Thế giới 2: Bạn cùng bàn hai mặt của học sinh giỏi - Chương 1

Thời gian nhấn phím yên lặng, cậu mất ý thức rơi vào bóng tối vô biên.

Sau khi hồi phục ý thức, Lâm Chức mở bừng mắt, đập vào mắt cậu là một căn phòng khách bình thường.

Diện tích không lớn, bày biện nhìn một cái là thấy hết, trên tường dán tấm poster của một ngôi sao nam, sách trên tủ sách không tính nhiều, đại đa số là truyện tranh tiểu thuyết.

Nguyên chủ hẳn là khá trẻ, Lâm Chức đánh giá trong lòng.

01 tri kỷ hỏi: [Ký chủ, có cần phải hoãn lại một chút rồi mới nhận nhiệm vụ này không?]

Năng lực điều chỉnh của Lâm Chức rất mạnh, cậu đã sớm chuẩn bị tốt cũng không cần hoãn lại, nhưng cậu lại mở miệng nói: [Được, trước khi giới thiệu nhiệm vụ lần này, cậu có thể nói lại tình huống mà cậu biết không? ]

Trong thời gian ở lại bảy ngày tại thế giới trước Lâm Chức cũng đã hỏi 01 một lần, tiến hành chải chuốt sự việc, tránh cho cơ sở dữ liệu của 01 lại có cập nhật rồi xuất hiện một ít tin tức cậu không biết, xuất phát từ cẩn thận cậu lại mở miệng hỏi một lần.

01 hơi áy náy vì mình trong tình huống không hiểu rõ mà lừa gạt ký chủ, nên lại nói lại chuyện mình biết một lần.

Nó vẫn là hệ thống cứu rỗi số 01, sứ mệnh là cứu mục tiêu nhiệm vụ sẽ đi đến con đường tự hủy diệt cùng với ký chủ.

Tất cả các đối tượng mục tiêu trong nhiệm vụ về bản chất là một người, trong cơ thể của anh ta phân liệt ra nhiều nhân cách có xu hướng tự hủy, để tránh khỏi kết cục đi về hướng tử vong, anh ta đã thiết kế ra cuộc tự cứu này.

Để có thể thể hiện hiệu quả chữa bệnh rõ ràng hơn, mỗi mảnh vỡ nhân cách của anh ta đều có bệnh tật khác nhau, khi những bệnh này khỏi hẳn, cũng có nghĩa là nhân cách này được kéo về từ bờ vực tự hủy, rồi sau đó sẽ nhập lại vào người chủ thể.

Khi tất cả các mảnh vỡ được hợp nhất, điều đó cũng có nghĩa là nhà thiết kế hay chính chủ thể đã khỏi hẳn, anh ta sẽ thức dậy từ tầng dưới cùng của thế giới tinh thần, đưa cho người làm nhiệm vụ thành công tất cả phần thưởng mà người đó muốn.

Ý tại ngôn ngoại* là nếu anh ta không thể thức dậy, tất cả mọi thứ đều là vô nghĩa.

(*)ý ở ngoài lời, là nói ít gợi nhiều

Nhưng thực ra ý nghĩa này cũng không khác những gì ban đầu 01 đã nói là mấy, nếu không thể hoàn thành nhiệm vụ cậu cũng chỉ có thể biến mất, sau khi tích lũy điểm năng lượng thành công cậu mới có thể sống lại.

Lâm Chức rất tò mò về người thiết kế này, tuy rằng cậu không biết đối phương hoàn thành hết thảy điều này bằng cách nào, vả lại còn có thể mang linh hồn của cậu vào nơi này, nhưng nếu đối phương đã có loại thực lực này, hẳn là có thể hoàn thành việc khiến cậu hồi sinh thậm chí là bất tử.

Lâm Chức: [Vẫn không xác định được có bao nhiêu mảnh vỡ nhân cách sao? ]

01 áy náy nói: [Đúng vậy.]

Bởi vì ban đầu 01 từng nói có mười điểm năng lượng tương đương là cậu hoàn thành nhiệm vụ, cho nên lúc trước cậu đã hỏi 01 có phải chỉ có mười mảnh vỡ hay không, cậu chỉ cần đi mười thế giới làm nhiệm vụ, 01 lại đưa ra đáp án không thể khẳng định.

Lâm Chức: [Vẫn là thế giới ngẫu nhiên, cậu cũng không biết sau khi hoàn thành một nhiệm vụ thì tiếp theo sẽ đi đâu? ]

01 càng cúi đầu thấp hơn: [Đúng vậy.]

Nước mắt 01 chảy ngược thành sông, trong lòng gào khóc nức nở.

Ký chủ thiện lương đáng yêu có năng lực như vậy, thế mà nó còn lừa gạt cậu ấy, hơn nữa còn vô dụng như vậy, ký chủ có thể thấy ghét nó không.

Lâm Chức không có ý trách móc hệ thống, dù sao ở trong mắt cậu đối phương chính là trí tuệ nhân tạo AI cập nhật nội dung, thứ cậu nhìn chính là người phía sau nó, cùng với suy tư vấn đề sâu xa hơn.

Đây là một hồi tự cứu, hệ thống lại không có khả năng can thiệp quá lớn, hơn nữa còn nhấn mạnh vị ký chủ là cậu không thể OOC để tránh bị phát hiện điều bất thường, chứng tỏ những mảnh vỡ nhân cách này hoàn toàn độc lập ở thế giới của mình, độc lập đến mức thậm chí bài xích sự tồn tại của chủ thể.

Vậy những mảnh vỡ nhân cách này có thể cảm ứng lẫn nhau hay không, có thể bài xích lẫn nhau hay không, họ có thể xuất hiện trong cùng một thế giới hay không?

Lâm Chức cảm thấy 01 cũng không biết những điều này, ít nhất hiện tại 01 không biết.

Hơn nữa 01 thật sự là hệ thống cứu rỗi số 01 sao, ở phía trước hoặc sau nó có thể còn có hệ thống hay không, những vấn đề này hiện lên trong đầu Lâm Chức, lại bị cậu đè xuống.

Tình huống nắm giữ trước mắt còn chưa đủ, nói không chừng sau khi hoàn thành thêm mấy nhiệm vụ sẽ có phát hiện, cũng có thể chân tướng chính là những thứ này.

Thoát khỏi dòng suy nghĩ, Lâm Chức cảm giác được sự sa sút của 01, nên dịu dàng nói: [Có thể truyền thông tin cho tôi rồi, thế giới này chúng ta cũng phải hợp tác thật tốt cùng nhau cố gắng nha. ]

01 được ký chủ cổ vũ ngay lập tức vui lên: [Ừm! ]

Hu hu hu ký chủ thật sự quá tốt, quả nhiên cậu ấy là một thiên sứ thiện lương!

Trên mặt Lâm Chức xuất hiện ý cười như có như không, bất cứ chuyện gì cũng phải trả giá, huống chi là hồi sinh.

Cho dù đây là một nhiệm vụ không có điểm kết thúc, Lâm Chức cũng sẽ không cảm thấy có chuyện gì, dù sao đích đến cậu theo đuổi cũng không phải sống lại, khi làm những nhiệm vụ này, cậu cũng đã có được mạng sống.

Đối với cậu mà nói những nhiệm vụ này cũng không khó khăn hay nặng nề, thậm chí chúng rất thú vị.

Ôm loại tâm trạng thoải mái sung sướиɠ này, Lâm Chức sắp xếp lại nội dung của nhiệm vụ lần này ở trong đầu.

Đây cũng là một nơi có trình độ khoa học kỹ thuật không khác thế giới của cậu là mấy, nguyên chủ là một học sinh lớp 12 của trường trung học công lập.

Đối tượng nhiệm vụ mà lần này cậu cần chữa trị là bạn cùng bàn của cậu, Tống Gia Trúc.

Tống Gia Trúc là thiên tài tuyệt đối, cậu ấy vào trường trung học số 9 với thành tích thủ khoa kì thi lên cấp ba, từ khi nhập học đến nay trong các kì thi lớn nhỏ đều vững vàng đứng đầu, thường xuyên đại diện trường học hoặc lớp thi đua, đi ra ngoài thi và đạt được thành tích tốt.

Cậu ấy là ngọc quý quý giá, chỉ có điều người nhìn thấy cậu ấy đều sẽ cảm thán, ngọc bích có tỳ.

Bởi vì Tống Gia Trúc là một người câm, không thể mở miệng nói chuyện.

Hơn nữa cậu ấy không có xuất thân quá phú quý, thậm chí là có chút nghèo khó so với các bạn học, cậu ấy chưa từng tham gia bất cứ buổi liên hoan nào do lớp tổ chức, từ trước tới nay ăn cơm ở căng tin đều chọn món rẻ nhất.

Các bạn học ngầm nói có thể là bởi vì trường trung học số 9 tặng học bổng cao hơn một chút, hơn nữa bằng lòng cung cấp cho Tống Gia Trúc chỗ ở miễn phí trong khu học ba năm, Tống Gia Trúc mới tới nơi này.

Còn có người nói có thể Tống Gia Trúc là một đứa trẻ mồ côi, bởi vì hai năm học cấp ba không ai thấy phụ huynh của cậu ấy đến đón cậu ấy, họp phụ huynh cũng chưa từng có người đến dự.

Những lời nói của mấy người này đều đúng, lần này Lâm Chức không cần hỏi khúc mắc của đối tượng nhiệm vụ, bởi vì thông tin rất rõ ràng.