“Xin lỗi, anh nói … không có? Thật sự không có sao?”.
Vị cảnh sát nhân dân trong đồn cảnh sát lại lần nữa khẳng định gật gật đầu, cảm thấy cô gái này thật có chút kỳ quái. “Xác thật không có người mà cô đang đề cập đến, trong hệ thống danh tính tôi không thể tra được thông tin người mà cô cung cấp.”.
Quý Du Nhiên thất hồn lạc phách đi ra khỏi cửa đồn công an.
Việc xuyên qua hồn phách đã đủ khiến cô chấn kinh rồi, nhưng càng khϊếp sợ hơn chính là cô lại còn xuyên qua một cái không gian song song!.
Trong thế giới này, căn bản không tồn tại bản thể của cô!.
Quý Du Nhiên nhìn xe cộ qua lại tấp nập trên đường cùng phong cảnh kiến trúc quen thộc, lâm vào trầm mặc thật sâu.
Rõ ràng đây chính là thành phố mà cô đã sinh sống bảy tám năm, nhưng lại không phải là thành phố đó.
Sáng nay khi cô rời khỏi khách sạn, về lại chung cư mình từng ở trước kia. Nhưng bên trong đã có người sinh sống, trừ bỏ địa chỉ giống nhau, nhưng trên cơ bản không phải là căn phòng mà cô từng ở.
Sau đó cô vẫn tiếp tục không từ bỏ ý định mà đến địa chỉ phòng làm việc của mình, ở đó lại là một công ty khác.
Cuối cùng cô ôm một tia hy vọng tới đồn công an, cung cấp tên của mình cùng dãy số chứng minh nhân dân, kết quả là không tìm thấy thông tin người này.
Đến giờ phút này, Quý Du Nhiên hoàn toàn hết hy vọng.
Sự nghiệp mà cô đã dốc sức nhiều năm như vậy cùng với toàn bộ tài sản, tất cả đã lưu lại ở thế giới bên kia.
Quý Du Nhiên nhụt chí, cô kêu taxi về lại căn phòng nhỏ ở ngoại ô, đây là căn phòng nguyên chủ đã thuê trong thời gian làm việc ở Bắc Kinh.
Quê quán của nguyên chủ cách Bắc Kinh khoảng mấy giờ đi xe, tuy rằng gia cảnh cô ấy không khốn khó, nhưng Quý Du Nhiên cũng nhận ra được chỉ là hơi khá giả một chút thôi, đặt vào một nơi giá đất đai đắt đỏ như Bắc Kinh, thì vẫn hoàn toàn không có khả năng mua nổi một căn phòng.
Trong tiểu khu có vài căn hộ nhỏ, vách tường loang lổ bong tróc sơn, các khu vực công cộng không có ai tu sửa, nơi này vốn là khu quy hoạch, rất nhiều gia đình đã dọn đi, phần lớn chỉ để cho thuê, cũng không ai có ý định đến đây mua đất mua nhà.
Quý Du Nhiên đi lên cầu thang chật hẹp, mùi vị ẩm mốc bốc lên, đến lầu 3 đứng trước cánh cửa chống trộm, Quý Du Nhiên lôi ra một chùm chìa khóa có móc treo Pikachu từ trong balo, mở cửa.
Kẽo kẹt .
Cửa chống trộm có vẻ đã rất lâu không được bôi chất chống rỉ sét, âm thanh phát ra thật chói tai.
Căn hộ này gồm có ba phòng và một sảnh tiếp khách, nguyên chủ rốt cuộc vẫn là một cô gái được nuông chiều từ bé, cô ấy dùng phần lớn tiền lương của mình thuê phòng ngủ chính có cả phòng tắm riêng trong phòng.
Trong phòng khách lúc này, một cặp nam nữ quần áo không chỉnh tề đang tùy tiện ngồi trên ghế sofa xem TV.
Túi đựng rác, vỏ chai rượu ném khắp nơi, trong phòng còn tràn ngập mùi thuốc lá.
Quý Du Nhiên nhíu nhíu mày.
Cô nhớ rõ đây là cặp tình nhân thuê căn phòng ngủ còn lại, nguyên chủ vốn là một cô gái nhỏ không hiểu sự đời, ít giao tiếp xã hội, ngày thường khi kết thúc công việc trở về thì sẽ ở luôn trong phòng, cho nên phòng khách này, trên cơ bản đã bị đôi tinh nhân này bá chiếm.
Ngoài ra còn có một nam nhân làm bên mảng IT thuê căn phòng thứ ba trong căn hộ, ngày thường là ru rú trong nhà, nguyên chủ rất ít nhìn thấy hắn.
Quý Du Nhiên bị mùi thuốc lá gay mũi làm ho khan hai tiếng, cô bước trên mặt đất, dẫm bẹp cái lon rỗng, mắt nhìn đôi tình lữ kia, đem cửa sổ mở rộng ra.
“Đây là khu vực chung, vui lòng không hút thuốc.” Quý Du Nhiên bóp mũi, nói với cặp trai gái kia.
Cặp tình lữ không ngờ tới người bạn cùng phòng vốn không bao giờ nói chuyện kia, hôm nay là bày tỏ thái độ khác thường, quản luôn cả chuyện nhàn rỗi.
Nam nhân kia đánh giá Quý Du Nhiên từ trên xuống dưới, ánh mắt dừng lại trên phần đùi vừa trắng vừa thẳng của cô, trắng sáng đến lóa mắt, “Ực” một tiếng hắn nuốt nước miếng.
Bạn gái hắn ngồi một bên thấy thế, tức khắc trầm mặt xuống, đẩy nam nhân kia một chút, tên đó đành phải gắng gượng dời đi ánh mắt.
Cô ả đã sớm không vừa mắt với Quý Du Nhiên, lúc nào cũng thoắt ẩn thoắt hiện, rõ ràng là cố ý câu dẫn bạn trai của cô ta, đồ dâʍ đãиɠ!
Vì thế cô ta lập tức làm trò trước mặt Quý Du Nhiên, châm một điếu thuốc, tức giận nói, “Không phải trước giờ luôn như vậy sao? Nếu cô chịu không nổi, thì đi dọn đi!”
Quý Du Nhiên xua đi làn khói thuốc trước mặt, nói, “Trước kia là trước kia, hiện tại là hiện tại, tôi nhớ rõ trong hợp đồng ghi rõ chỉ có một mình cô thuê căn phòng đúng không? Hiện giờ cô mang thêm hắn về ở, chủ nhà có biết không?”
Quý Du Nhiên chỉ vào tên nam nhân chỉ mặc quần xà lỏn, trần trụi nằm bên cạnh ả ta.
Nữ nhân tự biết đuối lý, nhưng vẫn còn mạnh miệng, “Vậy thì có làm sao? Đây là chuyện của tôi! Cô quản được sao? Có giỏi thì cô cũng mang nam nhân về phòng đi! Ở đây nói năng cái gì?”
Quý Du Nhiên căn bản không có hứng thú cùng dạng người này tranh luận, cô trực tiếp đưa xuống tối hậu thư.
“Lời tôi đã nói, nếu cô không muốn tôi báo với chủ nhà thì đừng hút thuốc ở chỗ này, còn nữa, rác rưởi do các người vứt ra, vui lòng dọn dẹp cho tốt đi.”
“Lời của cô là thá gì mà tôi phải nghe!”
Ả ta không ngờ tới hôm nay Quý Du Nhiên lại làm ra bộ dạng như vậy, làm bộ muốn đứng lên gây sự, bạn trai ả ta lập tức giữ tay ả lại, rút điếu thuốc lá ra khỏi miệng cô ta, dập vào gạt tàn.
“Được được, chúng tôi không hút, không hút.”
Tên nam nhân kia nhìn về phía Quý Du Nhiên, ánh mắt da^ʍ dê chằm chằm vào bộ ngực cao ngất của cô.
Quý Du Nhiên đương nhiên không muốn cùng bọn họ dây dưa, thấy nam nhân này đồng ý, liền xoay người trở về phòng của mình.
Kỳ thật hoàn cảnh sống như vậy đối với nguyên chủ vốn là dân ngoại tỉnh cũng được xem là tốt rồi, ít nhất cô còn có thể độc trụ một phòng, có phòng tắm riêng để sử dụng.
Quý Du Nhiên yên lặng ở trong lòng thở dài một chút, kỳ thật rất nhiều năm trước, khi cô vừa tới thành phố này, cũng từng trọ qua ở tầng hầm, hoàn cảnh sống thậm chí còn không bằng nơi này, trải qua rất nhiều rất nhiều lần chuyển nhà, chỗ ở không cố định, cô liều mạng nỗ lực dốc sức làm việc, cô không giống nguyên chủ phía sau còn có người nhà làm hậu thuẫn, cô lẻ loi một mình, chỉ có thể dựa vào chính mình.
May mà cô may mắn, tham gia một ít cuộc thi đấu, chiến thắng mấy giải thưởng thiết kế, bộc lộ được tài năng bản thân, về sau liền thuận buồm xuôi gió, không qua mấy năm đã có thể đứng vững gót chân ở nơi thành thị này, cuộc sống cũng dần ngày càng tốt lên.
Nhưng, ai có thể nghĩ đến tạo hóa trêu người?.
Hiện tại hết thảy lại về điểm xuất phát.