Chương 5.2

Người phụ nữ cao gầy ngẩng đầu từ giá vẽ tranh lên, đánh giá một lượt chị gái G-Class.

“Cô cũng rất đẹp nha.” Khóe miệng của nàng nhếch lên một cái rất khẽ.

“Phải không? Ánh mắt của cô thật tốt!” Chị gái G-Class trả lời, bộ móng vuốt vô cùng quen thuộc đặt lên cái ghế nhỏ trước mặt của người phụ nữ cao gầy kia, sợ là giây tiếp theo sẽ đặt lên bả vai của người phụ nữ cao gầy kia.

“Vậy cô vẽ cho tôi một bức tranh đi, xem xem tôi trong mắt của cô rốt cuộc đẹp tới bao nhiêu.”

Chị gái G-Class chớp chớp đôi mắt đào hoa về phía của người phụ nữ cao gầy kia.

Thượng Quan nghe thấy màn đối thoại này của hai người bọn họ, liền hiểu ra hình ảnh của một bên không biết xấu hổ đυ.ng phải một bên da mặt dày rốt cuộc là như thế nào.

Đứng giữa chốn đông người, hai người này lại còn có thể không thấy xấu hổ, càng không biết thẹn là gì hay sao?

Thượng Quan đã từng đối diện với chị gái G-Class kia, biết rằng cách bằng chuyện của cô gái này là đức hạnh gì, cho nên cô có chút lo lắng thay cho người phụ nữ cao gầy kia ——

Ngay cả một con mèo nhỏ nàng cũng không buông tha, vậy mà cô lại lo lắng, sợ nàng ấy bị chị gái kia lợi dụng!

Cô cũng rảnh rỗi sinh nông nổi quá rồi!

“Ai ai ai!!! Các chị gái à, chân đạp chỗ nào vậy hả!!!” Một người đàn ông thét lên.

Thượng Quan bị giật nảy mình, lúc này mới phát hiện ra mình đang đạp lên chân của một người đàn ông.

“Thật ngại quá! Xin lỗi anh…” Thượng Quan vội vàng đi xin lỗi người ta.

Người đàn ông đau lòng nhìn lên đôi giày mới trên chân mình một chút, muốn nổi điên lên, nhưng khi nhìn thấy đối phương là một cô gái trẻ tuổi lại còn xinh đẹp, một bụng tức giận liền dồn lại trong ngực, không phát ra được.

Người đàn ông chỉ lẩm bẩm mấy câu rồi đi, Thượng Quan thì bị hành động này của mình làm cho đỏ bừng mặt.

Nhất là khi cô ý thức được, hành động vừa rồi của mình thu hút rất nhiều ánh mắt của người khác kéo tới chỗ của mình.

Vốn dĩ cô không phải là người hướng ngoại cởi mở, bị nhiều người cùng nhìn chằm chằm như vậy, xấu hổ đến độ mặt không có chỗ nào không đỏ.

“Thật đúng là duyên phận nha!” Chị gái G-Class kia nhìn thấy Thượng Quan, hai mắt liền phát sáng, tặc lưỡi chậc chậc mấy tiếng.

Cô ta xông tới, bộ dạng muốn kéo cổ tay của Thượng Quan.

Thượng Quan bị cô ta hù dọa sắp chết, toàn bộ tế bào vận động đều cùng vận hành một lần, cấp tốc tránh thoát móng vuốt của cô ta.

Chị gái G-Class bắt hụt, một chút cũng không tức giận.

“Chúng ta rất có duyên nha! Có phải vậy không?” Chị gái G-Class kia hưng phấn xoa xoa tay: “Chị tên là Lý Tư Dục, Tư trong tư văn, Dục trong hỏa dục.”

Vậy mà lại giới thiệu mình rồi?

Thượng Quan chỉ muốn chạy trốn.

Cô không có hứng thú biết tên của chị gái G-Class này, càng không có hứng thú muốn làm quen với cô ta.

“Một thần tử bất trung, một quân vương vong quốc, cha mẹ của cô yêu cầu cô quá cao rồi!” Một âm thanh phiêu diêu lười biếng vang lên.

Người phụ nữ cao gầy kia đã đứng lên, khoanh tay lại, nhìn Lý Tư Dục cùng Thượng Quan, ý vị trong đáy mắt không rõ ràng cho lắm.

Lý Tư Dục “A?” lên một tiếng, mặt mũi vô cùng bối rối, hiển nhiên là không cùng tầng số, căn bản không thể hiểu được rồi.

Suýt chút nữa Thượng Quan đã bật cười.

Lý Tư cấu kết với Triệu Cao, làm trái di chiếu của Tần Thủy Hoàng, hại chết con trưởng Phù Tô của Tầng Thủy Hoàng, là thần tử bất trung. Lý Dục là hoàng đế cuối cùng của Nam Đường, sa vào hưởng lạc thơ ca, quản lý chính trị trị quốc mơ mơ hồ hồ, cuối cùng bị nhà Tống đạp đổ, vài năm sau chết không được minh bạch.

Cho nên, đặt tên cho con mình như vậy, thật sự là cha mẹ ruột làm sao?

Thượng Quan nín cười, khóe môi gợn sóng không nhịn được tràn ra.

Ánh mắt của người phụ nữ cao gầy kia từ đầu đến cuối vẫn không rời khỏi khuôn mặt của Thượng Quan, từ lúc nàng nhìn thấy Thượng Quan, thần sắc trên mặt hết sức nghiền ngẫm.

Khi nhìn thấy móng vuốt của Lý Tư Dục lần nữa lại duỗi ra hướng về phía của Thượng Quan, người phụ nữ cao gầy hơi híp híp mắt lại, khóe mắt bắn ra hai đạo tia chớp, có thể lập tức bổ đôi Lý Tư Dục kia ra.

“Chị cũng không biết em tên là gì.” Lý Tư Dục đưa móng vuốt ra: “Kết giao bằng hữu đi.”

Đột nhiên, móng vuốt của cô ta bị đẩy qua một bên, bị người phụ nữ cao gầy chắn giữa ngăn cô ta cùng Thượng Quan lại.

Thượng Quan bị Lý Tư Dục “náo nhiệt” đến đau đầu, căn bản cũng không muốn chạm tới tay của cô ta.

Thế nhưng Thượng Quan được giáo dục từ nhỏ, điều này không cho phép cô trực tiếp từ chối người khác như vậy.

Theo một ý nghĩa nào đó mà nói, người phụ nữ cao gầy này đang giải vây thay cho cô.

Nhưng mà nếu như nàng ta chỉ tới giải vây cho Thượng Quan thôi thì tốt rồi.

Nàng ta dứt khoát vòng tay ra phía sau lưng của Thượng Quan, cưỡng ép kéo lấy cổ tay của Thượng Quan, nắm chặt, dắt Thượng Quan đi về phía giá vẽ tranh của mình.

Lý Tư Dục nhìn thấy Thượng Quan cứ như vậy bị dắt đi, chỉ biết trợn tròn hai mắt.

Cô ta không nghĩ tới, còn có người có thể cưỡng ép kéo tay con gái nhà người ta đi?

Kém cỏi, thất bại!

Có thể thấy chiêu thức theo đuổi con gái nhà người ta cũng phải học hỏi tới già mới xong đó nha!

Lý Tư Dục cảm thán.

Thế nhưng mà… thật là giận! Da mặt của người phụ nữ kia sao lại có thể dày như vậy chứ? Cũng không thèm hỏi con gái nhà người ta xem có vui lòng để cho nàng ta nắm tay dắt đi hay không.

Vui lòng thì sao?

Không vui lòng thì sao?

Thượng Quan căn bản cũng không suy nghĩ nhiều như vậy, chứ đừng nói chi là lựa chọn.