượu đến rót cho mọi người, sau đó nói: "Bữa ăn này hôm nay là vì chúng tôi rất muốn cảm ơn Tần Tổng. Cảm ơn Tần tổng cũng như Tần thị đã hỗ trợ cho công ty của chúng tôi. Ly này là thay mặt công ty Diệp Phong mời Tần tổng, Tần tổng mời."

Sau khi Cao Triết nói xong, Trương Cẩn Phong và những người khác cầm ly rượu lên mời Tần Tư Ý. Tần Tư Ý chạm vào ly với Trương Cẩn Phong nói: "Việc công hay tư em đều nên giúp, việc của đàn anh cũng là việc của em."

Lời nói của cậu quá mức mờ ám, cũng may, mọi người trong phòng đều biết rõ mối quan hệ của họ, nếu không biết thì có lẽ mọi người đã nghi ngờ họ có gì mờ ám che giấu.

Tần Tư Ý nói xong liền ngẩng đầu uống cạn, trong lòng không khỏi có chút buồn bực khi thấy Trương Cẩn Phong không tỏ thái độ gì với cậu. Vốn dĩ cậu nghĩ sẽ là người thừa kế độc tôn của Tần thị và yên bình ở bên Trương Cẩn Phong mà không cần lo lắng bất cứ điều gì, nhưng Trương Cẩn Phong dường như không chờ đợi cậu.

Hơn nữa làm gì có ai sẽ mãi mãi đợi một người chứ, chưa kể chính cậu đã dứt khoát và cương quyết chia tay. Chuyện đó đã khiến cho Trương Cẩn Phong chịu nhiều đau khổ và tổn thương.

Tửu lượng của Tần Tư Ý không tốt lắm, Trương Cẩn Phong từng giúp cậu chặn rượu, nhưng hiện tại bởi vì cậu là thiếu gia nhà họ Tần nên cũng không ai dám ép cậu. Nhưng hôm nay, nhìn biểu hiện của Trương Cẩn Phong, Tần Tư Ý đột nhiên muốn say.

Nhưng khi uống đến cốc thứ ba, Trương Cẩn Phong cầm cốc nói: "Tần Tổng đang cao hứng muốn uống, tôi sẽ không ngăn cản được, nhưng Tần Tổng đã liên hệ trước với tài xế xe đến đón chưa?"

Tần Tư Ý nghe hiểu ý anh nói, cho dù cậu có say cũng không tình nguyện đưa cậu về, đột nhiên cậu cảm thấy ủy khuất vô cùng. Cậu muốn nói vì cái gì, vì cái gì Trương Cẩn Phong, không phải vì em muốn đứng vững để sau này bên anh mãi mãi mà không phải lo nghĩ đó sao! Tại sao anh không đợi em! Tại sao anh cứ phớt lờ em! Tại sao anh... không yêu em nữa...

Nhìn thấy Tần Tư Ý như muốn khóc nhìn Trương Cẩn Phong, Cao Triết vội nói: "Tần Tổng đừng chỉ uống như vậy, nên ăn chút gì đi."

Tần Tư Ý làm gì có tâm tư thưởng thức món ăn, bụng rỗng uống hai li rượu, hiện tại chỉ nhìn hình ảnh bóng chồng của người kia, nhưng trong lòng vẫn là đè nén, tự nhủ không được làm chuyện ngu xuẩn.

Nhưng làm sao có thể cam lòng như thế, ở trước mặt Trương Cẩn Phong, cậu chưa bao giờ cần áp chế chính mình, cậu luôn nghĩ gì làm đó bởi vì cậu nghĩ bạn trai ở phía sau luôn mang đến cho cậu cảm giác an toàn.

Nghĩ đến đây, cậu cố nén nỗi buồn trong lòng, khẽ nói với Trương Cẩn Phong: "Đàn anh, em có thể không nhờ người khác đến đón được không? Em muốn anh đưa em về, Anh đã lâu rồi không đưa em về."

Thịnh Vĩ Minh nhìn Trương Cẩn Phong nháy mắt ra hiệu nói: Có vẻ như cậu say rồi"

Trương Cẩn Phong gật đầu, Tần Tư Ý bên cạnh anh ta đột nhiên ôm lấy anh nói: "Đàn anh, em thực sự nhớ anh"

Trương Cẩn Phong thở dài, giơ tay lên day day tran nói với mọi người: "Đã thế này, tôi đưa cậu ta về trước. Bữa cơm này vốn là đại tiệc cảm ơn nên không thể bỏ dỡ được. Mọi người cứ tiếp tục ăn, tôi sẽ thanh toán. "

"Không sao." Cao Triết nói: " Cậu cũng đã uống rượu, đừng lái xe, gọi tài xế đi."

" Tôi biết rồi. "Trương Cẩn Phong vòng tay qua eo đỡ Tần Tư Ý nói, "Tôi đi trước đây."