Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

[Phỉ Thúy Tinh Hệ Liệt] Biên Duyến Chi Đô

Quyển 1 - Chương 1-1: Tiết tử

Chương Tiếp »
Đó là một vài bức tranh dùng bút sáp màu thô ráp để kể chuyện, có lẽ là do trẻ nhỏ của loài người vẽ.

Không có câu chữ hay lời thoại nào, chỉ có hình vẽ.

Bức thứ nhất, hành tinh màu xanh phát nổ.

Bức thứ hai, nhìn không ra phi thuyền hay thùng gỗ bay lơ lửng trong khoảng không gian tối đen.

Bức thứ ba, thùng gỗ rơi xuống trên một hành tinh màu lục, những con người được vẽ xiên xẹo từ trong thùng gỗ đi ra.

Bức thứ tư, những hình người xiên xẹo, ở trên hành tinh màu lục gặp những... gã người tóc trắng cao lớn được vẽ xiên xẹo.

Bức thứ năm, không có bối cảnh, ở chính giữa chỉ có một người cao gầy, tóc trắng rất dài rất dài, hai mắt dùng bút sáp màu đen xoáy tròn tròn..., hắn mỉm cười

Bức thứ sáu...... Trống rỗng.

Ngón tay trắng nõn chuyển động hình cầu, nhưng dù cho có chuyển động thế nào, từ lỗ nhỏ trên hình cầu nhìn vào, hình ảnh tiếp theo sau bức tranh thứ năm chỉ là trống rỗng. Xem ra chủ nhân câu chuyện đã không kịp hoàn thành nó.

"Vậy thì có sao? Tuy rằng là do loài người làm ra, những cũng rất khéo léo tinh xảo." Người đàn ông tóc đen mỉm cười nói.

"Đây là câu chuyện kể về cái gì?"

"Câu chuyện kể về loài người trước đây. Do tội lỗi của loài người khiến cho một hành tinh xanh gọi là『 Trái đất』bị hủy diệt, tổ tiên của loài người bèn lên tàu không gian bay lang thang trên vũ trụ, cuối cùng đáp xuống hành tinh này rồi gặp『org』.

"Câu chuyện còn chưa vẽ xong."

"Đó là bởi vì diễn biến tiếp theo chính là lịch sử mà tất cả chúng ta đều biết, không phải sao? Loài người bị『org』thu phục, làm nô ɭệ, cuối cùng là bị nuôi dưỡng...... cho đến ngày nay." Người đàn ông tóc đen vẫn giữ nguyên nụ cười không đổi.

Đứng trước mặt hắn là một người rất cao, khoác áo choàng đen thêu chỉ bạc hoa mỹ. Tuy rằng áo khoác đã che khuất hơn nửa mặt, nhưng từ góc mặt vẫn có thể nhìn ra những sợi tóc bạch kim tỏa ra ánh sáng màu xanh nhạt, khiến người ta rất dễ dàng nhận biết đó không phải con người, mà là một org thuần chủng của Phỉ Thúy Tinh..

Không nhiều org yêu thích những đồ vật do con người làm ra, huống chi là một org thuần chủng cao quý, đối với hàng mỹ nghệ do con người làm ra chỉ coi như những đôi giày cũ rách. Bình thường nếu org mua cũng chỉ là mua cho thú cưng của mình chơi. Nhưng org trước mắt này lại vẫn thưởng thức quả cầu lớn bằng quả trứng gà trong tay, có vẻ rất thích.

Quả cầu màu xanh lam trải lác đác sắc xanh lục, thoạt nhìn tựa như "Trái đất" mà người đàn ông tóc đen kia nhắc tới. Hành tinh này đã biến mất thật lâu trước đây, nghe nói bề ngoài chính là như vậy.

Org này cầm quả cầu xem đi xem lại rồi chuyển tới chuyển lui, mân mê ngắm nhìn những ánh sáng phản chiếu qua quả cầu.

"Thưa ngài, cố sự cầu trên tay ngài đã được xếp vào hàng đồ cổ, từ thời loài người mới đặt chân đến Phỉ Thúy Tinh lưu lại. Vì vậy số lượng không còn nhiều, ngài biết đúng không ạ?"

Org rất ghét tiếp xúc với những văn vật và lịch sử của loài người, bởi vậy những đồ vật cùng văn hóa lâu đời đều bị hủy diệt trên quy mô lớn, hiện tại phần lớn những sự vật có liên quan đều chỉ có thể được nghe bằng lời truyền miệng kể lại.

"Ta biết, cái này sáu đồng liệu có đủ không?" Org trước mặt đưa tay ra, đầu ngón tay dài trắng nõn. Hắn mở lòng bàn tay,từng viên từng viên đá xanh rơi xuống, đó là khoáng sản đặc thù của Phỉ Thúy Tinh, bề ngoài trông rất giống đá phỉ thúy, được org dùng như đơn vị tiền tệ.

"Đủ đủ, chủ nhân nhất định sẽ vừa lòng." Nam nhân tóc đen cười cười, nhận lấy sáu đồng tiền trên bàn. Kỳ thật số tiền này đối với họ đã là khá nhiều, bởi dù đây là cửa hàng lớn nhất trong thành phố, nhưng chung quy cũng chỉ là khu vực giáp biên ở ngoại ô.

Người đàn ông tóc đen mới cầm được một nửa số tiền, bỗng org kia đột nhiên vươn tay ra trước mặt hắn. Người kia không hề né tránh, vẫn giữ nguyên nụ cười như trước.

Org vươn tay muốn chạm vào mặt hắn, giống như một đứa trẻ hiếu kỳ, cho đến khi bàn tay đυ.ng vào da mặt làm bằng cao su kia mới thôi.

"Ngươi...... không phải con người." Org kia có chút thất vọng lùi về phía sau.

"Đúng vậy, tôi không phải con người, tôi chỉ là 『cpt』 mà thôi, là robot do org chế tạo ra." Nam nhân tóc đen mỉm cười, nhìn dáng vẻ trầm mặc không nói pha chút thất vọng của của org trước mặt, hắn nói thêm: "Nếu ngài đã có hứng thú với con người như vậy, có thể đi đến『Khu huấn luyện chó săn』ở phía nam thành phố xem thử xem, có thể còn mua được một sủng vật ngoan."

"A......" Org kia gật đầu, lúc này mới nghĩ đến mục đích ban đầu của mình: "Bị cố sự cầu hấp dẫn, thiếu chút nữa thì quên mục đích ban đầu của ta chính là điều này." Org nhìn ra bên ngoài, nói: "Là hướng nam sao? Ta hiểu rồi, cảm ơn."

"Không cần khách khí, tư vấn cho org vốn là nhiệm vụ của cpt chúng tôi." Người đàn ông tóc đen cúi đầu, còn org kia cũng gật đầu rồi rời đi.
Chương Tiếp »