Chương 23

Editor: Mai_kari

Uống rượu xong, Trần Hâm kiên trì muốn lái xe đưa Lục Vân Phong về khách sạn. Lục Vân Phong mỉm cười, dọc theo đường đi chỉ cùng ông nói chuyện phiếm, không đề cập đến Sầm Thiếu Hiên nữa.

Đến tận khi xuống xe, đi vào thang máy, anh mới thu lại nụ cười nãy giời, trầm ngâm suy nghĩ về chân tướng sự tình. Trong hợp đồng của anh cùng Trần Hâm có quy định, nếu vi phạm hợp đồng tiền bồi thường là 2.000.000. Hiện tại lại có người đồng ý bỏ ra 2.000.000 chỉ để anh đuổi Sầm Thiếu Hiên đi, nhất định chuyện lúc trước không hề nhỏ tí nào, hơn nữa đó cũng không phải chỉ là một chuyện bình thường là vu oan giá họa, chịu tiếng xấu thay cho người khác.

Trong lúc suy nghĩ thì thang máy dừng lại, anh bước ra và vào phòng.

Sầm Thiếu Hiên đã tắm rửa xong, đang dựa đầu vào giường xem TV.

Lục Vân Phong thấy khuôn mặt tuấn tú của cậu dưới ánh đèn, không khỏi khoái trá nở nụ cười, bước lại gần hôn nhẹ lên môi cậu.

Sầm Thiếu Hiên cười nói: “Uống rượu à?”

“Ừ, uống một chai.” Lục Vân Phong bước vào phòng tắm.

Sầm Thiếu Hiên liền tiếp tục xem TV. Nghe tiếng nước mơ hồ truyền đến, trong lòng cậu dần xuất hiện sự vui sướиɠ cùng ấm áp, trên môi vẫn là nụ cười mỉm.

Lục Vân Phong không có mặc áo ngủ giống cậu, chỉ đơn giản vắt ngang khăn tắm bước ra. Anh vén chăn lên, ngồi xuống bên cạnh Sầm Thiếu Hiên, thuận miệng hỏi: “Đang xem gì vậy?”

“《 Se7en 》(1), một bộ phim Mỹ.” Sầm Thiếu Hiên nhích người xích ra, để cho anh ngồi thoải mái một chút.

Lục Vân Phong hướng ánh mắt nhìn TV, “Se7en? Nghĩa là gì chứ? 7 hành vi phạm tội sao? Hay 7 mức án phải chịu?”

“Không phải.” Sầm Thiếu Hiên vừa xem vừa nhẹ giọng giải thích. “Bộ phim này có chút thuyết pháp tôn giáo, trong chương 4 《The Divine Comedy 》(2) và 《 Kinh Thánh 》 đều có đề cập qua. Se7en (Thất tông tội) này là những tội lớn gây thất chủng trong đạo Thiên Chúa, cũng có thể xem là nguồn gốc của tội lỗi, bao gồm tàn ác, tham lam, lười biếng, dâʍ ɖu͙©, ngạo mạn, đố kị cùng phẫn nộ. Bộ phim này nói về một tên sát thủ gϊếŧ người chuyên lựa chọn những nạn nhân vi phạm những tội lỗi đó để gϊếŧ hại, những nạn nhân của gã được xem là đại biểu điển hình của thất tông tội.”

“Ồ, vậy không phải biếи ŧɦái sao?” Lục Vân Phong vừa xem vừa cảm thán. “Thích ăn uống cũng bị xem là tội sao? Lười biếng, phẫn nộ cũng coi như lỗi? Mà lại là tội lớn nữa à? Vậy còn ghen tuông thì sao, cũng là tội ác à? Thật không hiểu mấy lão già phương Tây nghĩ cái gì nữa.”

Sầm Thiếu Hiên buồn cười, mỉm cười liếc anh: “Phật giáo cũng cho rằng sát sinh, nói dối, háo sắc là vi phạm giới luật đó thôi. Tôn giáo mà, tất nhiên có những thuyết pháp riêng rồi.”

“Vậy à?” Lục Vân Phong chồm lên người cậu, thở nhẹ lên cổ cậu, cười lớn. “Dù là tôn giáo gì đi nữa, anh cũng là một người rất thích phạm tội đó nha, ví dụ như háo sắc, đố kị gì gì đó.”

Sầm Thiếu Hiên cảm thấy nhột, không khỏi nghiêng đầu qua một bên, “Đức hạnh của anh lớn hơn tội, cho nên khi so sánh trung hòa lại, đức hạnh chiếm phần hơn, cho nên có thể xem là một ngụy thánh nhân đó.”

Lục Vân Phong cười ra tiếng: “Vậy à? Đức hạnh gì thế?”

“Khiêm tốn, thành thục, lương thiện, giữ thân trong sạch, vừa phải, nhiệt tâm cùng hùng hồn, đấy là thất đức hạnh do đạo Thiên Chúa liệt ra để so sánh với thất tông tội đó.” Sầm Thiếu Hiên ôn hòa cười nói. “Ngoại trừ giữ thân trong sạch ra, mấy cái khác anh đều có.”

Lục Vân Phong nhẹ nhàng cắn vành tai của cậu, cúi đầu cười: “Cái gì em cũng biết, làm anh thấy xấu hổ quá đi.”

Thanh âm của anh trầm thấp, lại dịu nhẹ, rất êm tai. Sầm Thiếu Hiên nhịn không được, cố sức đẩy người anh ra, đè anh ngược lại xuống giường, cứ thế mà hôn.

Lục Vân Phong lập tức ôm lấy cậu, kịch liệt hôn trả.

Sầm Thiếu Hiên nhiệt huyết sôi trào, nói trong hơi thở gấp: “Vậy để hai chúng ta phạm tội đi thôi.”

Lục Vân Phong vừa cởi bỏ quần áo của cậu vừa thở hồng hộc trả lời: “Được, được, chúng ta cùng nhau phạm tội.”

Bỗng nhiên Sầm Thiếu Hiên không còn thể hiện sự rụt rè nữa, trở nên nhiệt tình vô cùng. Cậu cắn cái cổ Lục Vân Phong, mạnh mẽ mυ"ŧ lấy ngực, bụng của anh, hai tay không ngừng vuốt ve thắt lưng khêu gợi cân xứng của Vân Phong.

Lục Vân Phong dần dần hiểu được, Sầm Thiếu Hiên muốn làm TOP. Đây là việc mà anh chưa từng nghĩ tới, nhưng anh cũng không ngăn cản, trái lại còn rất phối hợp mà giang rộng hai chân, cực lực thả lỏng để cậu đi vào.

Động tác của Sầm Thiếu Hiên có chút khó khăn, trong cơn kí©ɧ ŧìиɧ lại có chút khẩn trương. Cậu từ từ đẩy mạnh vào trong, lập tức cảm thấy một cơn thủy triều đánh mạnh vào toàn thân, khiến cậu không thể tự chủ được mà rên lên.

Lục Vân Phong cố gắng điều chỉnh chính mình, trong sự đau đớn sâu sắc cảm nhận nhiệt tình của cậu, cảm thấy vui sướиɠ cực hạn trong cái ôm của cậu.

Thân thể mỹ lệ của Sầm Thiếu Hiên bao trùm trên người anh, gương mặt xinh đẹp mang theo thâm tình cùng sự chuyên chú, đôi mắt đen nhánh đầy sự mê loạn, thỉnh thoảng lại ngưng mắt nhìn anh rồi hôn anh.

Lục Vân Phong chưa từng thấy qua một Thiếu Hiên như vậy, thực sự là gợi cảm khiến người khác thần hồn điên đảo, đừng nói là hiện giờ cậu đang mạnh mẽ xông vào tận sâu bên trong người anh, dù chỉ đứng nhìn biểu tình như vậy tại ban ngày, thì anh cũng muốn lêи đỉиɦ rồi.

Sức lực của Sầm Thiếu Hiên rất lớn, đây là thuộc tính bẩm sinh của đàn ông, là mùi vị của thanh niên tráng kiện, đầy cường liệt. Trong mật động nóng ấm chật chội không ngừng thẳng tiến, nhìn khuôn mặt đang dần ửng đỏ cùng đôi mắt tràn đầy thần tình mê say của người dưới thân. Nhìn thân thể cao to kiện mỹ của anh dần thất thủ dưới thế tiến công của mình, theo tiết tấu của mình mà lay động, quả thực khiến cậu khó có thể khống chế nhiệt huyết. Cậu không ngừng truy đuổi kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, không ngừng tăng nhanh tốc độ, chỉ cảm thấy dung nham nóng hổi bao vây lấy chính mình, từng nham thạch nóng chảy dường như hòa vào trong thân thể mình không ngừng thiêu đốt.

Lục Vân Phong trong thế tiến công duy trì liên tục không ngừng của cậu dần đầu hàng, chỉ có thể nước chảy bèo trôi, để cho tiết tấu của cậu làm chủ. Tốc độ của Sầm Thiếu Hiên càng lúc càng nhanh, lực càng lúc càng lớn,tựa như mỗi một lần đánh vào đều nhắm thẳng vào cột sống của anh, kɧoáı ©ảʍ từng cơn từng cơn mà đánh mạnh vào đầu, khiến anh không thể thở được.

Trong không khí gấp gáp cùng sự vui sướиɠ tột cùng, cơn cao trào phô thiên cái địa mạnh mẽ ập vào hai người bọn họ. Bọn họ cùng lúc run người, nhịn không được đều rên lên.

Hai tòa núi lửa song song bạo phát, thiêu đốt thế giới của hai người bọn họ, hòa tan họ cùng nhau, hợp thể chúng thành một thế giới mới.HẾT CHƯƠNG 23

(1)

Seven (hay còn được gọi là Se7en)


Se7en

là một bộ phim hình sự sản xuất năm 1995 của đạo diễn David Fincher, kịch bản được viết bởi Andrew Kevin Walker với sự tham gia của dàn diễn viên tên tuổi Brad Pitt, Morgan Freeman, Kevin Spacey. Phim do New Line Cinema phát hành.

David Mills (Brad Pitt) và William Somerset (Morgan Freeman) là 2 thám tử cùng làm việc với nhau để điều tra 1 vụ án gϊếŧ người hàng loạt. Những nạn nhân bị gϊếŧ đều vi phạm 7 tội lỗi chết người trong kinh thánh là Tham Ăn, Ganh Tị, Da^ʍ Ô, Kiêu Căng, Lười Biếng, Tham Lam and Giận Dữ.

Phim được quay tại California và Pennsylvania. Sau đó ra mắt tại Mỹ ngày 22 tháng 9 năm 1995. Đạt doanh thu $327 triệu dola trên toàn thế giới, Se7en thành công về thương mại và nhận được rất nhiều đánh giá tích của giới phê bình.

(2)

Thần khúc:


Thần khúc (La divina commedia) là trường ca của nhà thơ Ý thời Trung cổ Dante Alighieri (1265-1321), là một trong số những nhà thơ kiệt xuất nhất của nước Ý và thế giới. Tác phẩm được sáng tác trong thời gian Dante bị trục xuất khỏi quê hương Florence, từ khoảng năm 1308 đến khi ông mất năm 1321, được viết bằng tiếng Ý gồm 100 khổ thơ với 14.226 câu thơ, được chia làm ba phần, mỗi phần bao gồm 33 khổ thơ: Địa ngục (Inferno), Luyện ngục (Purgatorio) và Thiên đường (Paradiso).