Một thời đại mà mọi thứ đều như đang dần lụi tàn, Một thời đại hết thảy đều trở nên rách nát... Màn sương không mờ áo, mà kì dị buông xuống... Những quái vật toàn thân quái dị, chúng muốn thoát ra khỏ …
Một thời đại mà mọi thứ đều như đang dần lụi tàn,
Một thời đại hết thảy đều trở nên rách nát...
Màn sương không mờ áo, mà kì dị buông xuống...
Những quái vật toàn thân quái dị, chúng muốn thoát ra khỏi thân xác máy móc, chúng mang đống sắt thắp dính trên cơ thể, bò tườn điên cuồng dưới ánh đèn neon chói mắt.......
Tỉnh lại giữa cái lạnh của tháng 12, Giang Thành dõi ánh mắt mông lung mà nhìn về phía trước.
Tiếng nước nhỏ giọt tí tách vang lên; hắn bị trói trong bồn tắm. Vòi hoa sen đang chầm chậm xả nước, mà mặt nước sắp ngập đến cằm rồi.
“Còn khoảng 20 phút nữa là mình chết đuối...”
Mỗi ngày, khu vực này có rất nhiều người chết.
Giang Thành nhẩm tính thời gian còn lại, yên bình nằm trong bồn tắm rồi bắt đầu nhớ lại nửa đời trước của mình theo một quy trình chuẩn xác.