Chương 8: Buổi livestream đầu tiên (8)

"Tôi không phải tội phạm nên không biết hắn đang nghĩ gì. Nhưng tôi có thể nói cho cô biết hắn đã làm gì." Sở Vân Tú ngước mắt lên nhìn Triệu Bội rồi nói: "Bạn trai cũ của cô là một nghiên cứu sinh đang học tiến sĩ chuyên ngành hóa học. Ba ngày trước, vào ngày cô chia tay, anh ta đã lén mang theo một túi nhỏ □□* từ phòng thí nghiệm ra. Mà ngay nửa giờ trước, anh ta mua món bibimbap ở tiệm Chu Ký mà cô thích ăn nhất. Sau đó tiêm dung dịch □□ vào trong đồ ăn, rồi thay quần áo nhân viên giao hàng đi tới tiểu khu cô ở."

(* Trong văn bản gốc tác giả để như vậy nha mọi người. Đây là tên của loại thuốc độc mà tác giả không muốn ghi rõ ra ấy.)

Nhất thời, Triệu Bội hít sâu một hơi khí lạnh, rồi ném đồ ăn trên tay xuống đất như thể bị bỏng. Cô kinh ngạc lẩm bẩm: "Không, không phải như thế chứ? Bạn trai cũ của tôi quả thực là nghiên cứu sinh chuyên ngành hóa học. Thứ bảy và chủ nhật tôi rất thích gọi món Bibimbap ở Chu Kí, anh ta, anh ta thực sự biết thói quen của tôi..." Triệu Bội vô thức đưa tay lên che miệng, nhưng rất nhanh đã kịp phản ứng lại. Sau đó cô vội vàng vọt vào WC, rửa tay rửa miệng, thậm chí nhịn không được nôn khan vài cái, còn súc miệng, sợ mình nuốt phải loại chất □□ có độc tính cao như vậy.

Mà sau khi Sở Vân Tụ nói ra, khán giả trong phòng livestream bắt đầu sôi trào.

【Đậu má! Cái gì thế này? Hạ độc gϊếŧ người vì tình à?】

【Hay cho một tên bạn trai cũ điên phê, người còn chưa có lên sân khấu mà thiết lập nhân vật đã đứng vững rồi! Thật mong chờ mà!】

【Kịch bản này xem quá đã ghiền! Hơn nữa diễn xuất của hai người đều rất tốt nha! Theo dõi theo dõi! Thuận tiện chia sẻ cho chị em tôi xem luôn!】

【Diễn xuất thực sự tuyệt vời! Tôi gần như nghĩ đó là sự thật! Liệu tiếp theo có phải là tình tiết bắt đầu trả thù bạn trai cũ không? Nhanh lên, nhanh lên, tôi thích tiết mục trả thù cặn bã! 】

【Hả? Diễn à? Tôi còn tưởng là thật chứ, nếu là thật tôi cảm thấy vẫn nên báo cảnh sát, đây chính là mưu sát đó!】

Một lúc sau, Triệu Bội mới ra khỏi nhà vệ sinh, thoạt nhìn sắc mặt cô vẫn tái nhợt. Ngay lúc cô mở miệng muốn nói cái gì đó thì đột nhiên, lại có tiếng gõ cửa...

Tiếng gõ cửa đột ngột vang lên trong phòng khách yên tĩnh, thần kinh Triệu Bội vốn đang căng thẳng nhất thời bị dọa nhảy dựng. Ánh mắt cô nhìn ngoài cửa phảng phất như nơi đó có quỷ.

【Đậu má! Lại có tiếng gõ cửa nữa!】

【Ahhh! Chẳng lẽ tên bạn trai cũ quay lại xem Người có duyên đã chết hay chưa sao? Làm tôi sợ quá!】

【Ôi mẹ ơi! Tôi không dám nhìn nữa!】

【Tôi đi đây, bầu không khí trở nên thật đáng sợ! Vốn tưởng rằng là một kịch bản huyền học không ngờ lại đột biến thành phim kinh dị! 】

Dư quang nhìn làn đạn vài lần, Triệu Bội nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt, ngay cả thở mạnh cũng không dám. Cô rất sợ bị quỷ bên ngoài, a không phải, người bên ngoài phát hiện ra mình còn sống.

Mà ngay khi Triệu Bội đang hoang mang thì một giọng nói nhẹ nhàng tuyệt vời đã giải cứu cô thoát khỏi cảm xúc khủng hoảng.

Cô nghe thấy Sở Vân Tụ nói: "Đừng sợ, bên ngoài hẳn là nhân viên giao hàng thật. Cô cứ theo thói quen của mình bảo anh ta bỏ thức ăn xuống là được rồi."

Nhất thời, Triệu Bội thở phào nhẹ nhõm và an tâm hơn. Sau đó cô gật đầu một cái rồi dùng giọng nói vẫn còn run rẩy hỏi: "Ai đó?"