Quyển 1 - Chương 57: Quảng Lăng Chấn Động

- Phụ thân, Tần công tử và Y cô nương cầu kiến.

Âm thanh truyền đến từ bên ngoài thư phòng.

Quận thủ đại nhân sững sờ. Hắn không nghĩ ra được lý do vì sao giờ này, hai người Tần Vân còn đến gặp hắn.

Hắn đứng dậy mở cửa, nhìn ra bên ngoài. Ngay lúc đó, hắn thấy được vô số vết máu trên áo bào của Y Tiêu. quận thủ đại nhân thấy thế liền kinh hãi:

- Y Tiêu, có chuyện gì đã xảy ra với ngươi vậy?

- Ôn bá bá.

Y Tiêu liền nói:

- Việc ta bị thương chỉ là chuyện nhỏ, có một việc chuyện lớn cần báo gấp cho Ôn bá bá biết. Ba canh giờ trước, ta và Tần Vân cùng nhau đi đối phó với Thủy Thần đại yêu, cuối cùng chúng ta đã tiêu diệt được Thủy Thần đại yêu kia. Đây là thϊếp thân pháp bảo của Thủy Thần đại yêu, Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa!

Nói xong, Y Tiêu lấy túi Càn Khôn đại ở bên hông ra, trực tiếp lấy ra một thanh Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa, sau đó ném xuống đất, vang lên tiếng loảng xoảng.

Nhìn thấy cái Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa kia tỏa ra sát khí, hai tên cận vệ ở một bên cùng với Ôn Xung công tử và quận thủ đại nhân ngây người sững sờ, nhìn Y Tiêu và Tần Vân.

- Ngươi, ngươi...

Một lúc lâu sau, quận thủ đại nhân mới nói:

- Ngươi nói ngươi cùng Tần Vân liên thủ gϊếŧ chết Thủy Thần đại yêu? Đây là Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa sao?

Danh tiếng của cái Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa này cũng rất lớn! Tuy vậy, quận thủ hắn cũng chỉ mới được nghe chứ chưa từng thấy qua.

- Quận thủ đại nhân.

Tần Vân mở miệng nói:

- Thủy Thần đại yêu đã chết, điều này ngài cũng không nên nghi ngờ. Trong tay ta còn có một kiện pháp bảo khác của Thủy Thần, đó là Tác Vân Liên này đây.

Nói xong hắn liền giơ tay lên. Trên cổ tay hắn, sợi dây xích nhanh chóng bay từng vòng ra, càng bay càng dài, điên cuồng kéo dài chừng hơn mười trượng ở xung quanh. Cận vệ, Ôn Xung công tử, và quận thủ đại nhân đều cảm thấy yết hầu khô khốc.

Y Tiêu lại tiếp tục nói:

- Ôn bá bá, lúc trước ta có truyền tin cho ngươi nói rằng muốn tới Quảng Lăng quận. Thật ra, ta đến đây mục đích ban đầu là vì làm nhiệm vụ tông môn, tới đây diệt trừ Thủy Thần đại yêu này! Tần Vân phối hợp với ta, cùng với bảo vật Thần Tiêu môn ban thưởng, cuối cùng đã thành công gϊếŧ chết được Thủy Thần đại yêu kia.

Quận thủ đại nhân kích động nói:

- Thì ra là Thần Tiêu môn đã vạch ra kế hoạch.

Nói xong, hắn ngồi xổm xuống, vuốt ve thanh Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa kia. Cái Hắc Xoa này tỏa ra sát khí mê người hấp dẫn, làm cho hắn biết được cái pháp bảo này cũng không phải là vật tầm thường:

- Quả nhiên là pháp bảo lợi hại, tốt lắm, gϊếŧ tốt lắm!

- Ta đã từng thấy qua hồ sơ có vẽ Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa. Hoàn toàn là giống y như đúc. Hơn nữa pháp bảo lợi hại như thế này, tất nhiên sẽ không phải đồ giả rồi.

Ôn Xung công tử cũng nói.

- Chuyện lớn bậc này, Y Tiêu và Tần Vân bọn họ sao có thể nói láo được.

Toàn thân quận thủ đại nhân kích động, huyết dịch sôi trào.

Đã hơn 200 năm rồi đó!

Toàn bộ Quảng Lăng quận bị bao phủ bởi hung uy của Thủy Thần đại yêu đã hơn 200 năm rồi. Triều đình đã nghĩ hết mọi biện pháp cũng khôngthể gϊếŧ chết được tên đại yêu này. Thủy Thần đại yêu này quá cẩn thận. Đối với người tu tiên Tiên Thiên Hư Đan cảnh, hắn đều rất cẩn thận, cảm thấy không ổn liền ngay lập tức trốn xuống sông lớn. Như thế làm sao mà gϊếŧ?

Nếu như phái đại quân đi đánh tiểu yêu, diệt trừ thủ hạ của Thủy Thần hắn liền dâng nước ngập trời, gây ra thủy tai, quân đội cũng không thể tránh được.

- Cuối cùng cũng chết, cuối cùng cũng bị gϊếŧ chết rồi.

Quận thủ đại nhân ngửa đầu nhìn lên trời mà cười to:

- Trời xanh có mắt, trời xanh có mắt.

- Thủy Thần đã chết? Thủy Thần đã chết thật sao?

Hai gã cận vệ ở bên cạnh cũng kích động, thân thể run rẩy. Bọn họ đều là người sống ở Quảng Lăng quận này, đều là từ nhỏ đến lớn đều đã nghe qua truyền thuyết về Thủy Thần. Mọi người ở Quảng Lăng quận không có ai là không hận Thủy Thần đến nghiến răng nghiến lợi! Vừa hận vừa sợ đến thành bản năng ở bên trong mỗi người.

Quận thủ đại nhân lúc này liền ra lệnh:

- Ôn Xung, đánh trống cho ta, kêu gọi toàn quân tập hợp.

- Vâng.

Ôn Xung cũng kích động phấn khởi đáp.

Thùng! Thùng! Thùng! Thùng! Thùng!

Tiếng trống trầm thấp dồn dập vang lên khắp quận Thủ phủ. Ngay lập tức, trong quận thành cũng có tám chỗ đều có tiếng trống vang lên.

Tiếng trống dồn dập, vang vọng toàn thành!

Toàn thành giới nghiêm! Nha dịch tập kết! Quân đội tập kết!

Tại Tần phủ.

Ngân Chương bộ đầu Tần Liệt Hổ đang chìm trong giấc ngủ cũng bị tiếng trống làm cho bừng tỉnh. Hơn nữa, ở ngoài phòng, cũng có người hầu hô lên:

- Lão gia, lão gia.

- Có chuyện gì vậy?

Phu nhân Thường Lan cũng đứng dậy:

- Phát sinh chuyện lớn gì sao? Có yêu quái làm loạn quận thành hả?

- Đúng vậy, chắc chắn là chuyện lớn.

Tần Liệt Hổ không dám chần chờ, đến cả y phục cũng chưa mặc xong, liền nhanh chóng vừa chạy vừa mặc. Người hầu ngay lập tức chuẩn bị ngựa, sau đó hắn liền cưỡi ngựa hướng quận Thủ phủ mà tiến đến.

Ngay lúc này, tất cả nha dịch nghe được tiếng trống đều lập tức chạy tới quận Thủ phủ! Quân đội binh sĩ đều đã tập kết ở đây! Đám quan chức lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới quận Thủ phủ.

- Xảy ra chuyện gì vậy?

- Thế này là thế nào?

- Có yêu quái làm loạn trong quận thành sao?

Buổi tối, đại đa số người mỗi người ở Quảng Lăng quận đang nghỉ ngơi, chỉ có một số nơi quán rượu cùng nơi bướm hoa hưởng lạc là còn mở.

Nghe được tiếng trống dồn dập vang vọng khắp thành, ai nấy đều sợ hãi nhảy dựng lên. Người trên đường đều vội vàng chạy về nhà, người tại quán rượu cũng không dám đi ra ngoài.

Ai cũng biết, đã xảy ra chuyện lớn rồi!



Trong quận Thủ phủ, quận thủ đại nhân đang vội vàng tiến vào thư phòng, từ trong một cái hộp lấy ra một quyển trục màu vàng cùng một cái bút lông.

Quyển trục màu vàng được trải ra trên bàn, bút lông chấm vào nước sạch, sau đó trực tiếp viết. Trên quyển trục, văn tự hiện ra từng chữ một.

Quận thủ đại nhân đem chuyện Y Tiêu, đệ tử Thần Tiêu môn, tiếp nhận nhiệm vụ đến Quảng Lăng quận, phối hợp với Tần Vân diệt trừ Thủy Thần đại yêu bẩm báo lên trên.

Sau khi viết xong, quận thủ đại nhân lấy con dấu từ trong lòng ngực ra in lên phía trên quyển trục.

- Ô…ô…ô…n…g.

Trên quyển trục, tất cả chữ viết bỗng nhiên phát sáng, ngay sau đó tất cả đều đồng loạt biến mất.

- Ta đã bẩm báo lên trên triều đình, kế tiếp chỉ cần chờ lệnh từ triều đình nữa mà thôi.

Quận thủ đại nhân nhẹ giọng nói.

Sau khoảng thời gian một tuần trà, trên quyển trục lại xuất hiện ra chữ viết:

- Điều động toàn bộ quận thành đi diệt yêu! Đội tuần tra ở phía đông sẽ tạm thời tọa trấn Quảng Lăng.

- Tốt!

Quận thủ đại nhân lộ ra vẻ mặt vui mừng.

Đối với việc đối phó với Yêu tộc, triều đình luôn luôn làm gọn gàng và linh hoạt. Đặc biệt là lần này sau khi Thủy Thần đã chết, triều đình cũng muốn thừa cơ đoạt lại quyền khống chế ngoài thành, tất nhiên chuyện này lại càng làm nhanh hơn.

Lúc thu hồi lại quyển trục vào trong hộp rồi đi ra, ngoài phòng đã có hơn phân nửa quan viên tập kết. Những quan viên này chưa biết được lí do vì sao phải tập trung tại đây, ban đầu có chút hỗn loạn nghị luận, nhưng sau khi quận thủ đại nhân ra khỏi thư phòng, tất cả ngay lập tức yên lặng lại.

Tần Vân và Y Tiêu cũng đứng ở một bên nhìn. Lúc quay về, Y Tiêu cũng đã nhanh chóng thay một bộ áo bào mới sạch sẽ.

- Mọi người.

Quận thủ đại nhân trịnh trọng nói:

- Ngày hôm nay, đã có người tu tiên gϊếŧ chết Thủy Thần đại yêu!

- Cái gì?

- Thủy Thần đã chết sao?

Trong phòng xôn xao một mảnh, ngay cả Tần Liệt Hồ có mối huyết thù với Thủy Thần đại yêu cũng kinh hãi không thôi.

- Ta đã bẩm báo lên triều đình, ở trên đã có lệnh, phải nhanh chóng khống chế toàn quận, tiêu diệt đám yêu ma còn sót lại kia.

Quận thủ đại nhân quát lên, mỗi người quan viên nghe được việc này đã bẩm báo lên triều đình lập tức không dám hó hé nửa lời.

- Mọi người nghe lệnh!

Quận thủ đại nhân nghiêm nghị quát, những người phía dưới đều cung kính nghiêm nghị. quận thủ ra từng cái mệnh lệnh một, lập tức điều động từng đội ngũ xuất quân ra khỏi thành, phân các hướng mà tiến. Từng con phi ưng một cũng bay lên khắp trời.

Trong Quảng Lăng quận, có gần hai mươi thị trấn, cùng rất nhiều thôn xóm chiếm diện tích rất lớn. Vô số đội tuần tra đang trấn thủ, lập ra các căn cứ điểm tại các quan ải yếu địa.

Một con phi ưng đáp xuống một căn cứ điểm bên dưới, một thủ lĩnh đội tuần tra đã nhận được thư lệnh.

- Cái gì?

Người thủ lĩnh này nhìn qua ngay lập tức kích động, nuốt một ngụm nước bọt trong yết hầu, sau đó liền hạ lệnh với thủ hạ xung quanh:

- Nhanh chóng thông báo cho tất cả các thôn, Thủy Thần đại yêu đã bị người tu tiên gϊếŧ chết, từ nay về sau, mấy trăm vạn con dân Quảng Lăng quận ta không còn phải gánh chịu tai họa của Thủy Thần kia nữa rồi.

- Cái gì? Tuần tra đại nhân, điều này là thật hay giả vậy?

- Thủy Thần đại yêu đã chết sao?

Đám binh lính dưới tay hắn cũng không thể tin nổi.

- Triều đình dùng phi ưng truyền tin xuống, còn có tam trọng đại ấn ở phía trên, sao có thể giả được?

Thủ lĩnh tuần tra kia quát lên:

- Ta lưu lại chỗ này trấn thủ, tám đội nhân mã còn lại nhanh chóng đi thông báo cho tất cả thôn xóm đi.

- Vâng.

- Đúng rồi, chúng ta xuất phát thôi.

- Thủy Thần chết rồi, ha ha, Thủy Thần đã chết rồi.

Những binh lính này kích động như điên, đội truởng lẫn đội phó đều cưới ngựa phi nhanh. Những binh lính còn lại cũng nhanh chân chạy theo. Tám đội nhân mã tách nhau ra, hướng về từng thôn xóm một mà tiến đến truyện tin.

Trong Quảng Lăng quận, từng trạm tuần tra một liên tiếp nhận được thư lệnh từ phi ưng. Mỗi người sau khi nhận được thư lệnh đều cảm thấy khó có thể tin được, sau đó liền ngửa mặt lên trời cười to. Từng người một nhanh chóng đi truyền lệnh. Tại lúc trước giữa trưa ngày thứ hai, tin tức đã được truyền khắp các thôn xóm ngóc ngách ở Quảng Lăng quận.