Chương 21: Hồi ức

Casey trước kia không phải như vậy, hắn tuyệt đối sẽ không đối trưởng bối làm ra loại này hành vi vi phạm luân lý. Từ trước đến nay, ai cũng đều biết Hi Á là quốc gia phản đối đồng tính luyến ái tồn tại, hiện tại hai người phát sinh loại này quan hệ, nếu không bị người khác biết chuyện, kia còn xem như phi thường may mắn, nếu chuyện này bị người đâm thủng, như vậy Ni Lạp liền hẳn phải chết không thể nghi ngờ, đến nỗi Casey……

Hắn hiện tại là Áo Ba Lạp quốc vương, dựa theo quyền thế địa vị mà nói, Hi Á Vương cũng không thể trừng phạt hắn.

Sáng sớm ngày hôm sau, những tia sáng chiếu vào căn phòng hỗ độn, Ni Lạp mệt mỏi hai mắt, người đầy ứ thanh rõ ràng chứng minh y tối hôm bị người lăng nhục đối đãi. Trong phòng lạnh băng, ẩm ướt không khí đem y vây quanh, y trong mắt một mảnh lạnh lùng, ánh mắt dừng lại ghé vào bên cạnh y ngủ say thiếu niên trên người, thiếu niên không hề phòng bị. Một người kỳ thị đồng tính luyến ái như y vô pháp tiếp thu sự việc tối hôm qua, y nhíu mày trốn tránh ngược lại đem tầm mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ, suy nghĩ lâm vào trong hồi ức.

Đồng dạng là ánh nắng tươi sáng thời tiết, đó là một cái phồn hoa xán lạn mùa xuân. Ni Lạp phủ sau núi hoa cỏ, tuổi nhỏ Casey ngồi thật thành thục trên cục đá lớn, ăn mặc hoa lệ quần áo giống một cái tiểu vương tử, lập loè sáng lấp lánh hai mắt, thập phần nghiêm túc mà nghe y giảng bài.

“Ngươi phải nhớ kỹ, chúng ta y giới là thuộc về ma đô trong tam giới lớn nhất, ma đô từ tam giới tạo thành, phân biệt là y giới, Minh giới, u giới, mà ở chúng ta y giới chia làm hai: ‘ hi á quốc ’ cùng ‘ Áo Ba Lạp quốc ’, y giới cấm địa ở ma sơn cũng là hi á cùng Áo Ba Lạp Tây Nam chỗ giao giới, nơi đó có cấm kỵ chúng ta không thể đυ.ng vào. Ni Lạp ngồi đối diện tiểu Casey, đảm đương lâm thời lão sư giáo thụ địa lý tri thức.

“Ni Lạp cữu cữu, ta về sau muốn làm quốc vương nga! Như vậy về sau cữu cữu liền có thể ở trong một căn phòng lớn, còn có thật nhiều thật nhiều người giúp cữu cữu xử lý công việc, như vậy cữu cữu liền có thể thường xuyên chơi với ta !” Tiểu Casey tựa hồ đối quốc vương sinh hoạt phi thường cảm thấy hứng thú, hắn nhảy xuống ghế xiêu xiêu vẹo vẹo mà chạy đến Ni Lạp bên người, một đầu trích tiến vào trong lòng ngực Ni Lạp.

Y bế lên tiểu Casey đặt ở trên đùi, nhéo nhéo Casey tay nhỏ: “Về sau không được lại nói bậy muốn làm quốc vương, bị người khác nghe được liền cữu cữu cũng phải chịu hình phạt.”

“Chính là, ta thật sự rất muốn rất muốn a, như vậy liền có thể thường xuyên cùng cữu cữu ở bên nhau.” Tiểu Casey thất vọng mà rũ xuống đầu, chu cái miệng nhỏ, trong mắt hàm chứa lệ quang, “Chẳng lẽ cữu cữu không thích Casey sao?” Tay nhỏ gắt gao mà lôi kéo Ni Lạp ống tay áo.

Ni Lạp thở dài một hơi, đang chuẩn bị nói chuyện thì đột nhiên bị một giọng nam đánh gãy: “Tiểu tử thúi ngươi cả ngày dính ngươi cữu cữu không bỏ, chẳng lẽ hắn còn sẽ cho đút cho ngươi mấy ngụm sữa sao?” Hôm nay cố ý từ hoàng cung ra tới tìm Casey chơi Lạc, giờ phút này chính là xú mặt trừng mắt Casey.

“Lạc ngươi tới rồi, ta chờ đợi ngươi đã lâu, ta dẫn ngươi đi xem căn cứ bí mật của ta.” Casey cười hì hì từ Ni Lạp trên người nhảy xuống, nho nhỏ thân mình đứng vững vàng, vươn tay nhỏ giữ chặt Lạc ống tay áo đem hắn cùng chính mình mang đến căn cứ bí mật.

“Casey ngươi như thế nào có thể đối Ngũ hoàng tử vô lễ!” Ni Lạp cau mày ngăn lại Casey lỗ mãng hành vi, bình tĩnh mà nhìn về phía vẫn luôn đứng ở bên cạnh đánh giá chính mình Ngũ hoàng tử.

Y cảm giác được, ngũ hoàng tử không giống các tiểu hài tử cùng tuổi như vậy đơn thuần, có lẽ là bởi vì hắn sinh hoạt ở nơi tràn ngập quyền uy hoàng thất, nên trên mặt đã mang theo vài phần khí thế bá đạo.

“Ni Lạp cữu cữu, ta……” Casey phiết miệng, mặt đỏ rũ đầu nhỏ.

“Ni Lạp thúc, ngươi là không hài lòng ta tới ngươi Ni Lạp phủ sao? Ta tới tìm Casey chơi mà thôi, đừng đem ta trở thành người xấu, ngươi gặp qua ta như thế tiểu, như thế đáng yêu người xấu sao?” Lạc hướng tới Ni Lạp thè lưỡi, bướng bỉnh bộ dáng hoàn toàn là tiểu hài tử cáu kỉnh biểu hiện, hắn bắt lấy Casey tay, về phía Casey sắc mặt khẽ đổi, chạy xa còn không quên hướng tới Ni Lạp làm mặt quỷ.

“Các ngươi cẩn thận một chút, đừng nơi nơi chạy loạn.” Ni Lạp bất đắc dĩ mà dặn dò hai người, nhẹ giọng thở dài một hơi.

Xa xa nghe được Casey thanh âm truyền đến: “Ta sẽ không chạy loạn nga, ta sẽ ngoan ngoãn, cữu cữu buổi tối phải chờ ta cùng nhau ăn cơm nga!” Casey dùng sức mà múa may tay nhỏ.

“Đi thôi, đi thôi, ngươi như vậy sợ nhà ngươi nãi ba a, làm y chờ, ngươi không chơi với ta đủ ta lần sau liền không tới tìm ngươi.” Lạc đôi tay chống nạnh không cao hứng mà đi ở đằng trước, trắng nõn khuôn mặt nhỏ tràn ngập khó chịu, hắn thật vất vả ra tới tìm huynh đệ chơi.

“Ni Lạp cữu cữu mới không phải ta nãi ba đâu, y là ta thân nhất cữu cữu, Lạc ngươi không được như thế nói ta cữu cữu!” Casey bất mãn mà đuổi theo đi lên. Lạc hừ hai tiếng vươn tay đẩy Casey, rầu rĩ mà dẫm hắn một chân, đôi tay chống nạnh chỉ vào mũi Casey, dùng thanh âm trẻ con rống to: “Ngươi mỗi ngày quấn quanh Ni Lạp thúc, Ni Lạp thúc cũng không có thời gian đến hoàng cung, ngươi như thế thích y, khẳng định là bởi vì y cho ngươi nãi ăn.”

“Ta thích Ni Lạp cữu cữu lại không có sai, đương nhiên ta cũng thực thích Lạc, nếu Lạc cùng Ni Lạp cữu cữu mỗi ngày đều có thể chơi với ta thì tốt rồi, chúng ta liền có thể cùng nhau chế tạo căn cứ bí mật.”

“Không phải nói muốn đi căn cứ bí mật sao, chỗ nào nha? Mau mang ta đi đi.”

Hai cái tiểu hài tử ngươi truy ta đuổi mà chạy xa……