Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Phi Điển Hình Cứu Rỗi

Chương 17

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Nàng không chịu được.” Lâm Chức trả lời Bùi Đạc, hồ ly mắt tím nhìn hắn, mở miệng: “Ngài là Bùi Đạc, là Bùi Đạc trong truyền thuyết dưới một người trên vạn người?”

“Tin đồn đó là sai.” Bùi Đạc nhấp một ngụm trà, ôn hòa nói với Lâm Chức: “Đừng dễ tin vào lời đồn như vậy.”

Có lẽ người khác sẽ cho rằng Bùi Đạc đang cẩn thận, nhưng Lâm Chức hiểu được ý của hắn.

Dưới một người trên vạn người? Không, không có ai ở trên hắn.

Tác giả có lời muốn nói:

Kiểu ở thế giới thứ nhất Chức Chức cưỡi hơi ít, nên chồng vẫn chưa khắc được vào DNA, cần tiếp tục nỗ lực =w=

Lâm Chức hiểu được hàm ý trong lời Bùi Đạc, thầm nở nụ cười, đồng loại đương nhiên là khó chơi, nhưng vừa hay cũng là kiểu người y hiểu rõ nhất.

Trải nghiệm cuộc sống tưởng như khác biệt lại tương tự của họ, Bùi Đạc từ một thái giám nhỏ bị khống chế có thể đi dược tới ngày hôm nay, tất nhiên không phải từ đầu hắn đã độc ác như vậy. Đứng trước những vị chủ nhân, đứng trước kẻ hắn muốn vặn ngã, đương nhiên hắn cũng từng cúi đầu, sau đó leo lên từng bước.

Cấp trên luôn thích những người biết nhìn sắc mặt, biết nghe lời. Đây chính là lí do tại sao Lâm Chức hay cười, thậm chí kể cả khi y đã có địa vị tương đối cao cũng vẫn không cởi xuống gương mặt vô hại đó.

Nó giúp y lọc ra một nhóm người. Nếu những kẻ đó thật sự cho rằng y vô hại như khuôn mặt mình thì họ không bao giờ có thể trở thành đối tượng hợp tác, mà sẽ trở thành con mồi của y.

Khi nhận xét về một người luôn là “bình dị gần gũi” thì đã có thể chứng tỏ vài vấn đề.

Tuy là trong lòng tủm tỉm như vậy, bề ngoài Lâm Chức vẫn điều chỉnh khuôn mặt hồ ly làm vẻ do dự không chắc chắn, rất nhân tính hóa.

“Nhưng mà bọn họ đều nói ngài là đại nhân vật, quyền thế to nhất, lợi hại nhất.”

Bùi Đạc từ chối cho ý kiến, nắm lấy tai hồ ly, không nhẹ không nặng nắn bóp.

Động vật lông xù kiểu này khác với hoa chim cá, sờ rất êm, bộ lông màu tím của nó cũng khiến người ta yêu thích.

Thấy Bùi Đạc không nói gì, hồ ly nhỏ có vẻ thất vọng lầm bầm: “Hóa ra ngài không lợi hại tới vậy sao?”
« Chương TrướcChương Tiếp »