(Lại một kẻ biến dị)
Liên tiếp vài ngày, Phong Vân Vô Kị đều lặng yên đứng tại nơi ấy, ánh mắt ngây dại, chằm chằm nhìn những chiếc sọ người đang dập dềnh, Mặc Lê không lạ lẫm, biết được kẻ mới đến cũng giống những người trước kia, đều tạm thời chìm trong nỗi đả kích.
Liền mười ngày, Phong Vân Vô Kị vẫn không có động tĩnh, Mặc Lê thở dài một tiếng, nằm dựa lên tường, trong lòng nghĩ: "Lần bị lấy chân khí sau còn những hai mươi ngày, những ngày này tạm để y hưởng thụ cảm giác bình tĩnh vậy." Một làn gió lạnh thổi qua thuỷ lao, Mặc Lê không khỏi quấn chặt áo ngoài, trong lòng thoáng chốc hoảng hốt,phảng phất như những ngày hào khí ngút trời xuất hiện lại trước mắt.
Ngày thứ hai, Phong Vân Vô Kị đã tỉnh lại, mở mắt ra, câu đầu tiên, Phong Vân Vô Kị hỏi : "Tiền bối, cái thứ kia ( chỉ hình khắc Ma thần), có phải dựa theo lượng chân khí khác nhau để hấp thu chân khí?"
Mặc Lê kinh ngạc, không ngờ y lại xem xét vấn đề này, nhưng cũng vội gật đầu.
Phong Vân Vô Kị gật đầu, nằm dựa vào tường, không nói thêm. Lần đầu tiên,Mặc Lệ chợt nhận ra thiếu niên này rất kì lạ, không ai hiểu y đang suy nghĩ điều gì.
Ngày thứ ba, khí tức trên người Phong Vân Vô Kị đột nhiên yếu đi, ngày thứ bốn, lại rõ ràng yếu đi không ít.Khí tức trên người Phong Vân Vô Kị yếu dần đi từng ngày, đến ngày thứ sáu , khí tức trên người Phong Vân Vô Kị gần như không khác trên người Mặc Lê bao nhiêu.
"Ngươi đang làm cái gì vậy?" Mặc Lê cuối cùng không nhịn được hỏi.
"Tôi mang chân khí trong cơ thể ép thành một khối, cất giấu trong đan điền, phong ấn lại."
"Vô dụng thôi, ngươi chỉ làm phí phạm chân khí, về sau cũng dùng đến nó thôi."
Phong Vân Vô Kị nở một nụ cười đáp lại.Những ngày này, y luôn suy nghĩ,nếu như một thế giới có bài xích đối với sinh vật của một thế giới khác, cách tốt nhất, tự nhiên, muốn triệt để vượt qua được lực bài xích của thế giới này, phải đồng hoá cùng thế giới này. Còn về trước mắt, không nghi ngờ gì, lực bài xích lớn nhỏ khác nhau,tuỳ theo sức mạnh trong cơ thể của từng sinh vật ở thế giới khác.Bản thân năng lượng càng lớn,nhận lực bài xích cũng càng lớn, nghĩ muốn triệt để dùng sức mạnh vượt qua lực bài xích của thế giới này , gần như là không thể, do đó cách duy nhất, là chỉ có thể đồng hoá cùng lực lượng của cái thế giới này.
Bước đầu tiên, thu gọn năng lượng bản thân, đã làm xong, sức ép bên ngoài cơ thể như không giảm đi. Nhưng Phong Vân Vô Kị biết,đó chỉ vì thiếu đi chân khí duy trì,là nguyên nhân cơ thể yếu đi không ít.
May mắn rằng sức mạnh của thần thức cùng chân khí không có quan hệ lớn. Phong Vân Vô Kị liền ngồi bên cạnh Mặc Lê, đạt đến 'Ý Niệm Kiếm Thể Đại Pháp' đệ tam trùng thiên, ý thức của đệ tam tầng Thiên kiếm cảnh giới phát tán ra xung quanh. Kiểu dao động của ý thức này không nhận lực bài xích của thế giới.
Ý thức đột nhiên biến trở nên mờ mịt, vào lúc đó, Phong Vân Vô Kị cảm giác mình đã hoá thân thành một loại năng lượng vô hình, bao phủ một không gian có diện tích rộng lớn, tất cả những thứ trong không gian ấy, đều hiện ra dưới mắt,đến cọng lông cũng hiện ra.
Trong từng sợi tơ trong lưới trên đỉnh thuỷ lao, lưu chuyển dày dặc các năng lượng có màu sắc bất đồng. Ở giữa bức tường, có một số ấn bùa màu xanh cổ quái nhỏ như kiến . Phong Vân Vô Kị không thể hiểu được những ấn bùa liền nhau này có ảo diệu gì. Xa ra bên ngoài, khí tức dày đặc tựa từng dấu ấn trên một tấm bản đồ hiện ra, khí tức có mạnh có yếu, trong không trung có một số ý thức quét qua lại, thật rõ ràng, những ý thức này đều không yếu hơn sức mạnh ý thức của Phong Vân Vô Kị , hơn nữa có vẻ mạnh hơn nhiều.
Phong Vân Vô Kị vốn định cùng bọn họ giao lưu một lượt, nhưng cuối cùng cũng bỏ qua, ý thức đi thẳng theo thông đạo thuỷ lao , lao đến một tên ma tộc đang canh phòng bên đống lửa. Nguồn truyện:
TruyenHDTên ma tộc này đầu trâu, thân lợn, chân dê, vó ngựa, còn một cái đuôi lợn, tay cầm một cái rìu đồng, trên mũi có khuyên một cái vòng tròn bằng đồng xanh, toàn thân chi chít lông đen nhỏ dài khoảng một xích.
Ý thức của Phong Vân Vô Kị xuyên qua cả thân thể tên ma tộc, chỉ thấy tên ma tộc này đột nhiên mở mắt trừng trừng,cả thân thể như đã bất động. Vốn chán ghét và căm thù ma tộc, Phong Vân Vô Kị không ngại ngần gì, triệt để đem ý thức của con ác ma cấp thấp này gϊếŧ đi.
Thông đạo vẫn im lìm, không ai ngờ rằng tên ma tộc đang dựa vào tường đã là một cái xác không ý thức . Ý thức của Phong Vân Vô Kị rất nhanh chóng mang kết cấu thân thể, nội tạng, kinh mạch của tên ma tộc ấy xem xét một lượt, đặc biệt là ma khí trong cơ thể tên ma tộc.
Không nghi ngờ gì, cấu tạo thân thể của ma tộc và con người không giống nhau. Kinh mạch bọn chúng so với người bình thường dẻo dai hơn, lợi hại hơn, sức hồi phục cơ thể của chúng mạnh đến đáng sợ, nhưng trên tổng thể, kinh mạch của ma tộc không khác so với con người nhiều lắm.
Không gian Ma giới, độc đặc nhất chính là ma khí nùng hậu, Phong Vân Vô Kị phát hiện, ma khí nơi đây cùng ma khí trên thân cao thủ Ma vực như cùng một loại, đều là một mặt của năng lượng, nhưng ma khí của Ma giới không nghi ngờ gì ở chất cùng lượng đều hơn xa ma khí ở không gian Thái cổ.
Phía xa truyền lại một loạt tiếng chân, ý thức Phong Vân Vô Kị phản ánh ra một đám ma tộc kì lạ áo đen đang từng bước đi tới, Phong Vân Vô Kị không dám lộ ra hành tung, vội vã như nước triều rút, thu ý thức quay về. Tiện thể mang một đoàn ma khí từ trong cơ thể tên ma tộc cấp thấp về cơ thể.
Liền mấy ngày, Phong Vân Vô Kị đóng cả sáu giác quan, trong cơ thể tử tế nghiên cứu một đoàn ma khí ấy, còn về cái chết của tên ma tộc, như bị đưa thành sự cố ngoài ý muốn, không dẫn lại chú ý gì.
Tuy Phong Vân Vô Kị cực lực muốn bảo tồn, nhưng đoàn ma khí lấy được từ thân thể tên ma tộc cấp thấp rất nhanh chóng tiêu tán.
Phong Vân Vô Kị lại một lần nữa dùng hình thái ý thức, đi khỏi phòng giam, bằng thủ pháp giống nhau gϊếŧ thêm một tên ma tộc cấp thấp, lại lấy được thêm một đoàn ma khí. Trước sau,ở thuỷ lao dưới lòng đất Phong Vân Vô Kị tổng cộng gϊếŧ khoảng hai chục tên ma tộc cấp thấp, hơn hai chục đoàn ma khí , đã đủ để nghiên cứu của Phong Vân Vô Kị đối với loại ma khí này có chút thành quả.
Vào ngày nhập thuỷ lao dưới đất thứ hai mươi bảy, một luồng ma khí màu đen mờ nhạt từ thân người Phong Vân Vô Kị đang ngồi tĩnh lặng phát ra . Nguyên Mặc Lê đối với Phong Vân Vô Kị luôn không nghe không hỏi, để y tuỳ ý chợt mở mắt ra, sắc mặt đã biến đổi, đôi mắt vô thần nhìn chằm chằm vào đám ma khí mờ nhạt như có như không bên ngoài cơ thể Phong Vân Vô Kị .
"Lại thêm một kẻ biến dị!" Mặc Lê trầm ngâm lúc lâu, đột nhiên nặng nề phát ra một câu qua kẽ răng, đó cũng là câu nói Phong Vân Vô Kị nghe được đầu tiên sau khi tỉnh lại.
Mở mắt ra, Phong Vân Vô Kị nhìn Mặc Lê, trong mắt sáng rực...