Đoàn người sau khi nghỉ ngơi liền cảm thấy đói bụng, Trần Vũ Phong liền đem những con thú mà cậu cùng Đại Bạch gϊếŧ được đổ ra ngoài, hôm nay thật sự quá mệt mỏi nên cậu không làm thức ăn gườm rà.
Sau khi nhờ những thú nhân tìm nơi rửa sạch, như những căn nhà không hoàn toàn bị sập hết vẫn còn có thể sử dụng nước.
Sau khi thịt được cắt sẵn đem về thì cậu liền ướp sơ gia vị, rồi đem lên giá nướng, bởi vì gia vị cậu ướp sẵn rất ít nên không thể ướp hết thịt nên liền quyết định không lấy gia vị có sẵn mà cậu chế biến sơ gia vị rồi ướp nên mùi vị cũng không quá thơm.
Làm xong công đoạn ướp thịt cậu liền cho những thú nhân khác tự túc rồi đi lại chỗ nhóm Mạnh Kỳ đang ngồi.
Một vòng tròn tám người ngồi vẫn như cũ, sau khi Ra thấy cậu ngồi xuống mới bắt đầu nói, anh ta đã suy nghĩ việc này từ hôm qua nên hôm nay cũng quyết định sẽ làm như thế “Trần Vũ Phong, tôi có việc cần nhờ cậu.”
“Anh muốn đi đến chỗ của tộc người lùn.” Trần Vũ Phong không cần anh ta nói cũng biết, cậu cũng cảm thấy nên như vậy, dù sao ưu tiên hàng đầu của nhóm thú nhân là bảo vệ làng người lùn mà.
Ra cũng không ngạc nhiên khi cậu đoán được điều anh ta muốn nói, sau khi nghe cậu nói xong liền gật đầu cười “Đúng vậy, tôi sẽ dẫn mười lăm ngươi trong nhóm cùng năm người bên nhóm cậu, như vậy khi có người kiểm tra sẽ không bị phát hiện.”
“Nhưng làm thế nào để mọi người lẻn vào nội thành.” Như Yến tò mò.
“Chúng tôi có vòng tàng hình, nhưng cũng chỉ có mười vòng, còn lại chắc phải tìm cách nào đó khác.” Roma đáp.
“Vậy làm sao đây.” Anna thở dài nói, bây giờ rất loạn nếu bọn họ bị phát hiện đi lung tung thì sẽ rất rắc rối.
“Chúng tôi định sẽ hóa thú để lẽn đi.” Ra nói, tuy cách này khá nguy hiểm nhưng bọn họ không còn cách nào nữa.
Yuta ngồi một bên nghe vậy liền suy nghĩ một chút rồi bật hốt “Hay là các anh lấy của em nhé, nó không phải vòng tàng hình nhưng vẫn có công dụng tàng hình, tuy thời gian không lâu nhưng có lẽ vừa kịp cho mọi người rời khỏi chính thành.”
“Như vậy là tốt lắm rồi, vòng tàn hình của chúng tôi chỉ được một giờ đồng hồ, nếu như chúng tôi hóa hình mà chạy thì sẽ nhanh hơn.” Ra kinh ngạc sau đó vui mừng nói.
“Vậy em sẽ đưa cho anh, chỉ cần sử dụng xong nhớ trả lại cho em là được, đây chỉ là sản phẩm thử nghiêm khi em vừa lấy được vũ khí của mình nên nó không được tốt lắm.” Yuta hơi ngập ngừng nói, tuy nhóc đã thử vài lần cũng chắc chắn nó hiệu quả, nhưng nhóc vẫn muốn công dụng tốt hơn nữa.
“Được, cảm ơn em rất nhiều, như vậy thật sự tốt hơn nhiều với ý định ban đầu của anh.” Ra gật đầu đầy cảm kích.
Yuta không nói gì tiếp, chỉ đưa tay vào túi không gian rồi bắt đầu lục lọi, những người xung quanh cũng không ai lên tiếng làm phiền cậu nhóc.
Thịt cũng được các thú nhân nướng xong, Trần Vũ Phong đứng dậy đi đến giá nướng rồi đem thịt đến cho mọi người, cậu vẫn giữ lại phần cho Yuta, đợi khi cậu nhóc tìm thấy thứ cần tìm rồi ăn sau, nếu không sẽ bị mọi người ăn hết mất.
“Tìm được rồi.” Vài phút sau cuối cùng Yuta cũng lấy từ trong túi không gian ra hai miếng ngọc nhỏ, có hình dạng rất ngộ nghĩnh, cậu nhóc cầm rồi đưa qua cho Ra.
“Của em cũng phải truyền sức mạnh vào sao.” Ra đưa lên mắt xem xét cẩn thận.
Yuta gật đầu “Vâng, bọn em không có pháp sư, nếu như sức mạnh truyền vào nhiều thì nó vẫn sẽ giữ đến khi sức mạnh được sử dụng cạn.”
“Như vậy sao, vậy thời gian sử dụng sẽ được tăng lên rất nhiều.” Xa cũng bất ngờ, không ngờ một đứa nhóc như Yuta chế tạo ra một dụng cụ tốt như thế.
“Vâng, tuy mọi người sẽ tàng hình nhưng nếu đến gần những người có thể cảm nhận sức mạnh giống anh Phong thì nó hoàn toàn vô dụng, một cái có thể bao lấy năm người, nhưng mọi người phải đi gần nhau, nếu không thì sẽ mất tác dụng.” Yuta nói cách sử dụng cho Ra, sau đó cầm phần ăn được Trần Vũ Phong để lại rồi ăn một cách ngon lành.
“Cảm ơn nhóc, sau khi xong chuyện anh đây sẽ hậu tạ.” Ra cảm ơn xong liền đứng dậy, nhìn những người khác đều đã dùng bữa xong liền đi lại chỗ bọn họ.
Nhóm Trần Vũ Phong cũng không xía vào chuyện của họ, bọn cậu đã làm xong những chuyện có thể, còn lại là do quyết định của bọn họ.
Nhóm thú nhân ngồi lại với nhau vài phút, sau đó Ra liền đi lại chỗ nhóm Trần Vũ Phong rồi nói “Chúng tôi đã quyết định người ở lại, em trai tôi cũng sẽ ở lại, mong mọi người chú ý đến thằng nhóc nhiều hơn.”
“Chúng tôi sẽ cố gắng.” Trần Vũ Phong không hứa, nhưng cậu chắc chắn sẽ để ý đến cậu ta, dù sao đây cũng là một vị thái tử trong tộc báo, nếu lỡ xảy ra chuyện gì thì sẽ bị nhóm thú nhân tộc báo hận chết mất.
“Vậy chúng tôi xin phép, mọi người bảo trọng.” Ra gật đầu sau đó cùng một nhóm người hoàn toàn biến mất trước mặt cậu.
“Thần kỳ ghê, hoàn toàn không thấy bọn họ đâu nữa.” Như Yến hưng phấn mà nhìn ngó khắp nơi.
“Thật giống như sức mạnh của sát thủ vậy đó, biến mất trong chớp mắt.” Anna cũng hưng phấn không kém, những món đồ đắt tiền như dụng cụ tàng hình cô chưa bao giờ được nhìn thấy gần như thế này.
Trần Vũ Phong cũng không thể nhìn thấy nhưng cậu lại có thể cảm nhận được bọn họ vẫn đang đứng ở trước mặt cậu, giống như đang muốn xác nhận công hiệu của dụng cụ, sau khi nghe Như Yến cùng Anna nói xong bọn họ mới dùng tốc độ nhanh chóng mà rời đi.
Trần Vũ Phong chỉ thấy một làn gió thổi qua người sau đó mọi thứ trở nên yên tĩnh, luồng sức mạnh của nhóm thú nhân cũng hoàn toàn biến mất ở xung quanh.
Dạo này cập nhật chương chậm thiệt ý, cả ngày chưa thấy lên.