Chương 8: Quyết Chiến

Chỉ trong nháy mắt, Liễu Thần đã quyết đấu với mấy vị cao thủ, nghênh chiến tất cả mọi người, khiến cho chiến khí nơi đây ngút trời, chấn động vực ngoại, cạnh tượng kinh người.

Nếu như là những sinh linh khác thì đã chết từ lâu rồi, dù sao cũng là chống đỡ trực diện công kích của mấy bị bá chủ.

Phía dưới Tiểu Long liên tục lắc chuông giúp cho Thạch Hạo và liễu thần tấn công bọn chúng.

"Keeng!"

Tiếng chuông êm nhịu từ trên chín tầng trời vang xuống, ký hiệu xuất hiện dày đặc trên thân chuông, ánh sáng rực rỡ trấn áp xuống, luồng uy hϊếp này cực kỳ đáng sơn.

Bóng người trên chuông nhìn hắn chầm chầm muốn giành lại quyền không chế chuông đồng nhưng bị hệ thống giành liên tục, Người này rất mạnh, khiến không ít bá chủ kiêng nể, khi thấy hắn hung hăng đánh tới thì vội vàng rút lui, lựa chọn quan chiến.

"Rầm!"

Cây nhỏ cao một thước trên đỉnh đầu của Liễu Thần phát ra ánh sáng xanh biếc, hành trăm hàng ngàn cành cây duỗi thẳng đón lấy chiếc chuông lớn đang úp xuống kia.

"Ầm!"

Không biết từ một luồng kiếm mang chén hắn một phần được chuông đồng bảo vệ nhưng vẫn liên tục hộc máu trước khi chết vẫn kịp thu bảo chuông vào hành trang, mười giây sau lại đứng dậy lấy chuông đồng ra Thân chuông hóa lớn, hào quang chiếu tới bao phủ cả nơi này, nó hóa thành một khu vực riêng biệt, liên tục tạo ra âm thanh giúp liễu thần và Thạch Hạo có sức mạnh và thời gian tấn công.

"Tốt, bổn tọa đã thức tỉnh!" Hét lớn một tiếng, tiểu Tháp vọt lên, thần mang vô lượng tỏa ra, đánh mắt mấy vị bá chủ đang lao tới kia.

Tiểu Long nhìn thấy giật đầu cuối cùng tiểu tháp dung hợp thành 2 tầng tháp, Cùng lúc đó, cây nhỏ ở phía trên nó cũng bắt đầu lay động, từ màu xanh biếc hóa thành màu vàng rực, tiếp theo hàng loạt cành cây bắt đầu công kích về bốn phương tám hướng.

Gốc cây màu vàng chỉ cao một tấc, phù văn vô tận, nơi đây trở nên bạo động!

Giáo chủ của Tây Phương giáo mở miệng ngâm tụng chân ngôn, một tay chỉ trời, một tay lại kết pháp ấn mạnh mẽ nhất của hắn, cũng tương tự như pháp ấn vô địch vừa nãy của Liễu Thần.

"Ầm!"

Nhưng bị liễu thần và tiểu tháp trấn áp gϊếŧ chết.

Bên tai Tiểu Long tiến hệ thống vang lên gϊếŧ thành công nhận 25 vạn kinh nghiệm.

Sức mạnh lan tỏa con trâu đen kia rống to, nó bị dư âm xung kích khiến cho chiếc sừng nát vụn, nếu như không phải cường giả trung niên ngồi trên lưng nó ra sức bảo vệ thì con trâu đen này phải nổ tung không thể nghi ngờ gì nữa.

Nhắc nhở cộng 20 vạn kinh nghiệm.

Người thứ tư lao tới, lá xanh xung quanh Liễu Thần tung bay, vô số lá liễu hóa thành lưỡi dao sáng bóng, chém về phía sau.

"A..." Người này kêu thảm, hắn cũng không hề may mắn như những người trước, mi tâm bị xuyên thủng, chết ngay đương trường.

Liên tục là tiếng hệ thống nhắc nhở cộng điểm kinh nghiệm.

Tiếng kêu thảm thiết lại truyền ra, thần đằng Thái dương trốn gấp về thượng giới.

Liễu Thần xuất kích, thần dũng vô địch.

Bóng người mơ hồ ngồi xếp bằng trên chiếc chuông thần bí kia đứng dậy, tay giơ lên, phù văn hiện ra dày đặt trong hư không, trận kỳ phần phật.

Liễu Thần tạo ra một vùng hư không, một cánh cửa nguyên thủy xuất hiện chặn lại uy thế của sát trận thứ tư này.

"Chư vị, mời về thượng giới, không cần nán lại làm gì!" Liễu Thần mở miệng.

Mời về thượng giới, không cần nán lại nữa.

Liễu Thần bình tĩnh thế nhưng lời nói vô cùng thẳng thừng, khiến cho các bá chủ thượng giới đều kinh ngạc, trên mặt tràn đầy vẻ do dự.

"Cánh cửa nguyên thủy!"

Cánh cửa nguyên thủy dâng lên hỗn độn kèm them là tiên quang, càng ngày càng mờ ảo thế nhưng lại có một gợn sóng thần bí truyền ra ngăn chặn lại uy thế của sát trận thứ tư.

Cảnh tượng này xuất hiện lập tức cả trường yên lặng, một vài bá chủ ánh mắt như vực sâu nhìn chằm chằm Liễu Thần.

"Nếu không muốn đi, vậy thì ta sẽ mời các vị tiến vào cánh cửa này vậy." Liễu Thần nói.

Lá xanh bay xuống, một luồng thánh quang hiện lên bao phủ đám người phía trước, phù văn cứ như là xiềng xích khóa chặt lại, khó lòng tránh thoát được.

"Gϊếŧ!"

Có người hét lớn, bắt đầu động thủ, Liễu Thần đang trong trận pháp vậy là lại dám ra tay, bọn họ chắc chắn sẽ mạnh bạo chiến một trận hòng gϊếŧ chết sinh linh đầy đáng sợ này.

Có người nói:

" Gϊếŧ chết tên thanh niên điều khiển chuông đồng trước tên này giúp bọn họ có thêm sức mạnh đó.

Từng người từng nhìn hắn, Tiểu Long trên người dựng tóc gáy nghỉ thầm không xong. Tất cả mọi người nghe vậy điều dồn hết sức đánh xuống một lực kinh đánh vào hắn không kịp né tránh gì hết thân hình hắn nổ tung khi xong.

Liễu thần lắc đầu, còn Thạch Hạo cười ha hả trên nỗi đau người khác, mười giây sau như mọi lần trên người không mảnh vải che thân tranh thủ không có ai mặc áo quần, tiếp tục lắc chuông nghỉ thầm gϊếŧ đi chỉ cần mười giây tao sống lại rồi.

Một tiếng thét kinh hãi vang lên, bóng người bị nhốt bởi trận pháp do Liễu Thần bố trí kia không thể nào thoát khỏi giam cần, lúc này đã bị quấn chặt cứng.

Xoẹt!

Liễu Thần ấn một tay, thân thể hắn run bần bật, xung quanh là mưa ánh sáng, hàng loạt phù văn hiện lên bao lấy.

Sau đó, những phù văn này không ngừng tăng lên, hóa thành xích thần trật tự trói chặt lại rồi ném thẳng hắn vào trong cánh cửa mờ ảo ấy, chớp mắt không thấy đâu nữa.

"Mời đạo huynh lên đường."

Đây là lời nói của Liễu Thần, tuy không có bất kỳ tức giận nào thế nhưng lại khiến người khác phải rét lạnh, một cường giả đầy mạnh mẽ cứ thế biến mất từ nơi đó.

Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều ngừng thế tiến công, dù là cường giả đang khống chế sát trận thứ tư cũng dừng lại mà quan sát cánh cửa ấy, muốn biết kết quả ra sao.

Không chút tiếng động, một dòng máu tươi chảy ra từ trong cánh cửa đó, ánh sáng không ngừng chiếu rọi, vẻ thần thánh càng tăng lên, cứ như có thể tịnh hóa thần hồn của chư vị bá chủ vậy.

Có không ít người run sợ, khí tức của dòng máu ấy rất quen, chính là máu của cường giả vừa bị ném vào kia.

Hắn tựa như đang giãy dụa, lại giống như đang được siêu thoát, không ngờ siêu nhiên như vậy.

Chỉ trong nháy mắt, thiên địa lại trở nên yên tĩnh, toàn bộ bóng người đều biến mất, dù thế nào đi nữa thì bọn họ cũng không muốn bỏ qua cơ hội tìm hiểu ngọn ngành này.

Thiên địa sáng tỏ, mây đen tán đi thế nhưng tâm tình của Thạch Hạo lại vô cùng thẫn thờ, sầu não Liễu Thần và tiểu Tháp cứ thế rời đi.

Tiểu Long nhìn vậy lắc đầu đúng trận chiến kinh hồn mình chết không dưới mười lần nhưng kinh nghiệm cũng tăng nhanh, Thạch Hạo từ từ xuống lại gần hắn nhìn tới lui như muốn xem ra lúc nãy thấy rõ ràng bị chết rồi mà giờ lại sống.

Tiểu Long thấy vậy lắc đầu:

" Sinh tử trong gang tất tu luyện thật có trường sinh?

Thạch Hạo nhìn Tiểu Long nói:

" Sinh lão bệnh tử là chuyện thường trong tu luyện cảnh chém gϊếŧ là không thể tránh chúng ta phải chấp nhận.

Hai người đứng nhìn mây đen tán đi thế nhưng tâm tình của lại vô cùng thẫn thờ, sầu não. Sau đó, mặt trời lại mọc, ánh bình minh chiếu sáng thì nó mời than nhẹ rồi bước xuống đài cao, ánh nắng êm dịu chiếu lên người, thanh huy buông ra.

Thạch Hạo nói:

" Tiểu đệ ta về hoàng cung thôi thạch thôn được liễu thần phong ấn lại rồi không cần lo cũng không thể vào thạch thôn.

Tiểu Long nhìn xa xa cảnh tan thở dài thêm lần nữa hắn nói:

" Về thôi!

Yên tĩnh chẳng hề có chút tiếng động nào, hắn được Thạch Hạo đưa hắn vào trong phòng lức trước trong hoàng cung, mãi tới khi sao sáng buông xuống, ánh trăng hiu quạnh mà vẫn không hề nhúc nhích.

Trong đầu hắn suy nghĩ mình có nên tu luyện hắn không muốn chém gϊếŧ dù gì hắn chỉ gϊếŧ yêu thú giờ lại thấy cảnh chém gϊếŧ máu tanh quá, bên ngoài nghe tiếng gõ cửa giọng nói:

" Nô tì có thể mang thức ăn vào không?

Tiểu Long nói:

" Được mang vào đi.

Nữ hầu bước vào thấy hắn đang ngồi trên ghế ánh mắt nhìn ngoài cửa đôi mắt đỏ hoe vì nguyên đêm không ngủ, hắn quay người lại mùi máu trên người hắn làm cô gái che mũi lại. Tiểu Long quay lại thấy vậy hắn nhìn cơ thể vẫn còn máu tuy đã khô nhưng mùi rất tanh trên ngứa ngáy khó chịu nhìn cô gái nói:

" Phiền cô giúp ta lấy nước nóng cho vào bồn ta tắm.

Chưa đầy một khắc cô gái bước ra:

" Công tử nước chuẩn bị xong mời vào tắm.

Tiểu Long cười nói:

" Cảm ơn ngươi có thể lùi xuống.

Cô gái cúi người quay lại ra ngoài đóng cửa lại, hắn bước vào trong cởϊ qυầи áo vào trong bồn nhìn trên người cơ thể không có một vết thương nào cơ thể rắn chắc tuy không sáu múi vai u thịt bắp nhưng vẫn tạm ổn.

Cơ thể được hắn ngâm mình trong bồn thật thư thái hắn chìm vào giấc ngủ khi thức dậy trong bụng liền cảm giác đói, được ngủ hai tiếng trong người sảng khoái mặc áo quần bước ra ngoài ngồi lên bàn bắt đầu ăn. Cứ thế một ngày, hai ngày, trong đầu hắn đấu tranh tâm lý rất nhiều.

Một hôm trong lúc cô gái mang thức ăn hắn nói:

" Cô tên gì?

Người con gái nói:

" Nô tì tên Hồng Hạnh.

Tiểu Long giật đầu nói:

" Hạnh tỷ ngồi xuống ăn cùng ta ăn đi.

Hồng Hạnh nói:

" Dạ nô tì không dám.

Tiểu Long cười nói:

" Không sao ta ngồi cứ ngồi đi.

Tiểu Long lấy chén bới cơm cho nàng nói:

" Hạnh tỷ ăn cùng với đệ nha.

Hồng Hạnh ấp úng hai tay cầm lấy bắt đầu ăn, Tiểu Long nói:

" Tỷ làm người hầu bao lâu rồi còn gia đình không?

Hồng Hạnh nói:

" Thưa công tử nô tì không cha không mẹ mai mắn vào cung lúc tám tuổi giờ hai mươi bốn.

Hắn nói thở dài:

" Đệ tiểu long không cha không mẹ không xem như người cùng cảnh ngộ, nếu có điều ước tỷ sẽ ước điều gì?

Hồng Hạnh nói:

" Tỷ ước có gia đình và có thể tu luyện không muốn làm người phàm.

Tiểu Long nói:

" Vậy đệ có thể làm em của tỹ được không?

Hồng Hạnh kinh ngạc nhìn Tiểu Long nói:

" Nô tì không dám sao làm tỷ của công tử được?

Tiểu Long nói:

" Đệ không cha mẹ không người thân gặp nhau là cái duyên thiếu thốn tình cảm gia đình mà tỷ cũng vậy.

Hồng Hạnh nghe vậy rưng rưng nước mắt nói:

" Vậy thì được.

Tiểu Long cười nói:

" Về sau tỷ theo đệ không cần làm người hầu nữa có rau ăn rau có cháu ăn cháo đệ.

Hồng Hạnh vừa ăn vừa nói:

" Được rồi tỹ theo đệ.

Đêm hôm đó đang nằm trong bồn tắm Tiểu Long quyết tâm phải tu luyện nhưng hạn chế gϊếŧ người, đôi mắt nhắm nghiền đôi tay thon dài của nữ nhân đυ.ng lên vai hắn lúc này Tiểu Long lười biếng nói:

" Tỷ tỷ chăm thêm tí nước ấm nửa ra ngoài được rồi không cần hầu hạ đệ.

Nghe tiếng cười khúc khích mở mắt ra quay người nhìn lại Nguyệt Thiền bất kể là pháp lực hay là dáng dấp, đều là thế gian hiếm mùi hương bay đến trước mũi hắn nói:

" Tiểu đệ ngủ à cần tỷ phục thị không?

Tiểu Long nghe vậy cười nói:

" Nguyện Thiền tỷ lâu rồi không đến thăm đệ nhớ tỷ lắm.

Nguyệt Thiền cười khúc khích nói:

" Ta nhớ đệ nên đến tìm nơi này cũng không tệ nhỉ.

Tiểu Long cười nói:

" Đệ ăn nhờ ở đậu thôi mai Thạch Hạo cho đệ.

Nguyện Thiền cười nói:

" Đệ không muốn làm Thạch hoàng sao?

Tiểu Long cười nói:

" Đệ chỉ là người thường sống an nhàn quen rồi không muốn tranh quyền đoạt vị với lại đệ còn về chỗ của đệ không thể ở lại.

Nguyệt Thiền nói:

" Đệ muốn đi sau.

Tiểu Long nói:

" Đệ không thuộc về nơi này chỉ dạo chơi thôi.

Nghe vậy Nguyệt Thiền nói:

" Vậy đệ có thể cho ta đi cùng được không?

Tiểu Long kinh ngạc hỏi:

" Tỷ theo đệ sao vậy được không?

"Có gì mà không được! Nguyệt Thiền nói.

Tiểu Long ấp úng nói:

" Được muốn đi thì đi nhưng mà tỷ phải chuẩn bị tâm lý được như thế này đâu?

Nguyệt Thiền nói:

" Đi đâu cũng được ở đây chỉ là nhà tù giam cầm tù nhân thượng giới mà thôi.

Tiểu Long nói:

" Vậy được nào đi đệ sẽ báo lại cho tỷ.

Nguyệt Thiền gật đầu nói:

" Hai ngày sau tỷ đến nữa.

Chớp mắt liền mất trong không khí, Tiểu Long đứng dậy mặc áo quần vào lên giường ngủ.

Đến tối hắn mở hệ thống xem kết quả buff cùng đồng đội như thế nào:

Huỳnh Tiểu Long cấp 5: 395600/200000 phía sau có thể thăng cấp.Ting thăng cấp thành công cần 1000000 kinh nghiệm để thăng cấp 6.

Nhìn lại còn 195600/1000000 nhìn lại số kinh nghiệm lắc đầu, chỉ trong vài một trận chiến mà luyện khí hậu kỳ. Xem kỳ trận cát chỉ thấy vài món đồ củ không có gì mới đóng lại hệ thống.

Cảm nhận trong cơ thể kinh mạch mở rộng hơn lúc trước từng luồng chân khí trong người không ngừng mở rộng, thoải mái mà lúc trước hắn lâu lắm rồi mới cảm nhận cảm giác này. Một lúc sau hắn mới mùi hôi trên cơ rất khó chịu đành phải tắm thêm lần nữa.

Hắn vào xem nhiệm vụ chọn giúp Thạch Hạo giúp Thạch Hoàng, ting chúc nhận được vũ kỹ mê hoặc, nhắc nhở có thể thoát khỏi bản đồ bất cứ lúc nào.

Cứ thế hai ngày sau Tiểu Long nói:

" Hồng Hạnh tỷ muốn theo đệ sắp đi rồi.

Hồng Hạnh suy nghĩ một lúc rồi nói:

" Tỷ sẽ theo đệ.

Tiểu Long gấp thức ăn cho Hồng Hạnh cười nói:

" Vậy tỷ chuẩn bị vài ngày đi vài ngày nữa sẽ lên đường.

Hồng Hạnh cười nói, đúng lúc đó tiểu tháp trở về trước mặt hắn nói:

" Chủ nhân ta trở về rồi.

Tiểu Long nhìn thấy lần này hắn nhìn thấy cười nói:

" Ngươi về rồi à ta chuẩn bị ngươi về phò Thạch Hạo được rồi.

Tiểu tháp nói:

" Dạ chủ nhân.

Đá đả thần nói:

" Đại ca cho tiểu đệ theo đại ca tiểu tháp được không?

Tiểu Long cười nói:

" Vậy thì đi đi.

Ngày hôm sau Thạch Hạo đến thăm hắn cười nói:

" Chủ nhân ngài muốn đi sao?

Tiểu Long cười nói:

" Ta muốn đi thôi cũng trả lại tiểu tháp và đá đả thần cũng không muốn ăn không ngồi rồi muốn tu luyện không muốn như hoa trong nhà chỉ xem không có sức tấn công.

Thạch Hạo cúi người nói:

" Vậy tiểu nhân chuẩn bị một số vàng, một ít đan dược tam giai. Liền vỗ tay lập có một người cầm một hòm vàng và năm bình đan dược.

Tiểu Long nói:

" Cãm ơn ngươi.

Thạch Hạo cúi người ra ngoài. Lại thêm một ngày Nguyện Thiền đi vào cười nói:

" Tỷ chuẩn bị rồi đi thôi!

Tiểu Long cười nói:

" Đợi chút đệ còn người nửa.

Một lúc sau Hồng Hạnh bước vào cười nói:

" Tiểu Long tỷ chuẩn bị xong rồi đi thôi.

Hắn lấy hộp đồng ra thu hai người vào cất vào hành trang, mở hệ thống thoát khỏi bản đồ.