Sáng sớm, Tần Vân cùng mẫu thân, đại ca cùng nhau ăn điểm tâm, sau đó hắn một mình đi dạo ngoài phố.
Hắn lại thi triển thần ẩn thuật, đi lẫn trong đám người phàm.
- Phụ thân bị giam giữ trong quận Thủ phủ, ta không có cách nào giải cứu! Công Dã Bính, hắn là quan viên trong triều, nắm trong tay pháp luật, nhưng hắn nói phụ thân ta cấu kết với yêu quái, chứng cứ đưa ra là bản thân hắn ngụy tạo!
Tần Vân nóng ruột. Huyện lệnh, quận thủ chưởng quản một phương, đặc biệt triều đình vì để đối phó với yêu ma, ban cho Huyện lệnh, quận thủ quyền hành to lớn.
Phá nhà diệt môn, đều là chuyện nhỏ.
- Ba phong thư của ta.
Tần Vân thầm nghĩ.
- Cơ hội để ta xoay chuyển thế cục, một nửa dựa vào một thanh phi kiếm, một nửa dựa vào ba phong thư ấy!
Giống như hôm qua, Tần Vân vừa suy nghĩ vừa dạo một vòng, bỗng nhiên mắt hắn sáng rực lên, tim đập thình thịch.
Hắn thông qua bản mệnh Phi kiếm cảm ứng được trên một cây liễu cách trăm trượng, bị người khắc một ký hiệu vòng tròn lên.
- Người của Tiểu Hầu Gia đến rồi?
Tần Vân trong lòng kích động, đây là tín hiệu hẹn ước hắn viết ở trong thư. Hắn liền đi tới hướng đó, bên cạnh cây liễu chính là 'Đông Lai khách trọ’.
Tần Vân liền đi vào khách trọ, trong khách trọ, một nam tử trung niên đang uống sữa đậu nành và ăn bánh bao. Hắn nhìn thấy Tần Vân, mắt sáng lên, uống một hơi cạn sạch, đứng dậy dùng truyền âm nói:
- Lý Du công tử nhờ ta tới đây.
- Tiểu Hầu Gia?
Tần Vân cũng truyền âm đáp lại.
Lý Du, năm đó tại Bắc Đại biên quan hắn dùng tên giả 'Hầu Tài’, từ đầu là người ít xuất hiện nhất trong đám người tu hành, tuổi lại còn nhỏ, tương đối là đơn thuần, bọn Tần Vân đều gọi hắn là 'Tiểu Hầu Tử ", trên chiến trường coi Lý Du như tiểu đệ đệ mà chăm sóc. Trải qua nhiều lần sinh tử, Hầu Tài dần trưởng thành, mọi người còn phát hiện ra hắn có đủ loại đạo phù bảo bối. Nhiều đồng đạo trong lúc gặp nguy hiểm, đều là do Hầu Tài xuất ra bảo bối cứu mạng. Trải qua thời gian tôi luyện rèn dũa, pháp thuật của Hầu Tài càng thêm thuần thục, thực lực tăng mạnh.
Thời gian dần trôi qua, mọi người gọi hắn là ‘Gia’, sau đó xuất hiện ngoại hiệu ‘Tiểu Hầu Gia' này.
Lúc trước trong đội ngũ Tiểu Hầu Gia cũng là nòng cốt. Tần Vân chém gϊếŧ chính diện, sở trường phòng thủ, thời khắc mấu chốt có thể mang theo mọi người chạy trốn. Tiểu Hầu Gia có đủ loại pháp bảo, thực lực cũng không thua kém Tần Vân, chỉ là Tiểu Hẩu Gia luôn bội phục Tần Vân.
- Chỉ cầm một thanh thần binh bình thường, có thể mạnh như vậy, Vân Phong Tử, ngươi khiến kẻ tu luyện nhiều loại pháp thuật, có nhiều đạo phù bảo bối như ta làm sao chịu nổi.
- Ngươi cũng có thể cầm lấy kiếm xông lên phía trước mà.
- Đừng, ta sợ.
Cảnh tượng lúc trước tất cả hiện rõ trước mặt.
- Chúng ta lên trên lầu nói.
Người nam tử tuổi trung niên nói. Hai người đi dọc thang lỗ lên lầu, bước vào một gian phòng khác.
Trong phòng khách, có cái bàn, Nam tử trung niên đóng cửa phòng, sau đó cười nói:
- Ta tên là Cát Uy, tối hôm qua Lục công tử ra lệnh, ta liền lập tức đằng vân bay tới đây, suốt một đêm phi hành đã tới Quảng Lăng nửa canh giờ trước. Ta còn tưởng sẽ phải ở đây chờ một hai ngày, đã thuê một phòng trọ, vừa mới xuống lầu ăn tạm vài thứ Tần Vân ngươi đã tới.
- Cát Uy đạo huynh là suốt đêm phi hành sao?
Tần Vân khom người hành đại lễ.
- Vất vả cho đạo huynh rồi.
- Không cần khách khí, ngươi muốn tạ ơn hãy tạ ơn Lục công tử.
Cát Uy lấy một chiếc hộp từ trong ngực áo ra, đặt lên bàn:
- Đây là đồ Lục công tử nhờ ta đưa tới.
Tần Vân lên mở ra. Bên trong hộp báu là một khối đá, khối đá mờ mờ, bên trong dường như phảng phất thấy sương mù màu xanh biếc đang không ngừng chuyển động, đúng như mộng như ảo.
- Phiêu Thủy tiên thạch.
Tần Vân lộ vẻ vui mừng, khép lại hộp báu, liền lập tức từ túi bên hông lấy ra hai chồng ngân phiếu dày:
- Đây là một triệu lượng ngân phiếu.
Nam tử trung niên từ một chồng nhặt ra vài tờ, cười nói:
- Lục công tử ra lệnh, chỉ cần cầm tám mươi vạn hai, không thể cầm nhiều hơn.
Tần Vân sững sờ, khẽ gật đầu.
Hắn cũng hiểu rõ tính tình của Tiểu Hầu Gia. Nếu như hắn đã nói chỉ cần cầm tám mươi vạn hai, chính là Tiểu Hầu Gia đã dùng tám mươi vạn hai để có được viên Phiêu Thủy tiên thạch này!
- Được.
Tần Vân gật đầu. Huynh đệ sinh tử, không cần phải nói quá nhiều.
- Ta cũng không ở đây lâu, còn phải đi về phục mệnh.
Cát Uy nói. Tần Vân lập tức tiễn đưa hắn xuống lầu.
Một lát sau.
Tần Vân trở về phòng trong trạch viện, ánh nắng mặt trời buổi sớm xuyên thấu qua cửa sổ, chiếu rọi căn phòng, cũng chiếu rọi viên Phiêu Thủy tiên thạch kia.
- Phiêu Thủy tiên thạch.
Tần Vân nhìn viên Phiêu Thủy tiên thạch.
- Lúc trước khi Y Tiêu rời đi, ta tưởng rằng có thể yên tĩnh tu hành, tháng hai sang năm là có thể vào cảnh giới Tiên Thiên. Vậy là đủ rồi. Lúc ấy ta vẫn nghĩ, thời gian không vội, nhưng bây giờ phụ thân ở quận Thủ phủ chịu khổ, qua một ngày ta đều cảm thấy tim như bị đao cứa, cảm thấy mình tu hành quá chậm.
- Thật may Tiểu Hầu Gia có thể tìm Phiêu Thủy tiên thạch tới, ta có thể đẩy nhanh được mấy tháng khổ tu, chỉ là nhanh hơn được mấy tháng lại tiêu hao một viên Phiêu Thủy tiên thạch. Đám hoàng tử hoàng tôn quyền quý cũng là dùng phương pháp này để tu luyện tốc hành.
Phiêu Thủy tiên thạch cũng không phải dùng như vậy! Cách dùng tốt nhất của nó là để tạo căn cơ tu luyện cho hài đồng.
Nó có thể giúp cao thủ Luyện Khí tầng mười hai tiết kiệm một năm rưỡi thời gian, nhưng nếu để có luyện khí hài đồng sử dụng sẽ tiết kiệm được mấy năm đó. Cái gọi là 'Trước hai mươi tuổi không vào Tiên môn, cả đời vô vọng', nếu như có thể dựa vào một viên Phiêu Thủy tiên thạch, tiết kiệm thời gian mấy năm, ví dụ như đứa trẻ mười một mười hai tuổi đạt được Luyện Khí tầng chín, hy vọng mở Tiên môn lớn hơn rất nhiều.
Một viên Phiêu Thủy tiên thạch, đủ khiến cho các đại gia tộc như Hồng gia dốc toàn tài lực! Coi như là tạo căn cơ cho hài đồng, cũng không phải gia tộc bình thường có được. May mắn Tần Vân gϊếŧ Thủy Thần đại yêu, có được một nửa tài sản tích lũy hơn hai trăm năm của nó.
- Trước đây ta suy đoán, hai hoặc ba tháng nữa sẽ bước vào Tiên Thiên.
- Hy vọng dựa vào viên Phiêu Thủy tiên thạch này có thể giúp là một mạch tiến vào Tiên Thiên.
Tần Vân khoanh chân ngồi trên giường, hít sâu một hơi, vung tay một cái, Phiêu Thủy tiên thạch liền bay đến trong lòng bàn tay.
Tần Vân lập tức khởi động Phiêu Thủy tiên thạch, một luồng tiên khí nhập vào trong cơ thể hắn. Sau khi luồn tiên khí tiến vào, toàn thân cảm thấy lạnh buốt lại vô cùng sáng khoái, luồn khí chạy qua các kinh mạch, tự nhiên khơi thông. Nó ở bên trong kinh mạch phát triển càng thêm mạnh mẽ, sinh lực càng trống trải càng được lấp đầy.
Tiên khí sau khi nhập vào đan điền, càng làm đan điền như được nới rộng có thể chứa được nhiều hơn chân nguyên.
Thực ra, Luyện Khí tu hành bình thường, chính là khiến kinh mạch đan điền tự nhiên phát triển. Giống như một người muốn cao phải trải qua quá trình từ từ trưởng thành, không gấp được! Sự thay đổi của kinh mạch đan điền, vốn là trải qua năm tháng tích lũy, cũng không gấp được! Nhưng trong trời đất có một số vật kỳ diệu, ví như 'Thiên Niên Băng Ngọc Quả' có thể khiến người thoát thai hoán cốt thậm chí kéo dài hai mươi năm tuổi thọ.
Phiêu Thủy tiên thạch, cũng có thể làm cho kịch mạch đan điền biến hóa kinh người, nhanh chóng phát triển, tiết kiệm cho người Luyện Khí tầng mười hai một năm rưỡi khổ công.
- Vù vù vù...
Tiên khí không ngừng hút vào trong cơ thể.
Mắt thường cũng có thể thấy, Phiêu Thủy tiên thạch vốn tựa như sương mù màu xanh biếc nay đã giảm bớt vài phần.
Đương nhiên, Phiêu Thủy tiên thạch chỉ có thể giảm bớt thời gian tu hành, còn căn bản để đột phá, ví dụ khai mở Tiên môn, ví dụ từ Hậu Thiên bước vào Tiên Thiên, ví dụ nuôi dưỡng hồn phách… những thứ này Phiêu Thủy tiên thạch đều không làm được! Nó chỉ là kỳ vật giúp giảm bớt thời gian tu hành mà thôi.
- Nhị đệ đâu? Vì sao không ra ăn cơm?
Giữa trưa, Tần An hỏi.
- Nhị đệ của con nói muốn bế quan tu hành. Đừng đi quấy rầy hắn.
Thường Lan nói.
Tần An có chút bận tâm:
- Hiện tại là thời khắc mấu chốt lại bế quan tu hành, có phải quá nóng vội rồi không? Việc tu hành phải nắm chắc, không thể nóng vội, nếu không căn cơ bất ổn, có thể sẽ tẩu hỏa nhập ma.
Thường Lan phu nhân cau mày nói:
- Được rồi, nhị đệ con là người tu hành, hiểu việc này hơn con nhiều. Chúng ta đừng quấy nhiễu cản trở là được rồi.
- Vâng.
Tần An nhìn xem một bên phòng,
- Hy vọng nhị đệ lần này bế quan tu hành, hết thảy đều thuận lợi.
Cửa phòng khép chặt, từ sớm đến trưa, tận buổi tối, thậm chí đêm khuya.
Tới nửa đêm.
Viên Phiêu Thủy tiên thạch trong tay Tần Vân, lớp sương mờ màu xanh biếc chỉ còn hai, ba phần. Tần Vân mở mắt, trong lòng khẽ động. Phiêu Thủy tiên thạch bay ra, rơi vào bên trong hộp báu.
- Đan điền đã viên mãn, Luyện Khí tầng mười hai cũng đạt cảnh giới cao nhất.
Mắt Tần Vân sáng lên, tràn đầy chờ mong:
- Kế tiếp, chính là bước vào Tiên Thiên.
Không ít người tu hành, kẹt tại cảnh giới cao nhất của Luyện Khí tầng mười hai, không cách nào đột phá. Bởi vì muốn cô đọng 'Hư Đan' bước vào Tiên Thiên, đối với chân nguyên yêu cầu cực cao.
Chẳng qua hồn phách Tần Vân mạnh mẽ đã đạt tới 'Thiên Nhân hợp nhất', lại nắm giữ hàm ý Thiên Đạo, tự nhiên có thể nắm chắc vượt qua được bước này.
Tần Vân thở nhẹ ra một hơn, nhắm mắt lại.
- Ầm ầm...
Đan điền mênh mông như biển, luồng chân nguyên khổng lồ cuồn cuộn lưu động, tạo thành vòng xoáy cực lớn, vòng xoáy lấp đầy đan điện, không còn một khe hở.
- Ngưng tụ!
Giờ khắc này, hết thảy sinh lực đều hóa thành chân nguyên trong đan điền, lấy Kiếm tiên truyền thừa pháp môn làm cơ sở, lấy Yên Vũ kiếm ý làm hồn, khống chế tất cả chân nguyên. Chỉ thấy trong đan điền vô số chân nguyên bắt đầu cô đọng tạo ra từng đạo kiếm khí. Bởi vì ẩn chứa Yên Vũ kiếm ý, mỗi một đạo kiếm khí đều phi phàm, mềm dẻo sắc bén, trong cơ thể mấy trăm đạo kiếm khí nối tiếp nhau, tạo thành vòng xoáy không ngừng xoay tròn, giống như vòng âm dương vậy.
Ở trung tâm vòng tròn, có một điểm sáng được ngưng tụ, dần hình thành.