Chương 38: Đi theo

“Ngươi có phải hay không liền tính toán không cần ta?” Thiếu niên thanh âm mơ hồ mang theo một chút run rẩy.

Ni Lạp an tĩnh mà đứng trong chốc lát, tựa hồ đang tự hỏi vấn đề này, hai người trầm mặc một trận. Lúc sau, Ni Lạp nhợt nhạt mà thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Ngươi hy vọng ta như thế nào làm? Ta không thể quá ích kỷ.”

“Ta chính là hy vọng ngươi ích kỷ!” Thiếu niên ôm lấy Ni Lạp thân thể, nhẹ nhàng ghé ở Ni Lạp bên tai, thái độ kiên định nói “Ta muốn đi theo ngươi, ngươi cưới ai, đi nơi nào, ta sẽ theo ngươi tới nơi đó.”

“Như vậy đối với ngươi không công bằng, hoặc là ta cho ngươi một số tiền……”

“Ta không cần ngươi tiền!” Thiếu niên cất cao thanh âm phản đối Ni Lạp đề nghị, hắn đôi tay gắt gao mà nắm chặt vai Ni Lạp, dùng sức buộc chặt không muốn buông ra, hắn kích động cảm xúc làm Ni Lạp không biết nên phản ứng thế nào.

Đưa tiền cũng không cần? Xem ra Địch Mã là hạ quyết tâm muốn đi theo y, Ni Lạp cũng không biết vì sao thiếu niên như vậy kiên định muốn cùng theo chính mình, nếu đây là quyết định của thiếu niên, y cũng không tính toán ngăn cản, ngẫm lại nếu chính mình tới trong nhà của nữ nhân kia không có lấy một người nói chuyện, kia khẳng định sẽ thực nhàm chán, cũng có khả năng sẽ bị buồn chết.

Ni Lạp chạm vào mái tóc mềm mại của thiếu niên, nếu là mấy tháng trước làm y đuổi việc thiếu niên, y khẳng định sẽ không chút do dự làm Địch Mã rời đi, bất quá hiện tại Địch Mã với y mà nói vẫn là có điểm đặc biệt……

Nếu Địch Mã thật sự rời đi, chính y khả năng đều không quen.

Cho nên Ni Lạp trầm mặc sau một lát nhẹ nhàng nhàn nhạt mà nói: “Vậy ngươi liền đi theo ta đi, cùng ta cùng đi đến nhà nữ nhân kia, đến lúc đó khả năng sẽ thực vất vả, nếu ngươi đến lúc đó cảm thấy không thoải mái, ngươi tưởng rời đi liền rời đi, ta sẽ không ngăn cản ngươi.” Trong phòng tối, Ni Lạp thanh âm có vẻ phá lệ trong trẻo.

“Ta sẽ không rời đi, tuyệt đối sẽ không.”

Không biết này có tính là hứa hẹn không. Trong bóng đêm Ni Lạp tùy ý để thiếu niên ôn nhu ôm chính mình, ngẫm lại thiếu niên có lẽ là bởi vì tuổi còn nhỏ, trải qua khoảng thời gian này ở chung ít nhiều đối chính mình có chút ỷ lại, chỉ là đối Ni Lạp tới nói loại này ngẫu nhiên tiểu tùy hứng cùng ỷ lại cũng không làm y cảm thấy chán ghét, ngược lại còn cảm thấy thực mới mẻ, cái này làm cho y cảm giác được chính mình chân thật có cảm giác tồn tại, vẫn có người vì y mà suy nghĩ trong thời kỳ u ám này, Ni Lạp lộ ra vui mừng tươi cười.

Có lẽ chỉ cần cùng Địch Mã ở bên nhau, y mới có thể sống như thế nhẹ nhàng cùng vui sướиɠ.

Từ lúc Ni Lạp đồng ý cho Địch Mã đi theo, Địch Mã liền càng thêm dính y, cơ hồ là mỗi ngày mỗi thời mỗi khắc đều cùng với ở y, trừ bỏ những lúc Casey đơn độc triệu kiến Ni Lạp, đối với chuyện này Địch Mã cũng thực phản cảm, Ni Lạp cũng có thể cảm giác được Địch Mã thực chán ghét Casey, cho nên hai người ở bên nhau thời điểm, đều tận lực lảng tránh cái này đề tài.

Nhắc tới Casey khiến cho Ni Lạp nhớ tới hôn lễ sắp tổ chức, y còn không có gặp qua tương lai thê tử bộ dáng, và y cũng không quan tâm điều đó, vô luận là xấu hay đẹp y đều cảm thấy không sao cả, cùng nữ nhân kia kết hôn chỉ là tiếp thu Casey an bài, còn lại căn bản không thể thuyết minh cái gì vấn đề.

Chiều hôm nay, Ni Lạp cùng nhóm dược sư ngồi ở hậu viện phơi nắng, Ni Lạp lẳng lặng mà nghe bên cạnh dược sư nói về Địch Mã ngày thường đến dược phòng phát sinh một ít hảo ngoạn sự tình, nhìn dáng vẻ nhóm dược sư đều thực thích hắn, không biết này có tính là tin tức tốt.

“Ngày thường Địch Mã thích nhất một mình tránh ở dược phòng cân nhắc vài thứ, ta cảm thấy hắn đối phối dược cái này kỳ thật cũng thực có tay nghề.”

“Ni Lạp lĩnh chủ, Địch Mã lần này có phải hay không cũng muốn cùng ngươi cùng nhau đi, chúng ta đây về sau có thể sẽ không gặp lại.” Dược tề sư nhóm có chút tiếc nuối mà than thở thở dài.

Nhắc tới kết hôn liền lập tức có người hứng thú nói: “Ni Lạp lĩnh chủ, vị hôn thê của ngươi trong nhà rất có quyền thế, ngươi qua đó lúc sau vẫn là cẩn thận một chút.”

“Cảm ơn quan tâm.” Ni Lạp trầm ổn gật gật đầu.

“Nghe nói vị hôn thê của ngài hôm nay vào trong hoàng cung , ngài muốn hay không trước đi xem thử, hảo chuẩn bị tâm lý.” Dược sư có chút xấu hổ mà ho khan hai tiếng, Ni Lạp lại lắc đầu tỏ vẻ không cần.

Kết hôn thời điểm thấy cũng là giống nhau, dù sao y trước nay đều không có tưởng càng thêm không có ngẫm lại nữ nhân kia sẽ là người như thế nào, đối với y tới nói mấy thứ này căn bản không có ý nghĩa, kết hôn chi là một loại hình thức mà thôi.