- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Phố Phường
- Phố phường - Chương 15
Phố Phường
Phố phường - Chương 15
Tóc dài nhìn cũng đẹp, may mà chưa đưa Thu Thu đi cắt tóc.
Tần Sấm không biết anh đang làm gì nữa, không kìm lòng nổi mà dựa vào gần hơn. Trong giấc mơ kia anh không được nếm thử đôi môi này, lòng ngứa ngáy khó nhịn, liền bắt lấy cằm cậu.
Chỉ một cái thôi, Tần Sấm thầm nghĩ. Lúc hai đôi môi chạm vào nhau, đầu Tần Sấm như pháo hoa nổ tung, đùng đoàng nổ đinh tai nhức óc.
Buông Thu Thu ra, anh trở về ghế lái liếʍ liếʍ môi, dường như vị giác anh có vấn đề rồi, đầu lưỡi thế mà lại cảm nhận được một chút vị ngọt.
Lén lút hôn một thằng nhóc, Tần Sấm chưa phát hiện ra vấn đề của mình, còn đang trộm mừng thầm trong lòng.
Anh vươn người lấy đồ ăn sáng vừa mua cho vào hộp giữ nhiệt, tâm trạng sung sướиɠ ngâm nga hát rồi khởi động xe, xuất phát đi Vân Nam.
Lúc Thu Thu tỉnh lại thì xe vừa qua trạm cân, đúng lúc xuống khỏi cao tốc.
Tần Sấm đợi cả một ngày, trong lòng ngứa ngáy nhưng không nỡ đánh thức người ta, chỉ có thể đợi Thu Thu tự tỉnh lại.
Mới dậy nên ba hồn bảy vía còn chưa về, Thu Thu rũ mắt leo ra ghế phụ lái. Tần Sấm gõ cái hộp, Thu Thu hiểu ý mở nó ra.
Bên trong đã lạnh ngắt rồi, cũng may là bắp luộc với trứng kho thì không cần ăn nóng.
Chưa có sự cho phép của Tần Sấm, Thu Thu không dám động vào hộp sữa chua, Tần Sấm bèn vươn tay lấy sữa chua đặt trước mặt Thu Thu.
Thu Thu lúc này mới bóc hộp ra ghé miệng vào uống một hớp, uống xong lại đưa qua cho Tần Sấm.
Tần Sấm vốn không muốn uống, ngẫm lại vừa rồi Thu Thu vừa mới ngậm vào, anh áp chế nội tâm đang reo hò, mặt không đổi sắc ghé miệng uống một ngụm.
Thời tiết Vân Nam mùa này vô cùng kỳ cục, ban ngày nóng như Trùng Khánh, đêm xuống thì nhiệt độ hạ thấp, lại còn bất chợt đổ mưa.
Tần Sấm xuống xe, Thu Thu cũng đi theo. Hai người đều bị mưa ướt sũng, tầm này mà ở trên xe cả đêm có lẽ vật ra ốm mất. Tần Sấm nhìn khách sạn cách đó không xa, tấm biển gắn đèn neon đang sáng nhấp nháy.
Nếu chỉ có mình anh thì Tần Sấm tuyệt đối không tới khách sạn, anh cúi đầu nhìn Thu Thu đứng bên cạnh, bọn họ đã đi hai ngày một đêm rồi, cũng phải tắm rửa một chút đi? Anh thì chẳng sao, chủ yếu là nhìn Thu Thu mong manh quá.
Tần Sấm lấy túi cho mấy bộ quần áo vào, đóng cửa xe rồi nói với Thu Thu: “Hôm nay không ngủ trong xe.”
Thu Thu không hiểu, thấy Tần Sấm lấy đồ thì giúp anh một tay.
Mưa tầm tã như thể muốn tắm một trận cho người ta luôn, Tần Sấm ôm cậu vào ngực, cùng nhau đi tới khách sạn.
Tới nơi, Tần Sấm đến quầy lễ tân đặt một phòng đôi. Sau khi nhận phòng, anh đẩy Thu Thu đi vào phòng tắm, “Đi tắm đi.”
Phòng tắm vọng ra tiếng nước chảy róc rách, Tần Sấm cố gắng lờ đi, giả vờ giả vịt đánh giá nội thất và trần phòng.
Phòng khách sạn tiêu chuẩn, hai cái giường, một TV màn hình phẳng, một cái máy tính để bàn. Ngoài cửa sổ còn đang mưa như trút, đêm nay anh và Thu Thu sẽ cùng nhau ở đây, cô nam quả nam vượt qua đêm dài.
Mấy từ ngữ kiều diễm ủy mị gì thế này, Tần Sấm không nhịn được bật cười thành tiếng.
“Sấm ca…” Đúng lúc anh đang mơ mộng thì Thu Thu lên tiếng.
Tần Sấm quay phắt đầu lại, Thu Thu vừa tắm xong ướt sũng thò đầu ra, vừa vặn nhìn thấy l*иg ngực trắng trẻo.
“Ực…” Tần Sấm vô thức nuốt nước miếng.
“Tới đây tới đây…” Tần Sấm bước nhanh tới trước mặt Thu Thu, “Có chuyện gì sao?”
Thu Thu nghiêng đầu nhìn xung quanh phòng, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở cái túi đồ, Tần Sấm hiểu ý, “Quần áo đúng không.” Anh nhanh chóng chạy đi lục túi đồ.
Vừa rồi vội vã nên Tần Sấm chỉ lấy một cái qυầи ɭóŧ với hai cái áo phông và quần dài, căn bản không có quần áo của Thu Thu. Anh đưa một cái áo phông cho cậu rồi chìa túi ra để cậu xem, ý bảo không có đồ khác.
Thu Thu không mấy để tâm, lau khô người rồi mặc áo của Tần Sấm vào. Trong chậu là quần áo cậu vừa thay ra, Tần Sấm thoáng nhìn cái qυầи ɭóŧ trong đó rồi nuốt nước miếng, phía dưới Thu Thu không mặc gì.
Đi được mấy bước cậu lại vòng về, kéo kéo quần áo trên người Tần Sấm, bảo anh cởi ra để cậu giặt.
Tần Sấm ngại ngùng, “Như vậy sao được? Không được! Không được!” Mồm thì nói thế nhưng chân thì chạy ngay vào phòng tắm cởϊ qυầи áo ngoài lẫn qυầи ɭóŧ ra.
Thu Thu phơi quần áo của cậu lên rồi quay lại gõ cửa phòng tắm. Tần Sấm ở trong đang bối rối không biết nên mở cửa hay không. Thu Thu và anh đều là nam, Tần Sấm tắm việc của anh, Thu Thu giặt quần áo việc của cậu.
Không đợi Tần Sấm nghĩ xong, Thu Thu lại gõ cửa. Tần Sấm đành mở cửa ra.
Phòng tắm bốc hơi nước mịt mờ, Thu Thu cúi đầu giặt quần áo, đầu tiên là áo phông, sau đó là quần bò, cuối cùng là qυầи ɭóŧ. Tần Sấm đứng im lặng dưới vòi sen đánh giá Thu Thu.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Phố Phường
- Phố phường - Chương 15