Chương 3
Về sau của về sau, Phượng Trường Ca hỏi, vì sao lần đó lại giúp ta?
Tiêu Yến lắc đầu, ta không biết.
Phượng Trường Ca chớp chớp mắt, chẳng lẽ ngươi đối với ta nhất kiến chung tình?
Tiếu Yến mỉm cười, chắc là thế.
Sau đó, hai người tương thức, tương tri.
Rồi cùng tiêu du. Rồi tâm ý tương thông.
Quãng thời gian niên thiếu khinh cuồng, hắn và y, khoái ý ân cừu, túng tình giang hồ.
Tuy cũng có lúc gian nan hiểm nguy nhưng hai người đồng tâm, hào khí chưa từng phai nhạt.
Quãng thời gian ấy trở thành ấn ký khắc sâu nhất trong ký ức cả hai.
Tân ý nộ mã. Ý khí thiếu niên.
Ai nhớ, kiếm chỉ trời cao.
Ai nhớ, tháng ngày như mộng.
.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chương