Chương 8: Nam đại tị mẫu, nữ đại tị phụ

Sau khi Tấn Nguyên Đế đăng cơ, không yên lòng “xa gả” bào muội đến Giang Châu, cố ý điều lão ma ma có tình cảm vô thượng nhiều năm tới Giang Châu chiếu cố bào muội.

Cũng chính vì thân phận đặc biệt này lão ma ma ở phủ trưởng công chúa, ngay cả trưởng công chúa Tấn Ninh tôn quý cũng phải lấy lễ mà đối đãi nàng ta ba phần.

Chẳng qua hôm nay lão ma ma muốn làm mất mặt phò mã trước mặt hai đứa nhỏ, trên mặt trưởng công chúa Tấn Ninh có chút không nhịn được:

“Khổng ma ma, phò mã chỉ là làm phụ thân nói mấy câu riêng tư với Dư Vi…”

“Trưởng công chúa, không quy củ sao thành được vuông tròn, tuy nhị tiểu thư lưu lạc bên ngoài từ nhỏ nhưng trên người nàng chảy huyết mạch hoàng gia, nàng không chỉ là nhị nữ của phò mã Tạ gia, càng là ngoại nữ của hoàng gia, là cháu gái ruột của đương kim thánh thượng. Tuy phò mà là phụ thân nhưng cũng là ngoại nam, thân phận cũng không tôn quý cũng nhị tiểu thư.”

“Nếu hôm nay người để phò mã dung túng nhị tiểu thư, sau này trở lại kinh thành không chỉ làm mất mặt người, còn làm mất mặt Thánh Thượng.”

Tạ Chu Dục khẽ gật đầu, trên mặt không nhìn ra được chút tức giận, dịu dàng nhận sai:

“Ma ma răn dạy phải.”

Trưởng công chúa Tấn Ninh không đành lòng, nhẹ nói: “Phò mã…”

Từ lúc Khổng ma ma mở miệng, nha hoàn nô tài ở sảnh hầu hạ đều cúi đầu thật thấp, tiếng thở dốc cũng không dám quá mạnh, càng không dám ngẩng đầu nhìn vẻ mặt của chủ nhân lúc này.

Mấy năm nay Khổng ma ma ỷ vào thân phận lão nhân trong cung, ở trong phủ trưởng công chúa bắt bẻ phò mã Tạ gia đủ kiểu, đặc biệt là ở trong “lễ nghi”, càng mũi không phải cái mũi, đôi mắt không phải đôi mắt với phò mã gia.

“Điện hạ, từ xưa đến nay thế nhân đều biết lễ nam đại tị mẫu, nữ đại tị phụ, hơn nữa thân phận của nhị tiểu thư tôn quý, phò mã gia là thần…”

Khổng ma ma như không thấy sắc mặt khó coi của trưởng công chúa, vẫn tiếp tục lải nhải với Tạ phò mã:

“Phò mã gia thân là người đọc sách, sao lại không biết quần thần có khác biệt? Tạ phò mã càng là người Tạ gia, sao không biết vì sao Chu Quốc tiền triều mất nước? Chính là vì Chu Đế ngu ngốc tổn hại nhân luân lễ pháp, mới khiến Chu Quốc liên tục gặp tai họa, khiến văn nhân triều Chu khổ không nói nổi, Tạ gia cũng là thế gia văn thần trải qua tra tấn cực khổ của triều Chu…”

Nghe đến đây, gương mặt trưởng công chúa Tấn Ninh âm trầm gần như có thể nhỏ ra nước:

“Đủ rồi!”