Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Phi Điển Hình Cứu Rỗi

Chương 14

« Chương TrướcChương Tiếp »
Bách Tâm lạnh lùng nói: “Để lộ cơ mật của Trấn Yêu Tư đã là tội chết cả trăm lần cũng không đủ, vì bị cổ nữ mê hoặc lại càng là gieo gió gặt bão. Thân là Đường Chủ Trấn Yêu Tư, ngươi thế mà phạm vào vô số sai lầm mà người mới cũng chưa từng phạm phải. Ngươi nói hết sự thật, Chủ Tư đại nhân ắt có phán xét.”

Nghe được hai chữ “Chủ Tư”, gã căng thẳng liên tục nuốt nước bọt, nói không thành lời.

Thiên Thạch đứng cạnh không nói gì, bởi vì người này là Đường Chủ do y quản lý. Y không nhận ra bên cạnh thuộc hạ có một cổ nữ, đến mức làm Trấn Yêu Tư mất trộm hồ sơ, lát nữa y cũng phải thỉnh tội.

Trong sự căng thẳng tột độ này, dòng chảy của thời gian dường như cũng thong thả hơn.

Ước chừng nửa canh giờ sau, thị nữ đứng trong góc sân đi tới cạnh bàn đá, nhấc ấm trà màu xanh da trời, rót một tách trà nguội.

Đương là tháng Bảy nóng nực, trà nguội là phù hợp nhất.

Theo động tác của nàng, hai Trấn Yêu Sư đứng trong sân lập tức ưỡn lưng thẳng hơn nữa, mà người đang quỳ thì không khỏi run bần bật.

Một thanh niên bước vào cửa, hắn mặc trường bào màu lam nhạt, nước da nhợt nhạt.

Ngũ quan của hắn, nếu tách ra nhìn từng cái sẽ thấy không có gì bắt mắt, nhưng đặt chung với nhau lại khiến ai cũng phải ngoái đầu dõi theo.

Khí chất ôn hòa khiến người ta nghĩ đến cơn gió dạo bước nơi rừng sâu, chứ không phải là mã não ngọc quý đắp trên cung điện âm u lộng lẫy, hòa hợp với khu viện được bài trí trang nhã, khiến người nhìn vô thức thấy gần gũi.

Lâm Chức khá ngạc nhiên, y tưởng là Bùi Đạc sẽ thuộc kiểu lạnh lùng đến mức u ám, khí chất sẽ rất mạnh, khiến người ta không dám tùy ý thăm dò. Dù sao nhắc tới hắn, thuộc hạ của hắn luôn là vẻ cung kính nghiêm trang, cái tên bại lộ tình báo kia thì càng khỏi cần nói, sợ tới mức tắt cả tiếng.

Nhưng sự thật lại một trời một vực với những gì y tưởng tượng. Khi Bùi Đạc đi tới, y còn tưởng hắn là người thường.

Không có quỷ khí cũng không có linh khí quanh người, càng không có cảm giác nguy hiểm không phải người thường giống hai Trấn Yêu Sư kia.

Hắn rất ôn hòa, thậm chí khiến người khác cho rằng hắn là người dễ gần thân thiện.

Lâm Chức cố gắng khống chế bản thân không được để lộ, càng tẩm ngẩm tầm ngầm như vậy mới càng dễ đá chết voi, Lâm Chức ngửi được mùi của đồng loại từ người này.
« Chương TrướcChương Tiếp »