Hoàng Trang Đầu mua chuộc giáo quân trú phòng nơi đây là Chu Đại, chuẩn bị chờ Đồ Thiên đi tới quân doanh thị sát thì ám sát...
___________________________________
Đúng là cây muốn lặng mà gió chẳng dừng. May mà Hoàng Tứ đã bị đuổi ra khỏi phủ.
Sau khi hắn về, Lưu Dung đắn đo một lúc, rồi nói:
- Đại nhân, Hoàng Tứ muốn hối lộ ngày, bị ngài đuổi đi, e rằng sẽ không cam tâm.
Kỷ Vân tiếp lời:
- Tiên sinh nói có lý. Nhìn dáng vẻ bại hoại của hắn kìa.
Đồ Thiên nghe xong không nói gì, trầm ngâm suy nghĩ..
Hôm sau, Đồ Thiên nhận được công văn từ triều đình, muốn Đồ Thiên tới doanh trại sông Hoàng thị sát...
Mọi người chúc mừng Đồ Thiên đã được triều đình trọng dụng.
Đồ Thiên chỉ cười cười, nói:
- Mọi người quá khen rồi. Tất cả cũng đều nhờ các vị trợ giúp...
Ở trong phủ thì vui vẻ như vậy, nhưng mặt khác, trong doanh trại sông Hoàng:
Chu Đại thấy Hoàng Tứ đi từ cổng, đã vội vàng chạy ra tiếp đón:
- Á, Hoàng Trang Đầu, ngọn gió nào đã đưa ngài tới đây vậy?
Hoàng Tứ chắp tay sau lưng, mỉm cười một điệu cười nham hiểm:
- Ái chà, Chu Quân Giáo, đã lâu không gặp, ngài vẫn khỏe chứ? Hoàng Mỗ tôi có việc tới cầu kiến, tiện thể đem tới chút quà mọn, thể hiện lòng thành.
Hoàng Tứ phất tay, gia nô bên cạnh cầm chiếc hộp dâng cho Chu Đại, bên trong toàn vàng nén.
Chu Đại nghe xong, tay nhận hộp vàng, khoái chảy nước miếng, vẫn giả bộ đáp:
- Hoàng Trang Đầu khách khí rồi~
Hóa ra Hoàng Tứ muốn dùng tiền để hối lộ, mua chuộc giáo quân phòng trú là Chu Đại. Không ngờ, chiêu này đối với lũ tham quan vô lại, lần nào cũng đúng...
Chu Đại đồng ý với Hoàng Tứ không chút do dự, sẽ trừ khử Đồ Thiên nhân lúc Đồ Thiên tới Doanh trại thị sát...
Hoàng Tứ nhìn Chu Đại, cười khỉnh, nói:
- Chu Giáo Úy, nếu việc này thành công, Hoàng Mỗ ta nhất định sẽ cảm tạ ngài thêm nữa....
Lần này đến lượt Chu Đại cười nham hiểm:
- Hahahahahahaha, Hoàng Trang Đầu ngồi ở nhà, uống trà đợi tin tốt lành đi ~
Nhưng có ai ngờ rằng, vì Đồ Thiên bị thương từ lần trước, Tiêu Kiếm đã phân bố đầy tai mắt trong thành để đề phòng lòng người hiểm ác. Vì vậy, nhất cử nhất động của Hoàng Tứ và Chu Đại (có lẽ cả cuộc nói chuyện) đều không qua mắt được Tiêu Kiếm...
Tiêu Kiếm nghe xong, bẩm báo lại Đồ Thiên, rồi nổi giận:
- Hoàng Tứ này được lắm, lại còn muốn "mượn đao gϊếŧ người". Tiêu Mỗ tuyệt đối sẽ không tha cho hắn.
Đồ Thiên bình tĩnh, nói:
- Dù gì ta cũng đã biết được kế hoạch của chúng, chúng ta cần phải tượng kế tựu kế để bắt tội Chu Đại tại trận...
Lưu Dung vuốt chùm râu dài, nói:
- Chúng tôi sẽ âm thầm sắp đặt mọi thứ cho Đại nhân, nhưng ngài nhất định phải cẩn thận.
Vài hôm sau, đến ngày thị sát trong Doanh trại...
Đồ Thiên cùng với nha dịch, tiến tới cổng doanh trại sông Hoàng.
Chu Đại, đã được thông báo từ trước, thấy Đồ Thiên, hắn đon đả:
- Đại nhân cuối cùng cũng đến. Đã đến rồi thì để Châu Mỗ ta tiếp đãi tử tế.
Đồ Thiên nói thẳng:
- Tiếp đãi tử tế? Các ngươi không sợ ta đã phòng bị trước khi tới ư?
Chu Đại cười nham hiểm:
- Xem ra đại nhân đã biết tất cả. Châu Mỗ ta cũng chỉ là người nhận tiền, thay người gắp lửa. Các ngươi đã tới rồi thì đừng hòng sống sót trở về ~
Đồ Thiên cười khỉnh:
- Hừ, chắc gì đã vậy? Ngươi đã nhìn kỹ xung quanh chưa?
Lúc này Chu Đại mới nhìn xung quanh, thấy rằng Đồ Thiên đã phái rất nhiều người phục kích. Đồ Thiên lật ngược tình thế, truy bắt Chu Đại.
Đồ Thiên nói:
- Ta là một bổn quan của Triều đình. Vậy mà các ngươi dám lập mưu ám sát. Truy bắt Hoàng Tứ, nhốt Chu Đại để ta thẩm tra!
Về phủ.....
Vì liên tục bị khıêυ khí©h nên Đồ Thiên quyết định tìm đến huyện thượng thư, để tìm huyện lệnh chủ trì công đạo...
Đồ Thiên viết xong trạng thư, đưa cho Hoa An:
- Hoa An, việc trạng thư phải phiền đến ngươi rồi.
Hoa An nhận trạng thư:
- Tuân lệnh.
Hoa An đi buổi sáng, nhưng đến chiều mới về. Về đến phủ, Hoa An vội bẩm báo:
- Khởi bẩm đại nhân, trạng thư đã được gửi tới phủ huyện lệnh, nhưng gia bộc của huyện lệnh vừa cầm đã lập tức xé nát trạng thư...
Đồ Thiên ngạc nhiên:
- Hắn dám xé nát trạng thư à? Thật hoang đường! Ta sẽ viết lại lần nữa. Nhất định phải đích thân giao cho huyện lệnh!
Đồ Thiên tức tốc viết lại trạng thư, lên đường.
Tiêu Kiếm đi theo:
- Để Tiêu Mỗ cùng đại nhân qua đó, điều tra cho ra nhẽ.
Hoa An dặn dò:
- Ngươi phải bảo vệ Đại nhân cho cẩn thận
Đồ Thiên suy nghĩ một khắc rồi nói:
- Nhân chuyến đi này, chúng ta phải tìm hiểu con người của huyện lệnh! Xuất phát nào...