Trong nháy mắt thi triển pháp thuật, có thể biết được tài nghệ cao thâm của người tu hành Đạo pháp. Hơn nữa, thi triển ra chỉ tiêu hao chút ít chân nguyên trong cơ thể mà thôi. Giống như việc mượn nhờ đạo phù mà thi triển pháp thuật, phải biết là mỗi một cái đạo phù vẽ ra được cũng không phải đơn giản. Đạo phù cần phải có đủ các loại tài liệu đắt tiền, chưa kể đến lúc vẽ phù lục rất dễ thất bại mà một khi thất bại tất cả tài liệu đều đổ sông đổ biển.
Như Tần Vân đây, hắn cũng không biết vẽ các loại phù lục này. Các loại đạo phù trước giờ đều là hắn tìm mọi biện pháp mà kiếm được.
Dùng một cái đạo phù đơn giản là đốt tiền ném bạc! Một cái đạo phù đơn giản quăng ra cũng ít nhất là quăng đi một trăm lượng bạc. Đạo phù mà có chút lợi hại chính là một ngàn lượng vàng quăng ra. Người nào mà có thể không đau lòng cơ chứ? Người nào có thể gánh nổi sự tiêu hao như vậy?
Vì vậy, một cái đạo phù có thể sử dụng nhiều lần liền thể hiện giá trị của nó. Loại đạo phù mà biết cách dùng liền có thể dùng được cả đời, thế nhưng giá cả cũng cao đến mức không thể tính theo lẽ thường được. Tần Vân có một đôi Thần Hành phù cũng là loại này.
- Ả ta bắt đầu thi triển đạo pháp, bắt đầu hô gió.
Bạch Hổ Đại yêu cũng không dám điềm tĩnh nữa, vừa cất bước liền phóng tới Y Tiêu, sau đó một phủ phẫn nộ đập tới. Nhưng kiếm của Tần Vân cũng nhanh chóng đỡ một phủ này, tiếp đến kiếm quang quét một cái trực tiếp đâm về phía dưới dáng của Bạch Hổ Đại yêu. Hắn vội vàng ra tay ngăn cản.
"Kiếm Tiên này quá linh hoạt, pháp bảo trong tay cũng quá mạnh, hoàn toàn áp chế ta, làm ta căn bản không cách nào có thể tiếp cận tiểu cô nương thi triển đạo pháp này."
Bạch Hổ Đại yêu cũng nhận ra rõ điểm này.
Về phần thi triển Phong Lôi Thạch?
Đang cùng Tần Vân chém gϊếŧ, hắn cơ bản không thể phân tâm đi điều khiển Phong Lôi Thạch được. Uy lực của Phong Lôi Thạch cũng sẽ rất thấp, không có khả năng uy hϊếp được Y Tiêu.
- Bây đâu?
Bạch Hổ Đại yêu nổi giận gầm lên một tiếng:
- Toàn bộ ra đây, gϊếŧ nữ tu này cho ta!
Tuy bản thân không thể phân tâm đi gϊếŧ Y Tiêu nữa, nhưng ở đây có gần trăm tên yêu quái. Những người am hiểu đạo pháp vốn rất yếu về cận chiến. Dù cho không gϊếŧ được nữ đệ tử đại phái này cũng có thể phá không cho nàng niệm phép.
- Vâng!
- Dạ, thưa Bạch Hổ Đại vương!
- Gϊếŧ nữ tu kia.
Đám yêu quái không dám chậm rãi, lập tức buông tha đối phó với chủ tớ Cổ Hoài Nhân, hướng đến Y Tiêu mà xông lên.
…
Lui lại thời gian một lúc trước, Vụ Hồ hạp cốc được phân thành hai nơi chiến trường. Một nơi, lúc này Bạch Hổ Đại yêu mãnh mẽ đánh một búa về phía Tần Vân, Tần Vân cũng chống trả lại quyết liệt. Một nơi khác, có hơn trăm con yêu quái từ bốn phía đang điên cuồng vây lấy chủ tớ Cổ Hoài Nhân.
- Chạy!
Lão bộc Tiền Thúc di chuyển tán loạn, khoảng cách cùng Cổ Hoài Nhân càng lúc càng gần.
- Các ngươi còn muốn trốn sao?
Từ trên đỉnh núi, vài con yêu quái đang bay nhào đến, còn trên cao liên tiếp có mấy con yêu quái nhảy xuống chặn đường.
- Ai cản đường, chết!
Lão bộc Tiền Thúc dữ tợn gầm thét, thân ảnh thoắt cái đã xuất hiện bên cạnh một con yêu quái, sau đó móng vuốt liền đâm vào đầu con yêu quái gϊếŧ chết nó ngay tại chỗ.
- Cẩn thận.
Mấy con yêu quái khác kinh hãi.
Tiền Thúc thân ảnh quỷ dị, mặc dù đã trọng thương, hắn vẫn điên cuồng xông tới, làm cho đám yêu quái sợ hãi liên tiếp lui về phía sau. Vài tên lui không kịp liền bị lão Tiền một trảo bóp nát trái tim.
Những tên yêu quái còn lại đều ra sức tránh xa, vờn ở xung quanh, nhưng vẫn không lùi đi.
- Ta biết ngươi, người là lão Cẩu yêu ở trong huyện kia? Người đã bị thương nặng như vậy mà còn cùng chúng ta liều mạng?
- Ngươi là muốn bảo vệ tên nhân tộc kia?
- Ngươi không làm được đâu, hai người các ngươi hôm nay đều sẽ chết.
Yêu quái xung quanh liên tiếp lao tới, số lượng ngày càng đông, từ mấy tên đã lên đến hơn chục tên và vẫn đang tiếp tục tăng lên. Đám yêu quái này biết tại Quảng Lăng quận có một tên Cẩu yêu có thực lực rất mạnh, còn hơn cả mười chín vị đầu lĩnh dưới trướng của Thủy Thần. Có điều hắn chỉ trung thành và tận tâm ra sức vì Giả phủ ở Cao huyện kia.
Nhưng mà giờ phút này, đám yêu quái xung quanh đều nhìn ra được lão Cẩu yêu này thương thế rất nặng, dù gì cũng là bị pháp khí do Tiên Thiên Bạch Hổ Đại yêu điều khiển đập vào.
- Đều cút ra đi, ta cho dù có chết cũng phải kéo các ngươi xuống làm đệm lưng, có gan tới đây.
Tiền Thúc gầm thét điên cuồng chủ động công kích từng con yêu quái một.
Bởi vì hắn biết rõ đám yêu quái xung quanh tụ tập ngày càng nhiều, cuối cùng hắn và Hoài Nhân đều sẽ chết chắc rồi.
- Phải liều thôi!
- Xoẹt.
Lão bộc Tiền Thúc một vuốt xé rách một vết lớn l*иg ngực một tên yêu quái.
- Hô.
Miệng cắn một cái đứt cổ một con yêu quái khác.
- Ta lần này là muốn chết rồi, nhưng Hoài Nhân nhất định phải còn sống đi ra ngoài. Nhất định phải thế.
Lão bộc Tiền Thúc vô cùng điên cuồng.
- Lão cẩu này điên rồi.
- Liên thủ tiến lên!
- Vây gϊếŧ hắn đi!
Đám yêu quái xung quanh còn đang muốn tụ tập thêm số lượng đồng để tăng ưu thế về số lượng lớn nhằm một lần hành động là kích sát tên Cẩu yêu trước mắt này. Nhưng nếu bây giờ chờ đợi không chủ động công kích, ngược lại sẽ bị Tiền Thúc liên tiếp đánh chết!
- Lên.
- Gϊếŧ!
Đám yêu quái lập tức điên cuồng vây công.
- Đến đây, đến đây, các người tới nạp mạng đi.
Thân ảnh lão Tiền liên tục lập lòe, tốc độ hắn đẩy lên cực nhanh, tốc độ mới là lĩnh vực hắn am hiểu nhất. Liên tục lập lòe móng vuốt sắc bén hoặc là đâm ra một vết thương lớn, hoặc là đâm thủ chỗ hiểm của yêu quái, có đôi khi lại trực tiếp cắn chết một tên yêu quái.
Bởi vì bị vây công, vô số công kích của đám yêu quái cũng rơi lên người lão Tiền. Tiền Thúc có thể chịu được oanh kích của Phong Lôi Thạch, có thể thấy thân thể hắn cường hoành thế nào, có thể so sánh với lão Yêu Chử Dung. Những công kích của đám yêu quái này không ngừng làm tăng thêm vết thương lên thân thể Tiền Thúc.
- Grừừ...
Một con yêu quái thằn lằn cắn vào đùi lão Tiền một cái.
Tiền Thúc quay người ngay lập tức đâm một vuốt cắm vào cổ yêu quái thằn lằn kéo một cái, lập tức cắt ra cái đầu của tên yêu quái này. Nhưng trên đùi của lão cũng mất đi một khối thịt lớn, tốc độc bị giảm đi rất nhiều.
- Bành!
Một con yêu quái hình gấu tát mạnh một cái với tốc độ cao vào thân Tiền Thúc. Lão bộc Tiền Thúc trực tiếp bị đập bay đi, miệng phun máu tươi, nhưng ở giữa không trung liền cuộn người lại, một trảo đánh chết tên yêu quái đánh lén.
- Lão Cẩu này yếu đi rồi.
- Lão đã biến chậm rồi.
Những đám yêu quái này càng lúc càng phẫn nộ, đảo mắt vây công một lát, bọn hắn đã chết mất mười mấy tên đồng bọn rồi.
Lão bộc Tiền Thúc lại tiếp tục vô cùng điên cuồng, bộ lông trên đầu dựng thẳng lên, trong đôi mắt toát lên vẻ điên cuồng, khi mà một vài yêu quái hơi rút ngắn khoảng cách với Cổ Hoài Nhân, đều gặp phải sự phản công điên cuồng của Tiền Thúc.
- Đùi bị cắn mất một khối thịt lớn rồi kìa!
- Nhanh lên cho ta! Mau đứng lên cho ta!
Tiền Thúc lại điên cuồng thúc bản thân mình, tốc độ của hắn thật sự duy trì được so với đỉnh phong bảy tám phần.
Nhưng mà, yêu quái tụ tập càng lúc càng nhiều, lão bộc hắn thương thế càng lúc càng nặng, trong lòng lão hiện lên một cảm giác tuyệt vọng.
"Không, không, ta có thể chết nhưng cũng phải nhường phần sống sót cho Hoài Nhân. " Lão bộc trong lòng hiện lên từng màn tình cảnh trong quá khứ.
…
- Tiền Bảo, ngươi tới ôm một cái nào.
Một lão giả bế một đứa trẻ mới sinh vẫn đang quấn trong mớ tã lót đưa cho lão bộc Tiền Thúc ở bên cạnh.
Lão bộc Tiền Thúc kích động tiếp nhận, nhìn đứa trẻ mới sinh bên trong đang cười tươi roi rói, không khỏi nhẹ nhàng sờ lên khuôn mặt nhỏ nhắn của đứa trẻ.
- Chủ nhân, đặt cho hắn cái tên gì đây?
Lão bộc Tiền Thúc hỏi.
- Ta là một thư sinh tầm thường, Tiền Bảo ngươi đã thành yêu sống lâu năm, vừa rồi còn giúp ta thành gia lập nghiệp, về già còn có được con.
Lão giả nhìn đứa bé quấn trong tã lót.
- Ta đã già, cũng không biết còn chăm sóc hắn được mấy năm, chỉ hy vọng hắn có thể lòng mang nhân nghĩa, hưng thịnh Giả gia ta, liền đặt là Hoài Nhân đi.
- Hoài Nhân? Hoài Nhân?
Lão bộc Tiền thúc lẩm bẩm, vui vẻ.
…
- Phụ thân.
Một đứa trẻ quỳ gối bên giường, trên giường là một lão giả đang bệnh nguy kịch, hắn nhìn lão bộc Tiền Thúc nhờ cậy:
- Tiền Bảo, Hoài Nhân phải giao cho ngươi rồi, giúp ta chăm sóc cho hắn.
- Được, chủ nhân, người yên tâm, ta nhất định sẽ chăm sóc tốt cho hắn, nhất định.
Lão bộc Tiền Thúc mặt tràn đầy nước mắt. Cũng nhờ chủ nhân mà hắn mới có thể thành yêu. Vì chủ nhân hắn là lão giả nên hắn thành yêu cũng có bộ dạng lão đầu.
Chủ nhân đối với hắn còn quan trọng hơn cả tính mạng của hắn.
Tại thời điểm khi hắn vẫn còn là một con chó nhỏ bình thường, chủ nhân là người chăm sóc cho hắn, cho hắn miếng ăn.
- Hoài Nhân.
Lão bộc tiền thúc nhìn đứa trẻ quỳ bên cạnh.
…
Hoài Nhân lớn lên trong sự chiếu cố của Tiền Thúc. Lão đã từng mời đến lão sư tư thục, làm ra Luyện Khí pháp môn, thậm chí còn nghĩ biến pháp kiến Hoài Nhân có thể tiến vào tông phái tu tiên! Tuy nhiên tiến vào cũng chỉ có thể là tông phái tam lưu, có cơ hội tu tiên mà thôi. Đó đã là toàn lực của Tiền Thúc hắn. Hắn còn nghĩ mọi biện pháp sưu tầm các loại tu hành pháp môn, tuy có nhiều cái không trọn vẹn, nhưng đã là tận lực của hắn.
Khi còn bé, hắn còn có thể quản Cổ Hoài Nhân.
Nhưng lúc trưởng thành, hắn cũng không quản được nữa. Hoặc là nói, hắn dù sao cũng chỉ là Cẩu yêu, cũng không hiểu được quản như thế nào. Chỉ hiểu được mình phải mang những thứ tốt nhất cho Hoài Nhân.
…
- Phốc.
Một đuôi bò cạp xuyên qua bụng Tiền Thúc, đâm thành một cái lỗ to, nọc độc thẩm thấu vào cơ thể lão.
Lão bộc Tiền Thúc quay người dữ tợn chém một vuốt. Con yêu bò cạp một kích đắc thủ liền điên cuồng chạy trốn thế nhưng vẫn bị một vuốt kia chém đứt cái đuôi.
Vù vù vù…
Lão Tiền ném cái đuôi bò cạp đi. Hắn cảm giác được hô hấp của bản thân đang vô cùng khó khăn, xung quanh ba mươi con yêu quái tiến tới, tìm cơ hội chuẩn xác tiếp cận để ra tay.
Đám yêu quái đều nhìn ra được lão Cẩu yêu này đã sắp xong rồi.
- Ngăn bọn hắn, phải ngăn bọn hắn lại.
Tiền Lão hiện tại đã quyết toàn lực liều mạng.
Bỗng Nhiên, truyền đến một tiếng gầm.
- Bây đâu! Toàn bộ tới đây gϊếŧ nữ tu này cho ta!
Đó là tiếng gầm của Bạch Hổ Đại yêu ở trong hạp cốc truyền đến.
- Được, thưa Bạch Hổ đại vương.
- Gϊếŧ nữ tu kia.
Đám yêu quái xung quanh không dám chần chờ, lập tức nhanh chóng lao đi như thủy triều. Tất cả yêu quái đang truy đuổi đều dừng lại sau đó hướng về phía Y Tiêu mà tiến đến.
Không cần quan tâm đến lão Cẩu này nữa, thương thế hắn quá nặng đi, cứ để đấy hắn rất nhanh cũng sẽ chết thôi.
…
Tiền Thúc sững sờ đứng đó, nhìn đám yêu quái thối lui, lúc sau lão mới kịp phản ứng. Lão cắn răng cố gắng hết sức hai lần chém gϊếŧ một đường đã đến vách đỉnh núi.
Lên đến đỉnh núi, Tiền Thúc liền ngã vật xuống đất, lão cố gắng dựa vào một tảng đá lớn bên cạnh vách núi.
Lão đưa mắt nhìn xa xăm.
Xa xa ….
Cổ Hoài Nhân đã chạy trốn tới chỗ rất xa tầm mắt rồi, thân ảnh trong núi rừng đều rất mơ hồ.
- Hoài Nhân, thế là sống sót rồi.
Tiền lão dựa vào tảng đá lớn, lộ ra vẻ tươi cười, cảm nhận sinh cơ trong cơ thể trôi qua từ từ.