“ Thẩm đại ca, tên khốn tân thành chủ dám tổ chức lễ bầu cử cho chức chủ tịch hội thương nghiệp, giờ phải làm sao đây??? Lỡ như …..” “ Ôi dào cứ bình tĩnh lão đệ, chuyện đâu còn có đó, có gì đâu mà phải luống cuồng lên thế này chứ???”
Thông tin thành chủ phủ sẽ tổ chức lễ bầu cử chức vụ chủ tịch hội thương nghiệp vừa ban hành chưa được bao lâu, Chu gia chủ đã hối hả chạy tới Thẩm phủ tìm gặp Thẩm Đại Hải với vẻ mặt đầy lo lắng hoảng hốt than vãn.
Mặc dù tỏ ra chán ghét với con heo mập ( Chu gia chủ không phụ cái họ của dòng tộc, mập ú như một con heo), nhưng Thẩm Đại Hải vẫn cố gắng giữ lấy dáng vẻ đầy bình thản tự tin lên tiếng trấn an đối phương.
Thú thật, nếu như không phải em gái ruột của mình là bà cả chánh thất của đối phương, e rằng đã một cước đá bay tên phế vật ở trước mặt khỏi Thẩm phủ từ đầu rồi chứ ngồi đó mà lên tiếng trấn an an ủi.
“ nhưng mà …..” “ hắn muốn bầu cử thì cứ việc, nên nhớ rằng các thành viên trong hội thương nghiệp hết ba phần tư là người của chúng ta, nếu như hắn nới rộng phạm vi bầu cử ra toàn thành thì còn phải lo sợ, nhưng chỉ gói gọn trong các thành viên thì cứ vô tư đi, chỉ sợ tới khi kết quả công bố ra, đối phương tự vả vào mặt mình chắc sẽ thú vị lắm đây.”
Thẩm Đại Hải cười lạnh, tỏ ra mỉa mai chế giễu cách làm vô nghĩa của Bàng Thống.
Chỉ là cái dãy chết của con thiên nga trước khi vào nồi canh tiết mà thôi, đối phương biết rõ thất bại nhưng vẫn cố tình làm thế chẳng qua muốn giữ thể diện của mình, muốn chứng tỏ cho thiên hạ coi rằng bố mày nói được làm được.
Nhưng thì đã sao nào??? Kết quả đã quá rõ ràng, đối phương thích chơi thì chìu thôi.
Cộc cộc ~~~~~~! “ mời vào ~~~!!”
Trong lúc Chu gia chủ định nói thêm gì đó, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa, Thẩm Đại Hải khẽ díu mày, mép mắt co giật vài cái, trong lòng không kìm được run lên một cái, một linh cảm không hay không biết từ đâu xuất hiện ập thẳng vào đầu.
Két ~~~~~!! Chỉ thấy Thẩm Nghệ Mưu từ bên ngoài bước vào với vẻ có chút luống cuống, càng khẳng định linh cảm của lão không sai chút nào, vội vã lên tiếng hỏi: “ Nghệ Mưu, lại có chuyện gì xảy ra nữa hả???”
Nếu như là trước kia, Thẩm Đại Hải tuyệt đối không bao giờ chủ động lên tiếng hỏi như thế này, nhưng giờ này thần kinh của lão đã vô cùng nhạy cảm, bất kỳ động tĩnh gì cũng có thể khiến lão kích động nhảy cẫng lên.
“ bẩm gia chủ, do thám vừa báo tin về rằng, Xích gia đang chuẩn bị tổ chức buổi lễ gọi là lễ tranh cử gì đó để lôi kéo các thành viên trong thương hội quay sang ủng hộ hắn trong cuộc bầu cử sắp diễn ra, nghe nói tất cả các thành viên lớn nhỏ trong thành đều nằm trong danh sách mời tham dự ạ ~~!!” Thẩm Nghệ Mưu không lãng phí thời gian, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, vội vã báo cáo lại thông tin “ khẩn” mà mình vừa nhận được.
“ Lễ tranh cử lôi kéo các thành viên trong thương hội??? Là cái thứ quỷ quái gì thế này???” Thẩm Đại Hải khẽ ngẩn người trước thông tin vừa nghe được.
Xem ra người của thế giới này chưa từng tham dự các buổi lễ tranh cử như ở Trái Đất nhỉ???
Hahahahaha ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!
Sau khi xong lời giải thích cặn kẽ của Thẩm Nghệ Mưu xong, Thẩm Đại Hải không kìm được ngẩng cao đầu cười lớn đầy sảng khoái, suýt chút cười tới nỗi chảy cả nước mắt nữa kìa.
Không khó từ trong tiếng cười đó nghe ra sự châm chọc mỉa mai chế giễu của Thẩm Đại Hải đối với cái gọi là buổi tranh cử vớ vẫn gì gì đó.
Đúng thế, trong mắt của lão, buổi lễ tranh cử mà Xích gia sắp tổ chức, chỉ là thứ vớ va vớ vẫn vô nghĩa.
Thế mà tưởng chúng có trò gì mới mẻ có thể uy hϊếp tới mình, khiến mình lo lắng mất ăn mất ngủ mấy ngày nay, thì ra chỉ là trò trẻ con vớ vẫn.
“ Thẩm đại ca, buổi lễ tranh cử gì gì đó ……” Chu gia chủ có chút giật mình trước tiếng cười bất chợt của Thẩm Đại Hải, tỏ vẻ lo lắng hỏi.
“ Đối phương đã hết bài rồi mới nghĩ ra tổ chức cái buổi tranh cử vớ vẫn vô nghĩa như thế này, bộ chúng tưởng rằng, chỉ cần đứng trên bục đài phát biểu tuyên bố vài câu hứa hẹn hay ho là có thể lôi kéo được người ủng hộ về phía chúng sao??? Nực cười, hahaha, quả thật là nực cười quá đi ~~!!”
Chu gia chủ và Thẩm Nghệ Mưu không biết là do muốn lấy lòng Thẩm Đại Hải hay hòa theo lời khẳng định đầy tự tin của đối phương, cả hai đều há há cười lớn theo tiếng cười đầy mỉa mai của lão.
“ Chúng ta có cần ra lệnh cho đám người ở phía dưới không được tham dự cái lễ tranh cử vớ vẫn đó không???”
Sau khi cười nói hả hê, Chu gia chủ tỏ ra thận trọng hỏi ý lão.
“ không cần, cứ để đám người đó đi coi Xích gia diễn hề, chỉ càng khiến chúng củng cố thêm niềm tin vào chúng ta mà thôi.”
Thẩm Đại Hải tỏ ra tự tin cười nói.
Đám người đó có thể nói là đang hưởng lợi cực nhiều vào chính sách thuế do Thẩm gia và Chu gia áp đặt, lão không cho rằng Xích gia đủ bản lãnh mang lại lợi ích tốt hơn so với những gì mình đang làm được vào thời điểm này.
Chỉ cần lợi ích mang lại cho lũ gió thổi chiều nào ngã theo chiều đó không vượt trội quá nhiều so với những gì mình đang mang lại cho chúng, chả ai dại gì vì chút ít lợi ích mà cả gan đi đắc tội Thẩm gia và Chu gia cả.
“nếu Thẩm đại ca nói thế thì đệ an tâm rồi, thời gian đã không còn sớm nữa, đệ xin phép cáo từ ạ.”
Nhận được sự an ủi đảm bảo để xoa dịu nỗi bất an trong lòng, Chu gia chủ tỏ ra hài lòng lên tiếng cáo từ.
Thẩm Đại Hải cũng không giữ, xã giao vài câu xong cho Thẩm Nghệ Mưu đưa tiễn đối phương rời khỏi.
“ phế vật, nếu như không phải ngươi còn chút giá trị lợi dụng, bổn gia chủ phế ngươi lẫn cái Chu gia của ngươi rồi.” Nhìn chằm chằm vào cửa ra vào phòng làm việc, đôi mắt của Thẩm Đại Hải lóe qua tia sáng cay độc, cười lạnh lẩm bẩm nói.
Xem ra quan hệ giữa Thẩm gia và Chu gia không tốt đẹp như người ngoài nghĩ, ít ra trong mắt Thẩm Đại Hải, Chu gia chỉ là một con chó ngoan ngoãn vẫy đuôi theo sau còn có chút giá trị lợi dụng.
Và khi con chó mất đi giá trị đó, không chừng sẽ làm trong nồi lẩu trên bàn tiệc của Thẩm Đại Hải mà thôi.
Lễ tranh cử lôi kéo người ủng hộ!! nghe sao có vẻ như các buổi mít tinh tranh cử tổng thống thế này???
Đúng thế, không sai, lại thêm một ý tưởng “ điên rồ” của Dương Kiệt bày ra cho Xích Hạo Tín trong cuộc chạy đua ngồi vào chiếc ghế chủ tịch hội thương nghiệp sắp diễn ra.
Chỉ là, anh ta cho rằng chỉ cần đứng lên bục đài, ba hoa khoác lác mạnh miệng tuyên bố vài câu như mấy chính trị gia tranh cử tổng thống như bên Trái Đất là có thể giành được vé ủng hộ của các thành viên trong hội thương nghiệp Sơn Hải thành sao???
Tất cả sẽ có câu trả lời sau buổi tranh cử sắp được tổ chức ngay tại hội trường trung tâm từng diễn ra lễ công bố sản phẩm đan dược cách nay không lâu.
Đúng vào ngày hẹn trong thiệp mời, người đứng đầu của các gia tộc thế lực lớn nhỏ trong Sơn Hải thành lần nữa tề tựu về hội trường trung tâm của Xích gia.
Lúc ban đầu các gia tộc thân Thẩm gia còn tỏ ra e dè do dự có nên tham dự theo lời mời từ phía Xích gia hay không. Nhưng khi phát hiện phía Thẩm gia và Chu gia không có bất kỳ động tĩnh ngăn cản hay nghiêm cấm, các gia tộc này bắt đầu nảy sinh ý định quyết định tham dự để xem thử có điều gì hay ho sẽ xảy ra.
Không chừng đó chính là một cơ hội có thể mang lại lợi ích to lớn cho gia tộc mình cũng không chừng đấy chứ.
Đừng tưởng đám gia tộc này ngày thường thân Thẩm gia là một lòng trung thành với Thẩm gia, thực tế tất cả đều dựa vào lợi ích có thể mang lại cho họ mà thôi.
Trên thế gian này làm gì có đồng minh bạn bè mãi mãi chứ??? Chỉ có lợi ích là trường tồn mà thôi.
Các gia tộc này biết rõ, Thẩm gia và Chu gia hay thậm chí Xích gia cũng biết rõ điều đó, nên thay vì ngăn ngừa cấm cản, liên minh Thẩm gia sẽ để mặc lũ người gió thổi chiều nào đảo theo chiều gió này tự xem xét lựa chọn khôn ngoan nhất, và Thẩm gia vô cùng tự tin với những lợi ích mà mình đang đưa ra cho đám người đó vào thời điểm này.
Thực tế thì, cho dù Thẩm gia có cấm cản đi nữa, tất cả nội dung trong buổi lễ bầu cử trước sau gì cũng sẽ lan truyền ra ngoài lọt vào tai của đám người này, nếu như lợi ích do Xích gia mang lại đủ hấp dẫn thì trước sau gì lũ người này cũng sẽ bỏ rơi mình nhảy vào vòng tay ấm áp của Xích gia mà thôi.
Chính vì hiểu rõ điều đó, nên Thẩm gia không muốn làm “ người xấu” trong mắt đám gia tộc đang ngã về phía mình, giữ ấn tượng tốt với chúng không chừng mang lại hiệu quả không ngờ.
Và dưới sự “ cho phép trong im lặng” của phía Thẩm gia, ngoại trừ các gia tộc trung lập và thân Xích gia ít ỏi, hầu hết các gia tộc thế lực thân Thẩm gia cũng nhận lời mời tới tham dự, ngoại trừ một vài thế lực trung thành tuyệt đối không thèm đếm xỉa tới Xích gia, tất nhiên, đó chỉ là số ít, không ảnh hưởng tới buổi thuyết giảng sắp diễn ra quá nhiều.
Khách mời nhanh chóng được đưa vào hội trường sân khấu như buổi lễ giới thiệu sản phẩm trước kia, chỉ là bầu không khí không náo nhiệt hào hứng như lễ công bố trước kia do đám diễn viên quần chúng đã không góp mặt ngày hôm nay.
Nói cho cùng, lễ bầu cử hôm nay là dùng để thuyết phục đám người có mặt quay sang bỏ phiếu ủng hộ mình ngồi vào chiếc ghế chủ tịch, hiệu ứng diễn viên quần chúng đông đảo không giúp ích được gì cả, tất cả đều dựa vào lợi ích hứa hẹn do mình đặt ra có mang lại kết quả tốt hay không mà thôi.
Khi khách mời an tọa, Xích Hạo Tín với bộ trang phụ gia chủ đầy nghiêm trang đã từ phía sau hậu trường bước lên sân khấu theo giờ giấc đã định.
“ Thưa các vị khách mời đáng kính, chào mừng đã đến với buổi lễ tranh cử do Xích gia tổ chức ngày hôm nay. Thật vinh dự khi Xích mẫu được đứng trên bục thuyết giảng, với tư cách là người đại diện cho Xích gia sẽ đứng ra tham gia tranh cử vào chức chủ tịch hội thương nghiệp sẽ diễn ra vào thời gian sắp tới ~~~!!”
Xích Hạo Tín đứng trước một bục giảng được dựng lên trên sân khấu, giống hệt như hình ảnh các chính khách đứng ra phát biểu khi tham gia tranh cử tổng thống ở Trái Đất, cất tiếng mở ra lời phát biểu chào hỏi ra mắt khách mời đầu tiên của mình.