Chương 722: Trận chiến cuối cùng (9)

Trong hư không cách Thái Cổ rất xa, lực lượng thời gian và không gian hỗn loạn liên tục dao động, bên trong còn xen lẫn thần lực quang ám mãnh liệt.

"Ầm!"

Trong đoàn ánh sáng rực rỡ, Chủ Thần thứ mười bốn rít lên một tiếng, vung tay đánh ra một quyền.

"Xoẹt xoẹt!"

Trong ánh chớp, một đoàn thần lực gϊếŧ chóc hùng hậu như sông băng vỡ tan cuốn về phía Bổn Tôn. Một quyền còn chưa đi hết, một quyền khác lại tiếp tục đánh tới. Chủ Thần thứ mười bốn cũng không sử dụng bất kỳ pháp thuật hay thần chú nào, chỉ đơn giản dùng thần lực hủy diệt thuần túy kết hợp với tốc độ, chuyển hóa thành thế công mãnh liệt nhất. Bạn đang đọc truyện tại TruyenHD - https://truyenfull.vn

Đối mặt với công kích hung bạo của Chủ Thần thứ mười bốn, Bổn Tôn mặc áo bào trắng như tuyết vẫn đứng yên, như một ngọn núi cao sừng sững, toàn thân trắng tinh trong suốt, tay trái thấp thoáng có thể thấy được cả gân cốt nhẹ nhàng đánh ra một chưởng. "Thời gian bất động" lập tức phát ra.

Tại khoảnh khắc này, thần lực hắc ám ngập trời, Chủ Thần thứ mười bốn phía sau và vô số mảnh vỡ không gian như sao băng đều dừng lại. Không hề do dự, thần cách thời gian trên trán Bổn Tôn lại sáng lên, bàn tay lật lại đánh ra, lập tức phát động "thời gian chảy ngược".

"Ầm ầm!"'

Thần lực hùng hậu do Chủ Thần thứ mười bốn phát ra, lúc này lại dọc theo đường cũ bắn ngược về với tốc độ còn nhanh hơn, đánh về hướng Chủ Thần thứ mười bốn. Cùng lúc đó, từ trong bốn mươi tám ngàn lỗ chân lông trên người Bổn Tôn đột nhiên tỏa ra thần lực quang minh mãnh liệt, dày đặc như thực chất, hội tụ lại như sông biển, cuốn về phía Chủ Thần thứ mười bốn ở đối diện vẫn đang bị "thời gian bất động" ảnh hưởng.

- Gào!

Chủ Thần thứ mười bốn gầm lên một tiếng, lớp da trên trán nứt ra, thần cách thời gian và thần cách gϊếŧ chóc đồng thời lập lòe. Ánh sáng chợt lóe lên, Chủ Thần thứ mười bốn cường hành thoát ra khỏi "thời gian bất động", trong cặp mắt đen kịt phát ra ánh sáng lạnh lẽo. Chân phải mang giáp lạnh đạp một cái vào hư không, năm ngón tay to lớn mở ra, giơ về phía thần lực quang ám chói lọi.

"Ầm!"

Thời gian đột nhiên dừng lại, tất cả mọi thứ trong hư không đều đứng yên, kể cả thần lực cuồn cuộn kia. Sau một khắc, Chủ Thần thứ mười bốn cũng thi triển "thời gian chảy ngược", thần lực quang ám cuộn trào kia lại bắn ngược trở về với tốc độ nhanh hơn.

Thời gian không chia ra quang minh và hắc ám. Đứng trước lực lượng thời gian, tất cả thần lực dù là quang minh hay hắc ám đều không thể thoát khỏi tác dụng của nó. Đây cũng là nguyên nhân mà ban đầu Chủ Thần thứ mười bốn được gọi là vua của chư thần.

"Ầm!"

"Ầm!"

"Ầm!"

Dưới bàn tay của Bổn Tôn và Chủ Thần thứ mười bốn, hư không trong phạm vi một triệu dặm liên tục va chạm và chôn vùi. Chủ Thần thứ mười bốn giống như điên cuồng, mỗi lần thoát khỏi "thời gian bất động" của Bổn Tôn đều lập tức đánh ra mấy quyền nhanh như chớp. Trái ngược với Chủ Thần thứ mười bốn điên cuồng, vẻ mặt Bổn Tôn vẫn luôn lạnh nhạt và bình tĩnh, trong cơ thể phát ra một đoàn thần lực cứu rỗi hùng hậu. Thần lực quang ám cuồn cuộn không ngừng hội tụ lại trong hư không giữa Bổn Tôn và Chủ Thần thứ mười bốn, sau đó liên tục bị hai người dùng lực lượng thời gian bắn ngược về. Nhìn bề ngoài có vẻ chiến đấu vô cùng khốc liệt, nhưng thật ra không một chiêu nào có thể đánh trúng người Bổn Tôn và Chủ Thần thứ mười bốn.

Hai nhân vật kinh khủng nhất trong vũ trụ này dưới chư thần, chỉ thuần túy sử dụng "thời gian bất động" và "thời gian chảy ngược" đơn giản nhất, không ngừng tranh đoạt quyền khống chế lực lượng thời gian trong khoảng hư không này. Chiến đấu của hai người đã hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi tưởng tượng của mọi người. Hư không rung động. Dưới sự kêu gọi của Chủ Thần thứ mười bốn và Bổn Tôn, hai dòng nước pháp tắc gϊếŧ chóc và pháp tắc cứu rỗi mênh mông đã tồn tại từ vũ trụ ban đầu, lúc này bỗng vượt qua hư không trùng trùng đi đến khoảng không gian này. Hư không liên tục va chạm và chôn vùi, đó là do hai pháp tắc này đồng thời tác dụng, đối kháng với nhau. Dưới tác dụng của pháp tắc thời gian, đám người Đệ Nhất phân thần nhìn thấy thần lực quang ám khiến cho hư không sụp đổ, thực ra lại là công kích của Bổn Tôn và Chủ Thần thứ mười bốn mấy giây trước.

Đối với cao thủ dưới Thần cấp, thứ quyết định thắng bại là cường độ và mức độ của năng lượng. Đối với cao thủ Thần cấp, thứ quyết định thắng bại là hiểu biết đối với quy tắc, lại dựa vào hiểu biết này sáng tạo ra chiêu thức công kích mạnh mẽ. Ở cấp độ cao hơn, tiếp xúc được với thần lực, thứ quyết định thắng bại trong chiến đấu của nghịch thần giả đã trở thành mức độ tích lũy thần lực. Đệ Nhất phân thần và Ma Đế Hoàng thuộc về hàng ngũ này. Xi Vưu tuy không có thân thể, cũng không có thần lực, nhưng cũng là thuộc cấp bậc này, bởi vì lực lượng của cửu tinh không hề kém hơn thần lực mà đám nghịch thần giả tích lũy. Tiến lên một cấp nữa, khi thần lực đủ để duy trì sự tiêu hao, đối với loại cao thủ đỉnh cấp như Bổn Tôn và Chủ Thần thứ mười bốn, mấu chốt quyết định thắng bại đã chuyển thành thần cách và lực lượng thời gian. Thần cách của người nào càng hoàn mỹ, hiểu biết và khống chế lực lượng thời gian cao hơn một bậc, đó chính là người thắng.

Thần cách thời gian lấp lánh trong suốt trên trán Chủ Thần thứ mười bốn không ngừng lập lòe, mỗi lần sáng lên thì "thời gian bất động" của Bổn Tôn ảnh hưởng lên người hắn liền bị xóa bỏ. Trong hư không đen kịt, thần cách thời gian tỏa ra một vầng sáng lấp lánh nhu hòa, xua tan bóng tối chung quanh. Dưới bóng tối làm nổi bật, thần cách thời gian càng trở nên rực rỡ hơn. Đối diện với Chủ Thần thứ mười bốn, thần cách thời gian của Bổn Tôn cũng tỏa ra một vầng sáng nhàn nhạt nhu hòa lấp ánh. Dưới sự chi phối của thần cách, trong phạm vi một triệu dặm, lực lượng thời gian dao động cực kỳ hỗn loạn, phía sau nó là thần lực tiêu hao điên cuồng.

Hai viên Thần cách thời gian rất gần hoàn mỹ, hai người nằm giữ thời gian. Khi điên cuồng phát ra công kích ẩn chứa thần lực hùng hậu, trong linh hồn Bổn Tôn và Chủ Thần thứ mười bốn đều sinh ra một cảm giác khác thường. Trong hư không như có một sợi dây vô hình nối liền thần cách thời gian trong đầu hai người lại với nhau, Bổn Tôn có thể cảm nhận được rõ ràng thần cách thời gian lập lòe trong đầu của Chủ Thần thứ mười bốn, có thể thấy rõ viên thần cách thời gian gần hoàn mỹ này ảnh hưởng đến quy tắc thời gian như thế nào, thậm chí có thể cảm giác được dòng chảy thần lực trong cơ thể Chủ Thần thứ mười bốn dưới tác dụng của thần cách, đây là một loại cảm giác gần như thấu thị. Đồng dạng, Chủ Thần thứ mười bốn cũng có thể cảm giác được rõ ràng thần cách và thần lực cứu rỗi to lớn trong cơ thể Bổn Tôn. Hai nhân vật mạnh nhất trong vũ trụ dưới chư thần, trong chiến đấu kịch liệt đều sinh ra một cảm giác đối mặt với mình, giống như đang chiến đấu cùng với bản thân.

"Thời gian chảy ngược" và "thời gian bất động", hai loại lực lượng thời gian đơn giản nhất nhưng lại vô cùng thực dụng. Bất kể là Bổn Tôn hay Chủ Thần thứ mười bốn, vào lúc này đều khống chế thời gian vô cùng thuần thục. Đứng trước lực lượng thời gian, không một công kích nào có thể chạm đến người nắm giữ thời gian, nhưng điều này lại khiến cho chiến đấu giữa hai người càng thêm hung hiểm.

"Ong!"

Thần cách thời gian trên trán Bổn Tôn và Chủ Thần thứ mười bốn liên tục lập lòe, một sáng một tối chiếu rọi lẫn nhau. Hai người càng sử dụng lực lượng thời gian dồn dập, loại cảm giác liên hệ này càng mãnh liệt hơn.

"Ngươi đã vượt ra khỏi xuất thân của loài người, vì sao còn phải trợ giúp những nhân loại này?" - Một luồng sóng ý thức đột nhiên vượt qua hư không hỗn loạn, truyền vào trong đầu Bổn Tôn. Trong khoảng hư không nơi thời gian và không gian hoàn toàn hỗn loạn này, cũng chỉ có ý thức mới không bị ảnh hưởng.

Vẻ mặt Bổn Tôn vẫn không hề có biểu tình gì, giống như không nghe được giọng nói bình thản của Chủ Thần thứ mười bốn, vẫn im lặng như trước, công kích trong tay phát ra không hề có dấu hiệu dừng lại.

Chủ Thần thứ mười bốn cũng không bất ngờ vì sự im lặng của Bổn Tôn, đây cũng không phải là lần đầu tiên hắn tiếp xúc với tên nghịch thần giả siêu cường giữa vũ trụ này. Từ trên người của đối phương, Chủ Thần thứ mười bốn chỉ cảm nhận được một loại lý trí đến từ bản năng, mà đây chính là thứ hắn cảm nhận được từ trên người chư thần. Tên nghịch thần giả hùng mạnh này sở hữu tiềm chất tốt nhất để thành thần.

Khi ẩn nấp trong sương mù dày đặc tại tây bắc Ma Giới, suy diễn thần cách thời gian, Chủ Thần thứ mười bốn đã cảm ứng được Bổn Tôn ở không gian đại thứ nguyên. Lúc đó hắn còn không để ý, chỉ có một ý niệm là hấp thu lực lượng hỗn loạn trong trời đất do cửu tinh gây nên, giúp thần cách thời gian tiến đến hoàn mỹ, lúc đó thì thần cản gϊếŧ thần, ma cản gϊếŧ ma. Nhưng đến khi hắn thành công xuất quan, không nghĩ tới nghênh đón hắn là Bổn Tôn cũng có thực lực tăng vọt, cùng với một viên thần cách thời gian gần như hoàn mỹ.

Trong cảm giác của Chủ Thần thứ mười bốn, Bổn Tôn giống như một bản thân khác của mình. Thứ duy nhất khác biệt là ngoại trừ sở hữu lực lượng thời gian, hắn còn sở hữu pháp tắc gϊếŧ chóc, trong khi Bổn Tôn lại sở hữu pháp tắc cứu rỗi của nhánh quang minh. "Thời gian bất động" và "thời gian chảy ngược", hai loại lực lượng thời gian này nhìn như đơn giản, nhưng nếu như đối mặt với cao thủ khác, Chủ Thần thứ mười bốn hoàn toàn có thể dựa vào hai chiêu này dễ dàng giải quyết chiến đấu. Điều bất ngờ duy nhất là lực lượng tứ tượng và Bổn Tôn.

Bốn Chí Tôn của loài người dung hợp với bốn thánh thú Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước và Huyền Vũ, có thể hóa thành Tứ Tượng đại trận. Tứ Tượng đại trận có thể cuốn bất kỳ Quang Minh chư thần hay Hắc Ám chư thần nào vào bên trong, ngăn cách liên hệ giữa bọn họ và pháp tắc trong vũ trụ, cắt đứt nguồn thần lực liên tục cung ứng cho chư thần. Bản chất của Tứ Tượng đại trận chính là pháp tắc bình hành duy trì gốc rễ của vũ trụ, không bị bất kỳ pháp tắc nào điều khiển, đồng thời vượt trên tất cả pháp tắc. Lực lượng thời gian tác dụng lên người bốn Chí Tôn, so với tác dụng lên những cao thủ khác thì ngắn hơn nhiều. Còn về Bổn Tôn, cao thủ nắm giữ thời gian dĩ nhiên có sức đề kháng cực mạnh đối với lực lượng thời gian do cao thủ khác thi triển.

"Ngươi đã có tư cách ngồi lên ngôi vị Cứu Thục Chi Chủ do Dĩ Tát để lại, kẻ địch của ngươi bây giờ không phải ta mà là chư thần. Nếu như ngươi thành thần, chư thần nhất định sẽ ra tay. Còn nếu như ngươi thần phục ta, vậy thì ta có thể che chở cho ngươi!" - Trong hư không, sóng ý thức của Chủ Thần thứ mười bốn vẫn dao động nhấp nhô. Chiến đấu giống như hình ảnh phản chiếu vẫn không hề ngừng lại, hung hiểm cực lớn, hơn nữa còn cực kỳ khó chịu, bởi vì không ai thích cảm giác chiến đấu với mình. Chủ Thần thứ mười bốn hiểu rõ, lần trước khi thời gian chảy ngược đến ngọn nguồn của thời gian, hắn đã nhận được tin tức về lực lượng thời gian mà lúc ban đầu sinh ra đã không nhận được, nhưng đồng dạng kẻ lạnh nhạt và lý trí trước người này cũng nhận được tin tức to lớn kia. Trình độ khống chế lực lượng thời gian của hai người chênh lệch cực nhỏ, thần cách thời gian của hai người cũng không hơn kém bao nhiêu, loại chênh lệch nhỏ đến cực điểm này vốn không thể phát huy được bất kỳ tác dụng chí mạng nào. Nếu cứ tiếp tục như vậy, kết quả cuối cùng sẽ tùy thuộc vào thần lực. Thần lực trong cơ thể người nào tiêu hao hết trước tiên, người đó sẽ bỏ mạng.

Thần cách gϊếŧ chóc được trời ưu ái, có thể liên tục hấp thu thần lực từ trong vũ trụ hỗn loạn. Đồng thời dưới tác dụng của lực lượng thời gian, Chủ Thần thứ mười bốn cũng đã lấy được thần lực vốn thuộc về mình sau đó lại rải rác trong vũ trụ, tích lũy được rất nhiều thần lực hắc ám. Nhưng đồng thời nhờ vào liên hệ kỳ diệu của thần cách thời gian, hắn cũng cảm ứng được rõ ràng lực lượng cứu rỗi to lớn của Cứu Thục Chi Chủ trong cơ thể Bổn Tôn. Lực lượng cứu rỗi to lớn này do vô số nhân loại ở đại thứ nguyên sinh ra, trải qua vô số năm tích lũy mà thành, luận về số lượng còn nhiều hơn Chủ Thần thứ mười bốn.

Ưu thế duy nhất của Chủ Thần thứ mười bốn là khi cửu tinh hội tụ, vũ trụ mất cân bằng, chính là thời đại thuộc về Hắc Ám chư thần. Trong thời kỳ hỗn loạn, thần cách gϊếŧ chóc có thể hấp thu thần lực từ trong bóng tối và hỗn loạn, còn nhiều hơn so với chư thần dưới vực sâu. Theo thời gian trôi qua, thần lực trong cơ thể hắn sẽ càng ngày càng nhiều, còn thần lực trong cơ thể Bổn Tôn sẽ càng ngày càng ít đi. Đợi đến khi thần lực thừa kế từ Cứu Thục Chi Chủ Dĩ Tát trong cơ thể Bổn Tôn hao hết, chính là lúc Chủ Thần thứ mười bốn hoàn toàn nắm thế chủ động.

Nhưng thần lực mà Bổn Tôn thừa kế từ Cứu Thục Chi Chủ Dĩ Tát lại rất lớn, dựa theo của phương thức và trình độ chiến đấu này, phải cần một thời gian rất dài mới tiêu hao hết được. Khi đó cũng không biết cửu tinh có còn treo cao trên không trung hay không, Chủ Thần thứ mười bốn tuyệt đối không muốn nhìn thấy tình huống này.

Chủ Thần thứ mười bốn không ngừng lên tiếng hỏi dường như cuối cùng đã có một chút hiệu quả. Trong hư vô nổi lên sóng gợn nhàn nhạt, sau đó dao động ý thức lạnh nhạt vô tình của Bổn Tôn truyền qua hư không, vang lên trong đầu Chủ Thần thứ mười bốn: "Pháp tắc… chỉ có thể do một người nắm giữ. Chúng ta… cuối cùng phải có một trận đánh."

Khi nói những lời này, cặp mắt vàng ánh của Bổn Tôn liếc nhìn thần cách thời gian rực rỡ trên trán Chủ Thần. Lời nói mặc dù đơn giản, nhưng ý tứ lại rất rõ ràng. Một viên thần cách khống chế một pháp tắc, một pháp tắc chỉ có thể do một Chủ Thần nắm giữ. Khi hai viên thần cách cùng khống chế một pháp tắc, dưới tác dụng của bản thân pháp tắc, thần cách nhất định sẽ xảy ra xung đột, cuối cùng chỉ có thể còn lại một viên thần cách, không chết không thôi.

Chỉ với điểm này đã quyết định hai người nhất định phải có một trận đánh, chứ không chỉ vì cuộc chiến chủng tộc này.