"Đại sư! Xin ngài đấy! Khẩu hạ lưu tình một chút được không vậy?!!!"
Đại sư phong thủy Kiều Quảng Lan, chuyên môn vững chắc, bề ngoài xuất chúng, trong ngoài vẹn toàn, không chỉ biết rành rẽ tìm nơi bảo địa, đoán hung cát, bắt yêu trừ quỷ,...không gì làm khó được đại sư.
Người tài giỏi như thế nhưng vẫn có một khuyết điểm cực kì chí mạng: miệng độc.
Cảnh thứ nhất: một đóa hoa bạch liên nhu nhược tìm hắn, xin phù chú cầu tình duyên nói: "Anh ấy đã có gia đình, nhưng tôi thật sự không thể quên được..."
Kiều Quảng Lan: "Không sao đâu, nhịn thêm chút đi. Tới lúc chết rồi thì có muốn cũng không nhớ được nữa đâu"
Cảnh thứ hai: nhà hào môn số một của thành phố mời hắn dự tiệc sinh nhật, niềm nở nói: "Tôi đã lớn tuổi rồi, một năm cũng chỉ có một lần sinh nhật..."
Kiều Quảng Lan: "Làm gì có ai mà một năm không có một lần sinh nhật? Tuổi tôi không lớn lắm, tính ra cũng không có vượt qua hai chữ số đâu."
Cảnh thứ ba: đại sư cùng đối tượng hẹn hò đi ăn: "Bánh xốp tiệm này không đủ tiêu chuẩn một tí nào, ít tầng (lớp bánh) quá."
Kiều Quảng Lan: "Tòa nhà thương mại đối diện hơn ba mươi tầng kìa, ngại ít quá thì tới gặm đỡ đi."
... Độc thân cho đến bây giờ.
Mọi người: "Kiều Đại sư, ngài nói như vậy coi chừng một ngày bị sét đánh đó ngài biết không?"
Kiều Quảng Lan khịt mũi coi thường: "Ai sợ ai?"
Kết quả có một ngày, sấm dậy đất bằng giáng xuống gáy của Kiều Oán Oán, hắn thực sự... tráng niên xuyên sớm, nghe đâu chỉ có tập hợp đủ chín mảnh linh hồn thì mới có thể trở về nhà.
Đây là câu chuyện về một Đại sư Phong Thủy oán trời oán đất oán không khí, sau khi xuyên qua nhiều thế giới, làm lại nghề cũ, cứu vớt người xui xẻo, sau đó thu gom công đức và trở về nhà.