- 🏠 Home
- Huyền Huyễn
- Tiên Hiệp
- Phi Kiếm Vấn Đạo
- Quyển 1 - Chương 56: Đường Về
Phi Kiếm Vấn Đạo
Quyển 1 - Chương 56: Đường Về
Tần Vân nói:
- Vừa rồi lúc ta thi triển thuật phi kiếm đồng thời với cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất đã cảm ứng qua mười dặm xung quanh.
- Trong ba dặm quanh đây không có tên tiểu yêu nào, chắc là lúc nãy ta khıêυ khí©h Thủy Thần đại yêu đã dọa cho đám tiểu yêu xung quanh hoảng sợ. Khoảng ba dặm chung quanh đây không có tên tiểu yêu nào, xa hơn một chút có hai con tiểu yêu đang lẩn trốn. Ngoài năm dặm có hơn ba trăm đầu tiểu yêu, phần lớn đều tụ tập ở trong phủ đệ của Thủy Thần đại yêu.
Tần Vân rõ như lòng bàn tay.
Y Tiêu tán dương:
- Không hổ là Thiên Nhân Hợp Nhất, nơi này gần sông Lan Dương, bình thường cách ba dặm sẽ rất khó thấy rõ, có điều cũng nên cẩn thận, Tần Vân ngươi tốt nhất nên diệt trừ hai tên tiểu yêu này. Còn ngoài năm dặm? Khẳng định sẽ không nhìn thấy trận đại chiến này, ngay cả Thủy Thần đại yêu với khoảng cách xa như vậy chắc hẳn cũng không nhìn thấy rõ được.
- Ừm.
Tần Vân gật đầu.
- Đi.
Tâm ý khẽ động, vung tay lên, một đạo kiếm quang lặng yên không một tiếng động bay sát núi đá và mặt đất. Không giống như lúc đối phó với Thủy Thần phải dùng toàn lực, lần này Tần Vân tận lực thu liễm toàn bộ tiếng động.
- Mau trốn xa một chút!
- Thật là đáng sợ, người tu hành Nhân tộc cùng Thủy Thần đại chiến, chúng ta mau tránh xa một chút chỉ cần bị đánh nhầm một cái, chúng ta nhất định sẽ chết ngay tại chỗ.
Hai đầu tiểu yêu bỏ chạy tán loạn, trong lòng hoảng sợ vô cùng.
Bỗng nhiên, một đạo kiếm quang mờ mịt giống như mưa bụi, lặng yên không một tiếng động sát mặt đất bay tới, liền xẹt qua hai đầu tiểu yêu, hai người bọn hắn lập tức trừng mắt ngã xuống đất hiện ra nguyên hình, mà đạo kiếm quang kia lại lặng yên không một tiếng động sát mặt đất bay ngược trở về.
Phi kiếm trở về, trực tiếp dung nhập vào lòng bàn tay Tần Vân tiến vào trong đan điền hóa thành Kiếm hoàn.
- Phi Kiếm chi thuật, quả thật lợi hại.
Y Tiêu thấy thế cười nói:
- Kiếm tiên trong truyền thuyết có thể thả ra phi kiếm, ngàn dặm gϊếŧ địch. Tần Vân ngươi bây giờ cũng có mấy phần phong thái của Kiếm tiên rồi.
- Bây giờ nhiều nhất ta cũng chỉ có thể thả ra phi kiếm trong phạm vi mười dặm, ngoài mười dặm uy lực sẽ giảm mạnh, phi kiếm có nguy cơ bị người khác đoạt mất. Rất nguy hiểm.
Tần Vân đi đến bên cạnh thi thể Thủy Thần đại yêu, nhìn bộ thi thể khổng lồ này hắn có cảm giác tinh thần sảng khoái, vô cùng thống khoái:
- Thủy Thần đại yêu gây tai họa hơn 200 năm, bây giờ cuối cùng cũng chết tại đây. Mấy trăm vạn con dân ở Quảng Lăng quận cũng không sợ bị hắn gây tai họa nữa rồi.
Nói xong Tần Vân liền vung tay lên, chân nguyên ngoại phóng rà soát toàn bộ thi thể Thủy Thần đại yêu, đem các loại vật phẩm trên người Thủy Thần đại yêu bỏ sang một bên, những thứ này đều là chiến lợi phẩm.
- Thi thể hoàn toàn được xử lý sạch.
Y Tiêu nói:
- Ta trở về bẩm báo với tông môn, nói là đã hoàn thành nhiệm vụ. Còn việc Thủy Thần đại yêu đột phá đến Tiên Thiên Thực Đan cảnh, cũng chỉ có ngươi biết ta biết, không có người thứ ba biết.
Tần Vân gật đầu.
- Cứ như vậy đi, ngươi cùng ta liên thủ, lại có tông môn ban thưởng đồ vật hỗ trợ, gϊếŧ chết một tên Thủy Thần đại yêu Tiên Thiên Hư Đan Cảnh đỉnh phong, cũng không coi là quá lạ. Chỉ là công lao cơ hồ đều tính trên người ta.
Y Tiêu nói.
- Còn nữa, ta cũng cần bằng chứng mang về bẩm báo. Lúc đầu ta nghĩ nên mang đầu của hắn về nhưng đầu của hắn lớn như vậy rất có thể làm cho người khác nhận ra cảnh giới Tiên Thiên Thực Đan cảnh của hắn. Cho nên ta cần binh khí của hắn, Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa làm bằng chứng mang về.
Y Tiêu nhìn Tần Vân, cũng có chút hổ thẹn:
- Đây là binh khí trọng yếu nhất của hắn, vốn nên là của ngươi.
- Đây là ngươi cũng vì đang giúp ta thôi mà.
Tần Vân cười một tiếng:
- Ta cũng không muốn để ngoại giới biết được, ta chỉ mới có cảnh giới Hậu Thiên lại có chiến lực mạnh mẽ như vậy, nếu để một số đại yêu biết tin xuất quan tìm ta, đến lúc đó ta ngay lập tức thê thảm rồi.
Nhân tộc cùng Yêu tộc đã tranh đấu không biết bao nhiêu năm.
Nếu một số đại yêu khủng bố xuất quan đuổi gϊếŧ trừ khi mình trốn vào Đạo gia Thánh địa không ra, nếu không, không chỗ nào có thể chống đỡ được. Ví dụ như sư tôn Thủy Thần đại yêu chính là một đại yêu Tiên Thiên Kim Đan cảnh!
- Xuy xuy xuy.
Tần Vân sử dụng U Thủy, dùng hơn phân nửa bình sau đó lại phóng hỏa, thi thể Thủy Thần đại yêu tại nhanh chóng hóa thành tro tàn.
Có một số người tu hành, sau khi gϊếŧ xong yêu quái liền ăn thịt. Nhưng trong truyền thừa Kiếm tiên Tần Vân lấy được, tuyệt đối nghiêm cấm việc ăn thịt yêu ma.
- Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa ta lấy đi, những thứ còn lại ngươi hãy mang đi.
Y Tiêu nhìn thanh Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa bởi vì không có yêu lực quán thâu nên biến nhỏ vẻn vẹn chỉ còn một trượng, nàng trực tiếp lấy ra túi càn khôn của mình ra, đưa tay bắt lấy Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa trực tiếp bỏ vào.
Tần Vân vung tay lên, chân nguyên quán thấu vào trong Tác Vân Liên, Tác Vân Liên nhanh chóng thu nhỏ sau đó từng vòng từng vòng quấn quanh ở trên cổ tay Tần Vân, đây chỉ là một kiện pháp bảo bát phẩm, Tần Vân vẫn có thể thao túng sử dụng.
Ngược lại Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa là lục phẩm pháp bảo, hắn lẫn Y Tiêu đều không thể sử dụng được.
- Nhiều như vậy.
Tần Vân cầm lên một số chiến lợi phẩm khác, phát hiện một cái túi không gian, chân nguyên thẩm thấu cảm ứng một chút, cái túi này có không gian ước chừng một rương quần áo lớn! Chỉ sợ còn không bỏ vừa Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa vào được, bởi vậy có thể thấy được túi càn khôn của Y Tiêu so với túi càn khôn của Thủy Thần đại yêu chắc chắn phải lớn hơn rất nhiều.
Chỉ là trong túi càn khôn này lại là có rất nhiều bảo vật, ngân phiếu có một đống khoảng chừng một trăm hai mươi vạn lượng bạc! Ngoài ra còn một số kỳ trân khác.
- Những ngân phiếu này, ngươi và ta mỗi người một nữa.
Tần Vân xuất ra một xấp ngân phiếu thật dày.
- Thanh Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa so với ngân phiếu của ngươi sợ là còn có giá trị lớn hơn.
Y Tiêu lắc đầu:
- Mà chúng ta là người tu hành những tục vật này không cần quá nhiều.
Tần Vân nghe Y Tiêu cự tuyệt dứt khoát, liền gật đầu:
- Tốt, vậy ta liền mặt dày thu lấy vậy, ha ha, nói thật chỉ sợ ta hiện tại so với đệ nhất gia tộc Hồng gia ở Quảng Lăng quận còn giàu có hơn.
Ngoài miệng nói như vậy nhưng trong lòng Tần Vân cũng biết, tại thời gian đầu khi tu hành, tiền tài phàm tục còn có chút hữu dụng, nhưng đến càng về sau, công dụng tiền tài sẽ càng ngày càng thấp.
- Tần Vân, nhớ kỹ.
Y Tiêu nói:
- Chúng ta gϊếŧ là Tiên Thiên Hư Đan Cảnh Thủy Thần đại yêu, ngươi coi như thi triển Phi Kiếm chi thuật, cũng chỉ có thể nói với bên ngoài đã luyện thành Thiên Nhân Hợp Nhất Ngự Kiếm Thuật. Không thể bại lộ kiếm ý được.
Hậu Thiên cảnh mà luyện thành Thiên Nhân Hợp Nhất Ngự Kiếm Thuật cùng lắm chỉ có thể coi là tư chất tốt một chút! Là thiên tài! Đạo gia Phật môn Thánh địa đỉnh tiêm đại phái nơi nào không có thiên tài?
Nhưng kiếm ý? Đó chính là truyền thuyết.
- Ta sẽ không sử dụng Phi Kiếm Thuật lung tung đâu.
Tần Vân liền nói:
- Đi, chúng ta nhanh trở về, thông báo với quận thủ, Thủy Thần đại yêu đã chết. Để hắn lập tức phái binh ngăn cản tất cả thôn xóm Quảng Lăng quận hiến tế đồng nam đồng nữ.
- Ừm, mau đi về thôi.
Y Tiêu cũng gật đầu, đây là sự tình quan trọng, lập tức thấp giọng nói:
- Ngươi mang ta xuống núi, ta bây giờ thực lực đã bị giảm sút nghiêm trọng rồi.
- Đắc tội.
Tần Vân một tay duỗi ra, ôm lấy Y Tiêu.
Lập tức dưới chân, đất cát bay tán loạn, trong trạng thái Thiên Nhân Hợp Nhất, thân pháp của Tần Vân nhanh hơn rất nhiều.
Sở dĩ không ngự kiếm phi hành, là bởi vì:
Một là để giữ bí mật, hai là ngự kiếm phi hành so với việc thao túng phi kiếm đơn giản, chân nguyên sẽ tiêu hao gấp mười lần. Nếu như mang theo Y Tiêu cùng nhau ngự kiếm phi hành, tiêu hao cũng phải tăng lên mấy chục lần. Tần Vân cũng chỉ là Hậu Thiên Luyện Khí tầng mười hai, chân nguyên cũng chưa đủ hùng hậu để tiêu hao như vậy.
Hô!
Mang theo Y Tiêu một đường chạy về, rất nhanh liền hạ sơn.
Đến dưới núi, bọn họ rất nhanh tìm được hai con ngựa, mặc dù thả ở dưới chân núi nhưng bọn chúng cũng không chạy quá xa.
- Giá! Giá! Giá!
Y Tiêu thương thế chưa khỏe, pháp lực lại không thể tuỳ tiện vận dụng, cho nên Tần Vân cùng nàng cùng cưỡi một con ngựa, lấy chân nguyên bảo hộ cơ thể nàng. Con ngựa còn lại cũng mang theo, đi nửa đường liền thay ngựa, hai người dùng tốc độ nhanh nhất tiến về Quảng Lăng quận.
Trên ngựa, Y Tiêu cùng Tần Vân cưỡi chung một con ngựa, cảm giác sau lưng truyền đến nhiệt độ cơ thể nam nhân, khuôn mặt Y Tiêu cũng ửng hồng. Tần Vân trong lòng cũng nổi lên rất nhiều tư vị khác nhau, chỉ có thể thầm nói nói:
- Y Tiêu thân thể bị trọng thương mới cùng ta như vậy, ta không thể khinh bạc nàng.
Trên đường về bọn hắn cũng nhìn thấy một số thôn xóm đưa đồng nam đồng nữ đi hiến tế cho Thủy Thần.
Tần Vân nói:
- Chúng ta mau trở về. Quận thủ đại nhân cần nhanh chóng an bài xong xuôi, nhất định phải nhanh ngăn cản các thôn xóm hiến tế đồng nam đồng nữ.
- Vâng.
Y Tiêu gật đầu, nàng cũng hiểu rõ, nếu bọn hắn ngăn cản những thôn dân này họ cũng sẽ không tin. Triều đình quan phủ tuyên bố mới có thể tín nhiệm.
Thủy Thần đại yêu dù sao cũng gây tai họa cho Quảng Lăng quận hơn 200 năm, đối với phàm nhân mà nói là đã trải qua bao nhiêu đời người.
Rốt cuộc đến tối hai người Tần Vân mới đến Quảng Lăng quận thành, cửa thành đã sớm đóng lại.
- Nhanh chóng mở cửa.
Tần Vân cùng Y Tiêu trên ngựa, Tần Vân ngẩng đầu nhìn lên tường thành, cao giọng quát.
Trên cửa thành thủ vệ nhìn xuống xem xét tình hình, một vị đội trưởng thủ vệ nhận ra Tần Vân, liền nói:
- Tần công tử, cửa thành đã đóng, ta cũng không có quyền mở cửa thành.
Cũng chỉ có quận thủ đại nhân mới có đại quyền mở cổng thành.
- Haiz...
Tần Vân chỉ có thể ôm lấy eo Y Tiêu, cấp tốc nhảy lên một cái, giống như một cơn gió, trực tiếp vượt qua cửa thành, sau đó liền hạ xuống cửa thành tiến vào nội thành.
Thủ vệ tường thành từng người ngây ngốc đứng trên tường thành? Thật đúng là ngăn không được người tu hành.
- Đội trưởng, làm sao bây giờ?
Mặt khác bọn thủ vệ có chút sững sờ.
- Có thể làm sao? Đó là người trong chốn thần tiên, chúng ta có thể như thế nào? Nhưng mà Vương lão thất, tiểu tử ngươi mau đi quận Thủ phủ một chuyến, bẩm báo việc này. Chỉ cần bẩm lên liền không có quan hệ gì với chúng ta.
Thủ vệ đội trưởng dặn dò.
Mà bên phía Tần Vân sau khi tiến vào quận thành, Tần Vân cũng không có một mực ôm lấy Y Tiêu nữa, chỉ là nắm cổ tay nàng truyền chân nguyên sang, một đường mang theo Y Tiêu thi triển thân pháp hướng quận Thủ phủ tiến đến.
Mà trong quận Thủ phủ.
Quận thủ đại nhân đang ở trong thư phòng thản nhiên xem sách, hắn xem một lát đang định đi ngủ. Hắn căn bản không biết rằng Thủy Thần đại yêu đã chết!
- 🏠 Home
- Huyền Huyễn
- Tiên Hiệp
- Phi Kiếm Vấn Đạo
- Quyển 1 - Chương 56: Đường Về