Chương 8: Gạch chéo Lý mặc sầu (3)

Nỗ lực nhịn xuống hai bên cánh hoa khinh mυ"ŧ lấy hành đầu mang tới tô ngứa, Ngạo phong thở hào hển to thanh nói: “Sầu nhi, ta có thể sao?” Thanh âm bởi vì quá độ kích động mà có vẻ có chút mơ hồ không rõ.

Mặc sầu lúc này sớm trầm luân tại vô biên trong bể dục, vô lực tự kềm chế, lý trí đã bị đốt người dục hỏa thiêu đốt đãi tẫn, căn bản là không thể nào để ý tới, toàn bộ thể xác và tinh thần đô cảm giác được hạ thể nhà ấm trồng hoa ở chỗ sâu trong mãnh liệt đói khát, kề cận ngập đầu muốn dâng một luồng sóng mãnh liệt tới, ý loạn tình mê trung dưới đáy lòng theo bản năng đáp lại: “ân, thỉnh phu quân che chở yêu thương!”

Mặc sầu tại trước nay chưa có trong kɧoáı ©ảʍ, đã là dục tiên dục tử không thể tự thoát ra được, tự nhiên cong lên chính mình tuyệt vời thân thể mềm mại, tiếu thủ vi khẽ nâng lên, Mặc sầu trên thân thể hòa tâm lý đều đồng ý rồi, ngạo phong làm sao hoàn chịu được?

“Sầu nhi, ta muốn ăn nàng!” Nói xong, Ngạo phong lại không nhẫn nại được, hít vào nâng mông, phần eo vừa phát lực, trong quần nam căn trực đảo Hoàng Long, phá thể mà vào, xuyên qua Mặc sầu cuối cùng một đạo trinh tiết bình chướng, xuyên qua kia tiên cảnh chi môn, tiến nhập kia tuyệt vời dao trì tiên cảnh, xâm nhập nhà ấm trồng hoa cuối, hoàn toàn đoạt lấy nàng thánh khiết xử nữ thân thể mềm mại.

“A…” Màиɠ ŧяiиɧ bị phá sinh ra đau đớn, làm cho Mặc sầu nhịn đau không được kêu thành tiếng, đau đớn nước mắt tiêu đi ra, nàng mạnh mở cặp kia xinh đẹp, ủy khuất trách cứ nhìn chằm chằm ngạo phong nói: “Hỗn đản, đau chết thϊếp!”

Ngạo phong đã được đến mỹ thân thể ,tự nhiên sẽ theo ý của nàng, ôn nhu nói: “sầu nhi, lần đầu tiên là sẽ rất đau, nàng chịu đựng một điểm , đợi hội sẽ thư thái!”

Mặc sầu tựa hồ là không tin ngạo phong lời mà nói…, vẫn đang chần chờ nhìn hắn, nhưng nàng không nói gì, trong ánh mắt biểu đạt ý tứ đã rất rõ ràng: Ta rõ ràng đau chết, làm sao có thể hội thoải mái?

Ngạo phong nói: “Chẳng lẽ nàng không tin vi phu sao?”

Mặc sầu ủy khuất muốn khóc lên, ánh mắt vẫn là hồng hồng nói: “Nhưng nhân gia thật sự rất đau a! nhân gia còn không có chuẩn bị sẵn sàng, liền chiếm nhân gia thân mình, tôn bà bà nói muốn động phòng ngày nào đó mới có thể cho chàng đấy.”

Ngạo phong nói: “Trì hưởng thụ không bằng sớm hưởng thụ, dù sao chúng ta sớm hay muộn cũng là muốn làm, còn không bằng sớm một chút làm, chúng ta đây cũng có thể sớm một chút sinh một cái bạch bạch bàn bàn cục cưng đi ra, tương lai chúng ta người một nhà vui vui vẻ vẻ sinh hoạt chung một chỗ, chúng ta cùng nhau dạy bọn họ đọc sách biết chữ, dạy bọn họ học võ, tương lai làm một cái văn Vũ yrạng nguyên, nàng có chịu không?”

Mặc sầu đã bị ngạo phong xây dựng cuộc sống tốt đẹp hấp dẫn đi vào, hiện tại rõ ràng đã quên mất hạ thể đau đớn, nàng khát khao đối ngạo phong nói: “Chúng ta tương lai thật có thể như vậy hạnh phúc sao?”

Ngạo phong ôn nhu nói: “Đương nhiên , ta nói qua với nàng lời mà nói…, nhất định sẽ thực hiện. Sầu nhi, hoàn đau không".

hạnh phúc ưm một tiếng, nhìn đến hắn nhịn xuống dục hỏa thống khổ bộ dáng, nàng khẩn trương cắn chặc hàm răng nói: “Lục lang, chàng tới đi, thϊếp đã không có đau đớn như vậy.” Nàng thầm nghĩ: “Vì Lục lang, coi như mình nơi đó lại đau, cũng đáng giá!”

Ngạo phong không thích nghe nàng gọi mình là lục lang, vì cái tên này khiến hắn căm ghét,nội tâm vừa động ôn nhu nói: “sầu nhi, từ nay về sao đừng gọi ta lục lang,ta không thích,ta còn có 1 tên khác là Ngạo phong ,nàng có thể gọi ta ngạo lang hay ngạo ca ca cũng được ,tên lục triển nguyên trước kia xoá bỏ Và quên đi ".

Mặc sầu khó hiểu nhẹ giọng hỏi :" tại sao chàng không cho ta gọi lục lang,mà là danh tự khác,chẳng lẽ lục triển nguyên không phải danh tự của chàng".

Ngạo phong hôn trán nàng mỉn cười đáp :" đại danh của ta là Ngạo phong,còn danh tự kia là nhủ danh,từ nay về sao ta sẽ lấy đại danh mà xưng hô,từ giờ trở đi ta muốn bắt đầu 1 cuộc sống mới,không còn là lục triển nguyên nữa chỉ còn ngạo phong mà thôi".

Nàng vuốt ve ngực hắn, cả người rúc vào lòng ngạo phong,buồn bã nói:

"Ân,thân thể thϊếp đã trao cho chàng ,đã là người của chàng,chàng nói gì thì hết thảy thϊếp điều nghe theo chàng an bày,chỉ cần chàng đừng phụ thϊếp là được,nếu như chàng phụ thϊếp ,thϊếp cũng không muốn sống nữa đâu"

Ngạo phong biết nàng là tình căn thâm chủng rồi, cổ nhân nói đúng, được đến một người tâm, nhất định phải được đến thân thể của nàng, nếu trước lúc này, Mặc sầu đối Ngạo phong là hảo cảm thêm thích nói, như vậy hiện tại chính là yêu rồi,hơn nữa là rất sâu đậm.

Ngạo phong ôn nhu nói: “Cho dù ta có bao nhiêu nữ nhân đi chăng ,ta hứa với nàng cũng không bỏ nàng mà đi.Nàng không tin ta, nàng cũng có thể tin tưởng dung mạo của mình a! Nàng xinh đẹp như vậy, ta làm sao có thể phụ nàng sao?”

Mặc sầu đột nhiên nói: “Nếu như thϊếp bộ dạng không xinh đẹp, chàng sẽ không cần ta nữa sao?” Ánh mắt của nàng thật chặc nhìn thẳng Ngạo phong, lòng của nữ nhân kim dưới đáy biển, nữ nhân biến sắc mặt tốc độ cực nhanh, xa xa vượt quá người tưởng tượng!

Ngạo phong nhẹ nhàng ôm thân thể mềm mại của nàng, ôn nhu nói: “Đứa ngốc, nàng là ta yêu nhất bảo bối! Nàng tại sao phải nghĩ như vậy đâu này? Như có vi phạm này lời thề, ta tất…” Lý mặc sầu vội vàng che lại ngạo phong miệng, buồn bã nói: “Thϊếp tin tưởng chàng! Cho dù chàng hội phụ ta, thϊếp cũng không muốn chàng sẽ gặp phải lời thề nguyền rủa.”

Ngạo phong biết Mặc sầu đã đối với mình tình căn thâm chủng rồi, vừa lòng cười nói: “Được thê như thế, ta còn có gì đòi hỏi a!”

Mặc sầu gắt giọng: “chàng có biết là tốt rồi!” Đối với Mặc sầu thâm tình, mặc sầu đương nhiên thực cảm động, vì thế hắn quyết định lấy thân báo đáp!

Nàng ngừng một chút mới xấu hổ thanh nói: “Ah! Ngạo lang,đau.... chàng có cảm giác hay không, chàng… Chỗ giống như càng lúc càng lớn, ta đều cảm tới chổ đó bị chàng làm căng đau rồi”

Ngạo phong không phải hồn nhân, càng không phải là lôi nhân, Mặc sầu lời mà nói…, hắn đương nhiên nghe hiểu được, cũng đương nhiên biết nàng chỉ “Chỗ” là “Chỗ nào”, Ngạo phong nghe vậy không khỏi cười ha ha nói: “Nhất định là sầu nhi nơi đó không ngừng tưới nước, trợ nó sinh trưởng nguyên nhân, nếu không nó làm sao có thể lớn lên nhanh như vậy đâu này?”

Lý mặc sầu thẹn thùng nói: “Trứng thối, chàng chính là cái trứng thối, nhân gia nói cho chàng chuyện đứng đắn á…, chàng lại tới lấy cười nhân gia ,Nhân gia thẹn thùng nha, giống như chàng chính là cái vô sỉ hạng người.”

"Bảo bối,lại đến,vi phu sẽ nhường nàng hạnh phúc" Ngạo phong thâm tình nói.