Chương 17

Lâm Hoài Cẩn cũng rất kinh ngạc.

Ông tự nhận ông đã thiên vị Dạ Vãn Lan, nếu không cũng sẽ không đồng ý để cho cô trở về nhà họ Lâm.

Tại sao Lâm Vi Lan lại càng không phân biệt đúng sai?

Bà Lâm cũng nghi hoặc vạn phần: “Ý mẹ là gì?"

“Làm sao anh biết được.”

Lâm Thanh Văn lắc đầu, đè thấp giọng lại: "Em cũng không cần lo lắng, mẹ thiên vị cũng vô dụng, cháu gái lớn của anh không thể cứu được."

Bà Lâm ngẫm lại cũng đúng, thả lỏng tâm trạng.

Lâm Vi Lan đột nhiên hỏi: "Bà nhớ rõ sắp tới sinh nhật A Lan, cháu muốn quà sinh nhật gì?"

Trên bàn lại là một mảnh im lặng.

Dạ Vãn Lan nói: "Bà nội, hay là không bằng đem công ty nhỏ Huy Đằng cho cháu?"

Lâm Vi Lan ngẩn ra: "Sao lại nhớ tới chuyện này?”

Huy Đằng là một công ty sắp phá sản của nhà họ Lâm, đây là công ty đặt chân vào lĩnh vực may mặc, chỉ là ngay cả bà cũng sắp quên mất.

Dạ Vãn Lan hời hợt: "Cháu muốn thử quản lý công ty.”

Cô không bao giờ che giấu tham vọng của mình.

Quyền lực và sức mạnh, cô đương nhiên là thích rồi.

Giang sơn đẹp như vậy, sao không thể làm người ta nhớ nhung?

Trong cuộc đời làm công chúa Vĩnh Ninh, tiếc nuối lớn nhất của cô vẫn là không thể hoàn thành mục tiêu của mình.

Cơ thể đột nhiên xâm nhập vào cuộc sống này, khiến cô mất cảnh giác và nhiều kế hoạch không thể thực hiện được.

Nhưng cũng chưa muộn.

"Được, rất có khí phách!" Lâm Vi Lan đột nhiên cười to: "Cháu muốn thì lấy đi, tùy ý cháu như thế nào cũng được."

Lúc này ngay cả Lâm Hoài Cẩn cũng cả kinh: "Mẹ, cái này không hợp…”

Lâm Vi Lan nhìn về phía ông.

Lâm Hoài Cẩn đem hai chữ "quy tắc" nuốt trở lại.

“A Lan, tối nay ở nhà cũ đi." Lâm Vi Lan vỗ vỗ tay Dạ Vãn Lan: "Lát nữa bà nội sẽ chuyển Huy Đằng sang tên cháu.”

“Cảm ơn bà nội. "Dạ Vãn Lan gật đầu:" Cháu muốn xem thử thân thể của bà.”

"Không cần, bệnh cũ thôi." Lâm Vi Lan khoát tay áo, cười: "Bà nội có thể nhìn thấy cháu trở về là đủ rồi, hơn nữa nhìn thấy cháu, cơ thể này liền khỏe trở lại không ít rồi."

Dạ Vãn Lan ôm cánh tay bà, ngữ khí không thể cự tuyệt: "Bà nội, chỉ xem một chút.”

Lâm Vi Lan dở khóc dở cười: "Được, nhìn đi, đều nghe cháu.”

"Cơ thể của bà được các chuyên gia trị liệu chăm sóc, cho dù thật sự có vấn đề gì, cũng có chúng tôi chăm sóc." Bà Lâm thản nhiên nhìn Dạ Vãn Lan: "Cô có thể đừng dùng những thủ đoạn từng dùng trên người đàn ông đem lên dùng trên người bà nội cô, được không?"