Chương 5: Bị cắm đến sưng

Nguồn: Vespertine

Edit: Tiểu Vũ YY

Phó Duyên chỉ còn cách một cái giao lộ là đến khách sạn, vừa lúc đèn đỏ hiện lên buộc phải dừng lại, hắn trực tiếp trả tiền, xuống xe chạy bộ.

Vất vả lắm mới tới phòng số 2303, hắn ấn chuông cửa, đồng thời gào thét trên di động: "Mở cửa!!"

Lục Tri Hành vừa mới hoà thành một thể với Hứa Lạc, hông nhấp nhô tận lực vận động, cắm rút mãnh liệt, đẩy cho đùi của cô ngã trái ngã phải, hắn phải bấu chặt vào hai khoả mông mềm mới đỡ cho cô không bị cắm đến sụp xuống.

Đang cắm say sưa, bỗng nhiên tiếng chuông cửa bén nhọn vang lên, di động vẫn còn trong cuộc gọi nhóm đặt ở mép giường, truyền đến giọng nói nôn nóng: "Mở cửa!!"

Hứa Lạc giật mình hoảng hồn, không tự chủ được co rút tiểu huyệt, bóp nghẹt dươиɠ ѵậŧ của Lục Tri Hành đang ở bên trong, sướиɠ đến sảng, hắn cắn răng vận sức đẩy sâu một phát.

Chọc cho Hứa Lạc thét ra tiếng cao vυ"t, kɧoáı ©ảʍ tê dại lan tràn, đôi vυ" trắng tinh run rẩy, cái mông bị ép chặt vào cái bụng tinh tráng của đàn ông, lên xuống theo tiết tấu hít thở sâu của hắn, bộ ngực phập phồng đẩy rớt mấy giọt mồ hôi.

Trong đầu Hứa Lạc trắng xoá, ý thức hỗn loạn, mất một lúc mới tiếp thu được, thêm một người tới gia nhập rồi. Nhưng hít vào thì ít mà thở ra thì nhiều, Oxy không đủ, cô không quan tâm nổi tiếp theo sẽ phát sinh chuyện gì.

Lục Tri Hành không ngờ được Phó Duyên thật sự có thể tìm đúng nơi, nhưng cũng không hề mất bình tĩnh.

Hắn ghé vào bên tai của cô, hơi thở cực nóng phun tới đem lại cảm giác khó tả, nghỉ chừng nửa phút, duỗi tay xuyên qua đùi của Hứa Lạc, vớt cả người cô lên.

Đứng dậy xuống giường, nửa cây gậy thịt đem theo dâʍ ɖị©ɧ trượt ra tới.

Hắn dùng tư thế như xi tiểu cho trẻ con, hướng cửa đi đến, mỗi lần chân bước, gậy thịt liền thâm nhập một sâu một phần, thọc vào rút ra theo hành động của hắn.

Hứa Lạc nức nở ỉ ôi, muốn hắn thả cô xuống dưới.

Lục Tri Hành mắt điếc tai ngơ, ôm cô tới tận cửa, nói: "Tự mình mở cửa cho anh trai em đi."

Chuông cửa vẫn còn kêu vang.

Hứa Lạc không có mấy sức lực, cắn răng nâng tay lên, xoay mở.

Phó Duyên lao vào, đóng cửa lại, đồng thời nhanh chóng kéo quần xuống, một cây gậy thịt dài nhảy ra tới khiến Hứa Lạc phải hút khí lạnh.

Ánh mắt hai tên đàn ông chạm nhau, Lục Tri Hành ôm Hứa Lạc ngồi xuống, gậy thịt bên trong cũng động đậy khiến cô mở miệng phát ra một tiếng rên ngắn ngủi.

Phó Duyên đặt qυყ đầυ lên miệng của Hứa Lạc, chậm rãi đi vào, nhắm hai mắt cảm thán: "Tê... thật mềm thật ấm, nhìn tiểu huyệt của em gái bị người khác cắm, thật tra tấn anh trai sắp chết rồi."

"Ưm ưʍ..." miệng trên miệng dưới bị nhét căng, khóe mắt của Hứa Lạc ứa ra chút nước mắt.

Gậy thịt của Lục Tri Hành không chỉ thô, mà còn rất dài, chưa kể giá trị nhan sắc cũng cao, trong ba người, hắn là người đầu tiên mà Hứa Lạc muốn ăn vào bụng, nhưng giờ có chút ăn không tiêu rồi nha.

Đầu nấm to lớn của dươиɠ ѵậŧ Phó Duyên hướng lên trên đỉnh đỉnh, cọ cọ hàm trên của cô, ngưa ngứa. Hắn ôn nhu ấn cái gáy cửa Hứa Lạc nhẹ nhàng ra ra vào vào.

Bỗng cái miệng nhỏ phía dưới bị Lục Tri Hành càn rỡ cắm rút, cả thân người bị cắm đến lao đao, không khống chế nổi cái miệng phía trên, hàm răng không giữ đúng mức, cắn nhẹ trúng thân gậy của Phó Duyên, vừa tê vừa đau, mang đến kɧoáı ©ảʍ khác thường.

Cũng may Phó Duyên cũng không vội, vẫn chầm chậm thuận theo tiết tấu của cô.

Lúc nãy khi điên loạn ở trên giường, Lục Tri Hành cũng sắp tới đỉnh, chẳng qua là cố gắng đè ép xuống, lần này cắm rút nhanh như vậy cũng không cố ý khắc chế, ấn mạnh cái eo nhỏ, làm xương mu của cô dính sát vào thân mình, qυყ đầυ xâm nhập vào cả tử ©υиɠ, ngũ quan anh tuấn sướиɠ đến hơi hơi vặn vẹo, được chục cái thì bắn ra.

Hứa Lạc bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn phun cho run cả người.

Phó Duyên cẩn thận nhìn chằm chằm Lục Tri Hành, không bỏ sót bất kỳ biểu tình nào. Nhìn đối phương thoải mái đến mặt mày thay đổi, gậy thịt của Phó Duyên cũng chịu kí©h thí©ɧ, nhảy nhảy ở trong miệng Hứa Lạc.

Lục Tri Hành dần dần bình ổn, nâng thân mình cô lên, rút dươиɠ ѵậŧ nửa mềm của mình đi ra.

Hứa Lạc chỉ cảm thấy bụng nhỏ có rất nhiều chất lỏng không khống chế được chảy ra, nhưng mới vừa chảy xuống một chút dịch trắng, gậy thịt trong miệng cũng bị rút ra. Ngay sau đó cô được người ôm lên, mặt hướng tường, eo bị đè lại, tiểu huyệt vốn bị chà đạp đến sưng đỏ bất kham, đã phải thừa nhận một cái gậy thịt thô to khác.

Phó Duyên không còn ôn nhu khi làm bằng miệng, hắn kéo hai bắp đùi cô ra, bắt đầu chạy nước rút.

Lục Tri Hành không xem nổi nữa, vào phòng vệ sinh tắm rửa.

Phó Duyên liếʍ vành tai xinh rồi trượt xuống cổ, vừa hôn vừa cắn, hơi thở nóng bỏng đầy du͙© vọиɠ của hắn truyền lây qua cô, hắn còn không ngừng nói lời cợt nhả: "Ừm... Em gái nhỏ hút chặt quá, sướиɠ chết anh trai rồi... cái huyệt da^ʍ này nhiều nước quá vậy, bị chú Lục bắn cho hai lần? Ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ chưa no, đúng không? Còn muốn hút tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh trai nữa này, lẳиɠ ɭơ!"

Phó Duyên nghĩ đến bên trong còn có tϊиɧ ɖϊ©h͙ của tên đàn ông khác, liền nhịn không được kích động hẳn lên, trứng dái đánh đến mông nhỏ bạch bạch rung động, đỏ một mảnh.

Hành động thô bạo cùng lời lẽ thô tục, không thể nghi ngờ là thuốc trợ hứng cực mạnh, Hứa Lạc cực kỳ thích nghe.

"A a, anh trai, quá nhanh.... tiểu huyệt của em gái bị cắm hư..." Hứa Lạc nghiêng mặt, hừ hừ không ngừng rên, theo động tác mạnh mẽ thọc vào rút ra của hắn, thân mình bị cắm muốn bay, khuôn mặt cọ xát trúng tấm thảm dán tường.

Phó Duyên nhanh chóng cắm mấy trăm cái, rốt cuộc cũng phát tiết bớt tâm trạng khi phải xem qua màn hình hồi nãy.

Hứa Lạc bị hai người đàn ông dày vò kịch liệt, nhíu nhíu mi khó chịu, thở gấp, câu được câu chăng năn nỉ: "Anh trai... dừng chút được không.... tiểu huyệt bị cắm hỏng rồi... đau quá.... hưm a!" Mới vừa nói xong, gật thịt trong cơ thể vô tình đẩy sâu một cái, đâm cho vách động sợ hãi mà rụt một cái.

"Đau? Để anh trai xem một chút." Phó Duyên rút dươиɠ ѵậŧ ra, xoay người cô lại, ngồi xổm xuống, nhìn nơi riêng tư bị cắm đến sưng đỏ. Tiểu huyệt ướt dính một mảnh, có chất lỏng ái muội đang từ bên trong chảy ra, Hứa Lạc theo bản năng muốn khép hai chân, nhưng bị tay của hắn tách giữ bắp đùi, nói: "Đừng nhúc nhích, để anh trai nhìn kĩ một chút."

Mặt của Hứa Lạc hồng hồng, có chút xấu hổ không biết làm sao.

Phó Duyên nhìn viên âm đế run rẩy run rẩy giữa hai chân cô, nhịn không được nhíu mày.

Ngay lúc này, Lục Tri Hành từ trong phòng tắm ra tới, nói một câu: "Đã chuẩn bị xong bồn tắm, tạm thời để cô ấy ngâm một chút, giảm bớt khó chịu"

Phó Duyên đứng dậy, cẩn thận ôm cô đến phòng tắm, bước thẳng vào bồn, ngồi xuống.

Làn nước ấm áp làm Hứa Lạc thả lỏng không ít.

Phó Duyên nhìn về phía Lục Tri Hành, "Nói cho LEO, dặn hắn trước khi đến thì ghé tiệm thuốc, mua mấy cái thuốc mỡ lại đây."

Cái gì? LEO cũng sắp tới?

Đôi mắt Hứa Lạc đang tràn ngập sương mù liền trợn to, Phó Duyên nhìn đến phản ứng của cô, có chút cảm thấy buồn cười.

Phó Duyên vuốt vuốt khuôn mặt mềm mại, thấp giọng nói: "Em dám vụиɠ ŧяộʍ chạy tới đây, để cho chú Lục phá trinh, đã nghĩ đến hậu quả chưa? Anh trai cùng chú LEO sẽ tức giận đến chừng nào hửm?"

Lục Tri Hành đi ra ngoài cầm di động nói với Lôi Thành chuyện thuốc mỡ, thuận tiện đem luôn điện thoại vào phòng tắm, sắp đặt giá đỡ trên bồn rửa, lắp điện thoại lên. Camera đối mặt với bồn tắm, thu toàn bộ khung cảnh vào.

Lục Tri Hành cũng ngồi vào bồn, ở phía sau Hứa Lạc, bế cô lên, "Cần để tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra hết đã, chút nữa còn bôi thuốc."

Phó Duyên tách hai cái chân của cô ra, đặt hai bên thành bồn tắm.

Cái động tác này, chính là nửa người trên bị người phía sau vừa ôm vừa nâng, giam cầm chặt cứng, nửa người dưới toàn bộ nổi trên mặt nước, tiểu huyệt bị lộ hoàn toàn dưới không khí. Đèn chiếu trong phòng tắm sáng ngời, chỗ đỏ bừng tươi đẹp kia càng thêm rõ ràng.

Phó Duyên mắng Lục Tri Hành: "Cũng không biết đường mua thuốc mỡ, không biết bé cưng non mềm biết bao nhiêu sao?"

Lục Tri Hành nhàn nhạt phản bác: "Ai biết được các người cũng sẽ đến? Vốn là ngày đầu tiên, tôi tính toán chỉ làm hai lần thôi. Tuyệt đối sẽ không thương tổn đến cô ấy."

Phó Duyên quê xệ, không còn gì để nói.

Có thể nhìn thấy nhè nhẹ từng đợt từng đợt chất lỏng màu trắng sền sệt chảy ra từ tiểu huyệt, lững lờ trên mặt nước.

Phó Duyên bèn dùng ngón tay cắm vào, cẩn thận móc ra ngoài một chút một.

Hứa Lạc ngay từ đầu còn có thể cắn ngón tay ưm ưm a a, nhưng không được bao lâu, Lục Tri Hành đem ngón tay cô kéo ra, vặn cằm xoay đầu lại cùng hắn hôn môi, bàn tay to cũng không nhàn rỗi, ôn nhu xoa nắn bầu vυ" xinh.

Hứa Lạc liền nhịn không được lắc mông một chút, banh chân, sung sướиɠ đến ngón chân cũng cuộn lại. Từng luồng dâʍ ɖị©ɧ bị đẩy ra chảy xuống.

Thật vất vả chịu đựng gậy thịt đang sưng to đau, chăm chỉ rửa sạch hỗn hợp ái dịch trong cơ thể cô, Phó Duyên mới hiện rửa hoài cũng không hết nổi. Cô bé dâʍ đãиɠ này! Hắn bèn đơn giản trực tiếp nâng người cô lên, vùi đầu liếʍ mυ"ŧ tiểu huyệt, đầu lưỡi với vào, cuốn mật dịch uống say mê.

"Hừm... Anh trai thực sự liếʍ huyệt cho em gái rồi, thoải mái hay không?" Hắn vẫn chôn mặt ở phía dưới, thanh âm có chút ồm ồm, khi nói chuyện mang theo âm cộng hưởng, truyền chấn động tới hai mảnh cánh hoa khiến chúng rung rung.

"Aa..."

Hai cái miệng nhỏ trên dưới đều được hai người đàn ông cực phẩm ôn nhu hầu hạ. Sảng tới óc rồi!

Bắp đùi Hứa Lạc dùng sức kẹp lấy đầu Phó Duyên, đầu tóc ngắn ngủn của đàn ông đâm vào da thịt non mềm trên đùi có chút phát đau, cô lại càng thêm động tình không thôi, nhắm chặt hai mắt vui sướиɠ hưởng thụ.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Editor: mấy má có ngửi thấy mùi gian tình khi Phó Duyên ngắm nhìn Lục Tri Hành bắn tinh không, má ơi, nhìn xong còn bị kí©h thí©ɧ đến rung chim nha! Hihi đùa thôi, không có xen lẫn dammi đâu (〃ω〃) Ôi tui ước mình là Hứa Lạc, được trai đã đẹp lại còn sinh lý mạnh tranh nhau hầu hạ như thế, chết cũng ngậm cười a~