Chương 15: Gặp lại

Nguồn: Vespertine

Edit: Tiểu Vũ YY

Hứa Lạc nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ, từ phòng tắm ra tới, nhìn thấy Lâm Hạo đang xem xét gì đó trong camera, cô không dám rên một tiếng, lén lút mặc quần áo chạy lấy người.

Ngồi trên xe về nhà, cô càng thêm ảo não. Đều do lần trước ở hộp đêm, nếm ngon ngọt của tình một đêm, bạch bạch đến là nghiện, còn tưởng rằng có thể dễ dàng tìm được đối tượng chất lượng như vậy. Kết quả này quá thất bại, tìm trúng một gã tra nam không mang bao. Nếu có bệnh lây qua đường sinh dục làm sao bây giờ.

Bà nó chứ.

Hứa Lạc ghé tiệm thuốc phụ cận mua thuốc tránh thai khẩn cấp, uống vào, đem luôn chuyện này nuốt vào trong bụng, lừa mình dối người không đề cập lại nữa.

**

Đảo mắt tới cuối hè. Một ngày giữa trưa.

Bạn của cô, Bạch Lan, gọi điện thoại tới, hẹn buổi chiều đi chơi. Hứa Lạc đang ôm nửa trái dưa hấu múc ăn, nghĩ đến cũng hơn một tháng chưa gặp nhau, nên đồng ý.

Bạch Lan cười hề hề nói: "Trang điểm xinh đẹp thành thục một ít nha, đừng áo thun quần đùi như bình thường." Rồi nói kĩ thời gian cùng địa chỉ, cúp máy.

Hứa Lạc chậm rì rì ăn xong dưa hấu, trước giờ hẹn 40 phút, mới đi rửa mặt, thay quần áo. Tới nơi vừa đẹp, không sớm cũng không muộn.

Nơi Bạch Lan hẹn là một tiệm cà phê nổi tiếng, phía sau còn có một khu vườn xinh xắn. Đẩy cửa, chuông gió trên đỉnh đầu rung động phát ra âm thanh leng keng, bên trong còn truyền đến tiếng meo meo của mèo. Bạch Lan ngồi ở bàn tận cùng bên trong, hướng cô vẫy tay.

Hứa Lạc nhìn qua, ngoài Bạch Lan, còn có hai người đàn ông. Một người cô biết, bạn trai của Bạch Lan. Người còn lại, cô cũng biết... là đối tượng cô ngủ qua một lần ở hộp đêm.

Dịu dàng như trăng, ôn nhuận như gió.

Vốn tưởng rằng bèo nước gặp nhau, kết quả ngủ trúng người quen của bạn bè luôn?

Trên mặt Hứa Lạc như có một vết rách, ngượng ngùng nha, nhưng lập tức khôi phục lại bình thường.

Cô tự trấn an mình, không sao, không việc gì, ngày đó cô trang điểm đậm đến mẹ cũng không nhận ra. Sợ gì chứ!

Hôm nay, cô mặc áo thun, quần ngắn, không trang điểm, chỉ tô chút son dưỡng môi, còn đeo kính không độ. Nếu mang thêm dép lào, đó chính là người muốn ra cửa đổ rác chứ nào phải đi chơi.

Hứa Lạc an ủi mình xong, tự tin ngồi xuống.

Bạch Lan thì thầm mắng một câu: "Nói cậu trang điểm cẩn thận, sao đến son môi cũng không thèm tô, vậy mà dám ra gặp người!"

Hứa Lạc nhấp nhấp son dưỡng trên môi, "Có người tính toán tiền trảm hậu tấu, không có tư cách quở trách tớ."

Bạn bè lâu nay, tâm tư thông thấu.

Bạch Lan hiểu, nếu nói rõ hôm nay là buổi xem mắt, Hứa Lạc nhất định sẽ không tới.

Vì thế Bạch Lan cười gượng, nói: "Đều tại tớ, quên không nói có bạn của bạn trai tớ ở đây, làm hại cậu tùy tiện ra cửa như vậy. Bác sĩ Kỷ, ừm à... cô ấy ngày thường điểm điểm một chút là có thể lên mặt bàn." Cho nên không cần để lại ấn tượng xấu nha!!

Hứa Lạc tỏ vẻ không quan tâm cho lắm, gỡ kính mắt xuống.

Kỷ Sâm khiêm tốn cười, ánh mắt dừng ở trên khuôn mặt Hứa Lạc, không thất lễ, mà là mang theo chút ý thưởng thức.

Trong chớp mắt đã dời đi. Kỳ thật chính khoảnh khắc đó, Kỷ Sâm rung động không thôi.

Khuôn mặt non nớt thanh thuần, càng mê hoặc hắn hơn.

"Lạc Lạc, vị này chính là đồng nghiệp của bạn trai tớ, Kỷ Sâm, bác sĩ khoa ngoại."

Hứa Lạc hướng Kỷ Sâm hơi hơi gật đầu, "Xin chào."

"Chào em."

"Bác sĩ Kỷ, đây là bạn của em, Hứa Lạc, cuộc sống của cô ấy rất đơn giản, con người lại cực kỳ đơn thuần, 20 tuổi rồi cũng chỉ có mỗi em là bạn thôi đó." Bạch Lan lúc nào cũng chỉ xem cô như đứa bé, ra sức bảo bọc như gà mẹ.

Khi Hứa Lạc nghe được "con người cực kỳ đơn thuần", suýt sặc, thần sắc một lời khó nói hết.

Sau đó có chút buồn cười.

Tội nghiệp bạn tốt của cô, không biết cô đã gặp Kỷ Sâm, không quá năm phút đồng hồ, liền ngậm lấy gậy thịt của hắn.

Nếu cô ấy biết được, chắc phỉ nhổ cái từ "đơn thuần" đến chết.

Kỷ Sâm lại không có phản ứng gì, chờ Bạch Lan nói xong, hắn nhìn Hứa Lạc, "Hứa tiểu thư, tôi năm nay 29 tuổi."

Hứa Lạc mới ngẩng đầu, liền chặm mặt với hắn đang ngồi đối diện.

Phía sau Kỷ Sâm chính là khung cửa sổ lớn, sát, nhìn thẳng ra khung cảnh khu vườn phía sau, một tảng lớn muôn vàn hoa tươi khoe sắc trở thành phông nền cho hắn, không hề loè loẹt mà cảm giác thật hài hoà, thật xứng với khí chất của hắn.

Bạch Lan thấy Kỷ Sâm chủ động, liền hùa theo, "Tớ và bạn trai có nhắm trúng một con mèo rồi, đi sờ sờ một chút đây. Hai người cứ chậm rãi nói chuyện nhé."

Bạch Lan đi rồi, Hứa Lạc cầm ly nước lên uống. Cô rũ mắt, cắn ống hút hút, hoàn toàn không chú ý tới ánh mắt trầm trầm của Kỷ Sâm.

Uống mấy ngụm nước lạnh lẽo thoả mãn yết hầu đang khát khô xong, Hứa Lạc mới ngẩng đầu nhìn hắn, "Bác sĩ Kỷ, ngày thường sau khi tan tầm, hay làm gì để giải trí tiêu khiển?"

"Đọc sách có tính không?"

Hứa Lạc gật gật đầu, "Còn có? Ví dụ như... Đi đâu đó chơi?"

"Thường xuyên đi là phòng tập thể hình, ngẫu nhiên còn có rạp chiếu phim."

Hết rồi?

Hộp đêm đâu?

Không nói thật sao.

Hứa Lạc cắn cắn ống hút, như suy tư gì.

"Hứa tiểu thư thì sao? Em yêu thích..."

"Ở nhà làm ổ." Ngẫu nhiên đi ra ngoài hút dương khí.

Kỷ Sâm cười, "Ồ? Có thể hỏi công việc của Hứa tiểu thư không?"

Hứa Lạc tự hỏi một chút, "Quảng cáo, marketing."

Kỷ Sâm gật gật đầu, tiếp theo lại hỏi phong cách âm nhạc yêu thích, đề tài điện ảnh, vân vân

Hứa Lạc hỏi một đáp một, phát hiện hắn không nhận ra cô, thần kinh vốn dĩ có chút căng chặt cũng thả lỏng xuống.

Rốt cuộc cùng đồng nghiệp của bạn trai bạn thân ngủ một lần, cũng quá xấu hổ.

Lúc trước là do không biết có tầng quan hệ này, cô cho rằng trêu chọc một lần xong, vỗ vỗ mông chạy lấy người.

Nào nghĩ đến còn có một ngày gặp lại...

Kỷ Sâm càng ngạc nhiên là Hứa Lạc tuổi còn nhỏ, phẩm vị cùng sở thích lại rất trưởng thành, rất hợp ý hắn. Bất đồng chính là, cô lại có một mặt mâu thuẫn.

Người khác thấy phim văn nghệ buồn tẻ, cô cũng xem, những thể loại đại trà chiếu ở rạp, cô cũng thích. Thích hài kịch nhẹ nhàng, phim hoạt hình, thêm cả mấy loại phim hack não. Nghe nhạc cổ điển, cũng nghe mấy loại nhạc thị trường hiện hành....

Phạm vi yêu thích rất rộng, không đem mình cố định trong một cái vòng.

Kỷ Sâm tự nhận là mình rất vô vị, tính cách lãnh đạm, không giỏi nói chuyện.

Nhưng trong thời gian ngắn tiếp xúc, hắn phát hiện cô cũng rất lãnh đạm, rất biết tiến lùi, tôn trọng đối phương.

Tích cách của hắn hướng nội, luôn luôn đứng ở vị trí lắng nghe người khác, cũng có thói quen chỉ nghe không nói, nhưng ở trước mặt cô, chậm rãi không tự chủ được, chủ động nói lên sở thích của mình cùng chút chuyện vui ở bệnh viện.

Mà cô lại rất nghiêm túc nghe, ngẫu nhiên gật gật đầu, còn nói ra ý kiến của chính mình, hoặc tán đồng, hoặc dị nghị, nhưng phương thức đưa ra ý kiến trái chiều cũng không kịch liệt cực đoan, chỉ là đơn thuần là ý tưởng của cá nhân về một mặt khác mà thôi.

Kỷ Sâm đã sắp bước tới tuổi 30, từ nhỏ bị dạy dỗ cẩn thận, con đường nhân sinh đã được an bài sẵn.

Người nhà không cho hắn đọc truyện tranh, phim hoạt hình cũng chưa từng xem qua. Tuổi dậy thì không mê game online, nhưng lại thích RAP, âm thầm viết ca từ, gieo vần, chỉ là không bao lâu tất cả đã bị ném sạch.

Về sau... hắn không còn hứng thú với cái gì nữa, dần dần, cũng không biết chính mình thích cái gì.

Không nghĩ là, lần đầu tiên tìm được sự đồng cảm, là từ cô gái nhỏ nhắn này.

Chỉ là hiện tại Kỷ Sâm, không đi sâu cảm nhận sự đồng cảm ấy, hứng thú về con người cô đã lấn át tâm trí của hắn.

Hứa Lạc không biết hoạt động trong nội tâm của hắn, cô chỉ là dùng cách giao tiếp như bình thường mà thôi.

EQ của Hứa Lạc không cao, nhưng biết cách nói chuyện làm đối phương cảm thấy thoải mái, tựa như công việc của cô vậy, mỗi lần kết giao quan hệ, lần đầu tiếp xúc cũng đều lưu lại ấn tượng tốt đẹp.

Hơn nữa cô còn kinh doanh account weibo, có đôi khi một ít bạn bè trên mạng tin nhắn kể lể cho cô nghe, khi tâm tình tốt thì cô cũng sẽ dịu dàng khuyên nhủ.

Ừm, hiện tại tâm tình cô đang rất tốt.

Buổi chiều hơn ba giờ, bốn người đi xem phim, thể loại tình cảm Âu Mỹ.

Vốn là có nhiều đoạn tình cảm nóng bỏng, nhưng về nước lại bị kiểm duyệt cắt xén bớt, để lại vài đoạn hôn môi. Trong đó có một đoạn là thân thiết trước khi vào trận.

Nam nữ chính trần trụi — đương nhiên, ống kính kéo gần, trên màn ảnh chỉ xuất hiện từ xương quai xanh trở lên. Ở trên ghế, hai người có chút nóng vội, vuốt ve, hôn môi, phát ra tiếng nước bọt ái muội.

Dài đến khoảng chừng nửa phút.

Bốn chiếc ghế liền nhau, Hứa Lạc và Bạch Lan ngồi ở giữa, Hứa Lạc không cần nhìn qua, cũng biết Bạch Lan nghiêng mình cùng bạn trai hôn môi, còn phát ra tiếng ngâm khẽ.

Hàng phía trước có một cô gái quay đầu lại nhìn.

Hứa Lạc đoán Kỷ Sâm cũng nghe thấy được.