Chương 47: Vật lộn

Chương 47: Vật lộn

(*tung hoa* Mọi người thấy ta có chăm chỉ không nào? Chương mới có rồi nha~)

Bạch lên tiếng chào với học đệ phụ trách đăng ký , cũng bày tỏ mình muốn mượn dùng gian phòng kiểm tra trống ở bên cạnh một chút.

Còn muốn kiểm tra một lần nữa? Dị tộc có chút kỳ quái, dưới tình hình chung, loại kiểm tra này nếu một lần không có vấn đề, là có thể qua, không cần thiết phí thời gian dư thừa.

Thế nhưng Bạch học trưởng nếu lên tiếng. . . Dị tộc liền gật đầu, giao ra chìa khóa, lại hoài nghi nhìn Trình Hiểu đứng ở một bên một chút, mấy người này. . . Lẽ ra không được phép tiến vào học viện mới đúng.

"Hắn là mẫu phụ của Lẫm, ta lo lắng khiến hắn chờ quá lâu, lại sẽ không an tâm về Lẫm, cho nên đặc biệt cho phép bọn họ có thể chờ ở bên ngoài." Bạch mỉm cười giải thích với học đệ.

"Học trưởng ngài thực sự là tốt bụng." Dị tộc gật đầu, cũng căn dặn đám người Trình Hiểu và An Vân nhất định phải chờ ở bên ngoại, với lại không thể tùy ý đi lại.

"Chúng ta ở trong nơi này ngồi một lát đi, không biết lần kiểm tra này của bọn họ còn bao lâu nữa." An Vân tìm mấy cái ghế, quá trình đăng ký của Dung rất thuận lợi, có lẽ Lẫm cũng sẽ không có ngoài ý muốn.

". . . Cái chìa khóa này, chỉ có một chiếc?" Trình Hiểu đột nhiên hướng tên dị tộc ngồi trở lại trên ghế kia hỏi.

"A. . . Đúng vậy, chỉ có một cái, hơn nữa Bạch học trưởng sẽ khóa trái ở bên trong, các ngươi vẫn là chờ ở nơi đó thì tốt hơn." Dị tộc có phần không kiên nhẫn trả lời, hắn bận rộn đến mức đầu cũng không có thời gian nâng lên, chỉ là giọng điệu mau chóng dặn dò một lần nữa.

Ngày đầu tiên đăng ký, người luôn là khá nhiều, lại còn có một học trưởng rời đi mà chưa trở về, hắn trong chốc lát thật đúng là bận không ngừng nghỉ, hy vọng mấy tên nhân loại này đừng nên sinh sự cho hắn thì tốt rồi, Bạch học trưởng ngày hôm nay còn rất rảnh rỗi, cư nhiên đối lại để bụng tới chuyện kiểm tra. . .

Học viện cấm phụ huynh đi vào cũng là có nguyên nhân khác, chủ yếu là bởi vì thế đạo ở hiện tại khó tránh khỏi có vài người tâm tư khó dò, vì lý do an toàn, những người không có nhiệm vụ vẫn là dừng ở cửa học viện mới tốt.

Sau khi Bạch đem Lẫm cùng Khí mang vào nhà, liền đem cửa khóa trái tốt, cho dù ai khi đang làm chuyện này lại bị đột nhiên cắt đứt, đều là sẽ rất khó chịu, Bạch đương nhiên sẽ không để cho trình độ hưởng thụ của mình giảm thấp.

Lẫm lưu loát cởϊ áσ trên ra, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Bạch.

Dị tộc trưởng thành âm thầm nuốt nước miếng một cái, thân thể này, quả nhiên nhìn một trăm lần cũng không chán a, thực sự là đẹp. . .

"Yên tâm, không có chuyện gì, ta chính là muốn lại kiểm tra cẩn thận một lần nữa. . ." Bạch một bên ôn nhu cười, một bên vươn tay, liền định hướng ngực Lẫm sờ soạng.

Khí lần đầu tiên thấy Lẫm lộ ra thân thể, cơ thể mềm dẻo mà cân xứng, mặc dù bởi vì vấn đề tuổi tác của đối phương, thân thể còn chưa hoàn toàn phát triển, thế nhưng cái loại lực lượng và xinh đẹp hoàn mỹ dung hợp này đã bắt đầu vừa lộ ra đầu mối.

Bạch một tay nhắm ngay chỗ nhô ra trên ngực Lẫm, tay kia lại chuyển qua chỗ căng tròn phía dưới, trên mặt cũng không che giấu ý cười tà ác toát ra chút nào.

Lẫm không khỏi nhíu nhíu mày, hành động của tên dị tộc này, dường như là có chút không thích hợp.

"Bạch học trưởng." Khí đột nhiên hướng bên phải di chuyển một bước, hơi ngửa đầu gọi.

Bạch nhíu mi lại, đứa trẻ này vừa vặn chắn ngay trước mặt của Lẫm, thật không hiểu chuyện, có chuyện ở một bên nói thì tốt rồi, làm gì cần phải đi tới trước mặt mình.

Là mời sủng sao? Nhỏ như vậy liền hiểu một chút chuyện, trong lòng Bạch âm thầm đoán, có một vài dân thường cũng không phải là chưa làm qua chuyện như vậy, đem đứa trẻ lớn lên sạch sẽ điều dưỡng tốt, sau đó sẽ tìm các loại lý do đưa cho mình.

Đơn giản chính là cầu danh cầu lợi, thậm chí có chỉ là vì ăn cơm no. . . Nhưng mà những thứ chính mình đưa lên cửa này, thật đúng là tiện nghi.

Bạch nhìn Khí một chút, nếu chủ động như thế, hẳn là có chút kỹ thuật, vừa vặn, sau khi tuần phục ngựa hoang xong nếm thử nuôi trong nhà, cũng tốt giảm bớt tâm tình kích động xuống dưới.

Này tên gì. . . Đúng, căng trùng có độ!

"Làm sao vậy, ngươi tên là. . . Khí, đúng không?" Bạch hiền hòa sờ sờ đầu đứa trẻ , "Có chuyện gì một lát lại nói được không, ta kiểm tra thân thể cho Lẫm trước đã."

Thân thể phía dưới đã kéo căng đến rất chặt, Bạch không nhẫn nại được muốn đem Khí kéo ra.

"Thế nhưng. . . Ta cũng muốn kiểm tra thân thể một chút, không thể được sao?" Khí chớp chớp mắt, một bộ không quá cam tâm.

Lẫm nhìn hắn một cái, trực tiếp đem áo khoác phủ lại trên người, đứng ở một bên, "Có thể."

Hắn không định ở trên loại chuyện này làm tranh chấp, để tránh khỏi lãng phí thời gian.

Khí nếu muốn kiểm tra trước, hắn cũng không sao cả mà chờ một chút.

Bạch có chút tức giận, tên nhóc này cũng không hiểu chuyện quá, hắn muốn ăn trước chính là Lẫm a. . . Lẽ nào sau khi ăn điểm tâm ngọt xong còn muốn đổi thành ăn món khai vị?(*)

(* thông thường người ta sẽ ăn món khai vị trước sau đó mới ăn tráng miệng. Ý của tên Bạch này là Lẫm là món khai vị, còn Khí chỉ là món tráng miệng thôi.-)))) )

Khí thấy Lẫm đứng một bên chính mặt không thay đổi nhìn mình, liền dẫn mở áo của mình, chậm rãi cởϊ áσ, lộ ra da thịt tinh tế tỉ mỉ lại thật chạt của thiếu niên.

Phiền não trong lòng Bạch hơi giảm bớt một chút, hắn suy nghĩ một lúc, dù sao cũng là muốn ăn, trước tiết tiết lửa cũng tốt, để tránh khỏi đến phiên Lẫm, quá nhanh, chính mình trái lại không hưởng thụ được.

( -_- Phi, dám đánh chủ ý lên Lẫm bảo bảo nhà ta, tên Bạch khốn kiếp! Người đâu, thả Khí! )

Cái này kêu Khí. . . Cũng rất tốt, Bạch giả vờ thở dài nói: "Được rồi, nếu Lẫm cũng đồng ý, ta đây trước hết kiểm tra thân thể cho ngươi vậy."

Dứt lời, tay liền sờ lên thân thể của đối phương.

Ừ, xúc cảm thật không tệ, không nghĩ tới trơn như thế. . . Bạch vui mừng trong bụng, tự nhiên đã đem thủ hướng xuống thân dưới đi, hắn nghĩ thầm, đứa trẻ này rất chủ động, có lẽ là biết mình muốn làm gì.

Hơn nữa bên ngoài còn có người đang chờ, Bạch cảm giác mình phải đem nắm từng giây từng phút hưởng thụ thật tốt mới phải.

"Học trưởng, ngươi muốn làm cái gì?" Ánh mắt Khí trong suốt nhìn về phía bàn tay to của dị tộc muốn cởi cái quần của mình.

"Ha ha, đương nhiên là làm một chuyện khiến cho ngươi vui vẻ." Bạch nhẹ giọng lừa nói, đây là dục cự còn nghỉ sao? Không sai, mình thích!

"Ngươi muốn cho ta vui vẻ?" Khí dùng khóe mắt liếc nhìn cửa phòng, khóa chặt, lại còn thêm hai tầng bảo hiểm.

Tuy rằng hắn có thể đoán ra tên dị tộc này có cái chủ ý gì xấu, thế nhưng đây là học viện, đối phương lại là học viên cao cấp, nếu là tùy tiện nói ra, chỉ sợ đối phương có tâm đề phòng, đến lúc đó lại tùy ý tìm lý do. . . Bạch muốn đối phó những người từ bên ngoài đến như bọn họ căn bản là chuyện nhỏ mà thôi.

Thế đạo vô thường, có đôi khi, chính là chuyện không phải do người, Khí bất đắc dĩ nghĩ thầm, lại cũng chỉ có thể đi một bước tính một bước, suy tính làm sao quá được cửa ải này.

Hắn vốn không muốn nhúng tay, thế nhưng nhân loại kia đối với mình rất tốt, mà Lẫm lại là hài tử duy nhất của đối phương . . .

"Ngoan, thả lỏng. . ." Tay của Bạch đã duỗi vào trong, lại phát hiện vô pháp tiến thêm một bước.

Lẫm nắm thật chặt lấy cổ tay của dị tộc, đôi mắt hơi nheo lại, tuy rằng Khí cùng mình cũng chưa quen thuộc, nhưng đều là người từ trong một tòa thành tới, mẫu phụ hình như cũng có chút để ý đối phương.

Bạch sửng sốt một chút, ngược lại lộ ra một nụ cười càng say mê , "Lẫm, đừng nóng lòng a, yên tâm, từng cái từng cái, từ từ sẽ đến, ta sẽ không bạc đãi các ngươi!"

Lẫm trầm mặc không nói, cũng lạnh lùng nhìn về phía Bạch, độ mạnh yếu trong tay gia tăng.

"Tê!" Bạch thình lình rút tay về, sức lực của dị tộc trưởng thành đương nhiên không phải là Lẫm có thể kháng cự.

Hắn xoa xoa cổ tay bị bắt đến đau đớn của mình, chỉ là một thiếu niên, làm sao có thể uy hϊếp được mình!

Bạch có chút không vui, nếu không nghe lời, dứt khoát cứ đem bọn họ ném cùng một chỗ, mình muốn làm thế nào liền làm thế nào . . . Nghĩ đến điểm này, tâm tình của dị tộc cũng khá hơn một chút.

Chỉ cần bị nhốt ở bên trong phòng, hiệu quả cách âm cũng không sai, hai gã thiếu niên còn không phải là mặc mình tùy ý hưởng dụng.

Khí có chút ngoài ý muốn, hắn không nghĩ tới Lẫm sẽ ra tay ngăn cản. . .

"Ngươi, chính mình cởi, nằm lên cái giường kia đi ." Bạch thấy Lẫm không phối hợp như vậy, cũng lười chơi trò chơi gì, lãnh ngạo là tốt, thế nhưng biết cắn người là sẽ không tốt. . .

(*lãnh ngạo: lạnh lùng cao ngạo)

Lẫm đứng yên không nhúc nhích, ánh mắt lãnh duệ, cũng lặng yên triển khai tư thế chuẩn bị chiến đấu.

(*lãnh duệ: Lạnh lùng sắc bén)

Mẫu phụ còn ở bên ngoài, phụ thân lại đúng lúc không ở. . . Lẫm âm thầm đánh giá thực lực của Bạch, còn muốn lo lắng đến ảnh hưởng của thế lực phía sau lưng đối phương. . .

"Tiểu tử thối!" Bạch tuy rằng hoàn khố, nhưng cũng là một gã dị tộc bị giáo dục nhiều năm, hắn đương nhiên là nhìn ra Lẫm đã có ý phản kháng.

(*hoàn khố: nghĩa là quần là áo lụa, ăn chơi trác táng)

Thực sự là không biết điều!

Bạch cũng triển khai tư thế chuẩn bị chiến đấu, nếu đối phương không thích mình ôn nhu, vậy dã man chút là được rồi, nhìn nơi nào đó của đối phương không ngừng chảy máu, cũng là một chuyện rất đẹp mắt. . . Nếu là vô ý hại chết, cùng lắm thì bồi ít tiền là được.

"Không phải nói muốn cho ta vui vẻ sao?" Khí ngu ngốc hồ hồ đi đến trước mặt của Bạch, còn ghét bỏ nhìn Lẫm một chút, dường như là đối với hành động đem học trưởng chọc nổi giận của hắn mà sinh lòng bất mãn.

"Hừ, coi như có cái hiểu quy củ. . ." Bạch hừ lạnh một tiếng, mặt mang khinh bỉ nói, "Đến đây đi, trước tiên hầu hạ ta thật tốt, nếu là thoải mái, một hồi còn có thể nhẹ tay đối với ngươi một chút."

Khí gật đầu, dán đến gần hơn, "Học trưởng, ngài biết ta thích loại vui vẻ nào không?"

Thanh âm của thiếu niên thanh thúy dễ nghe, ở vào thời điểm này vẫn rất có tính trêu chọc.

"Ha ha, đó là tất nhiên, ngươi cũng đừng học hắn, rất không thú vị." Bạch vẫn không quên duy trì tư thế chuẩn bị chiến đấu, lại mặc cho Khí dán qua đây, trước đó thoải mái một chút cũng tốt, kỹ thuật của đối phương không biết thế nào.

Hắn không quên nghiêng đầu sang chỗ khác, trên dưới quét mắt Lẫm, "Một thằng nhóc non mềm đến từ nông thôn, chờ ta chơi chán, liền đem ngươi đưa cho những người khác đùa giỡn một chút, nói không chừng có thể đồng thời hầu hạ mấy người đâu, ha ha ha. . . Ngô!"

Bạch đảo lui lại mấy bước, đưa tay gắt gao che bụng của mình, từ trong khe hở có máu tươi cuồn cuộn không ngừng chảy ra. . .

Khí cười lạnh lắc lắc tay, máu dính trên đầu ngón tay bay xuống rơi trên mặt đất.

Từ trong giọng của Bạch, Khí biết chuyện này cũng không thể giải quyết một cái hòa hảo, không bằng ra tay trước, ít nhất có thể chiếm chút ưu thế, dù sao đối phương chính là một gã dị tộc trưởng thành. . .

"Tiểu súc sinh!" Bạch không nghĩ tới tốc độ của mình sẽ không bằng Khí, hắn có tự tin để cho Khí tới gần như thế, một mặt là cảm thấy thiếu niên này thực lực rất yếu, về phương diện khác, chính là ỷ vào tốc độ phản ứng của mình rèn luyện ra được sau khi trưởng thành.

"Không phải nói, muốn cho ta vui vẻ sao?" Khí ôm lấy khóe miệng cười nói, "Ta cũng chỉ là muốn giúp học trưởng, giãn giãn gân cốt mà thôi."

Bạch vừa thẹn vừa giận, hắn lại có thể bị một cái chưa đến tuổi trưởng thành làm cho bị thương, sau này hắn còn thế nào đặt chân ở trong giới!

Khí thấy Bạch đột nhiên trực tiếp vọt tới, không khỏi lui về phía sau vài bước, thế nhưng không gian có hạn, hắn không né tránh ra được, chỉ có thể nghênh chiến từ chính diện.

Chiến lực của dị tộc trưởng thành đương nhiên không kém, chỉ là hai cái qua lại, Khí liền có thể cảm nhận được lực áp bách của đối phương, hai tay không cẩn thận bị trói ở tại phía sau, mà đối phương nhân cơ hội này, giơ lên cái tay buồn nôn kia, trực tiếp hướng thẳng đến mặt của mình cố sức trảo xuống.

Con ngươi của Khí hơi co lại, hắn đánh giá thấp chiến lực của tên dị tộc trưởng thành này.

Bạch cho là tình thế đã là nhất định, lại không nghĩ rằng phía sau đột nhiên trầm xuống. . .

Lẫm trực tiếp dùng ra tất cả sức lực của mình (*), đem Bạch quật ngã xuống đất.

(* nguyên văn là "Lẫm trực tiếp dụng dùng ra toàn hồi giảo thủ sát," mỗ cũng chẳng hiểu cái toàn hồi giảo thủ sát này là cái gì nữa nên dịch bừa, ai hiểu thì góp ý cho ta với nhé.)

Cổ đã bị công kích khiến Bạch hoàn toàn nổi giận, sinh mệnh đã bị uy hϊếp, hắn trực tiếp bắt Lẫm lại, sau khi liên tiếp công kích, trực tiếp đem đối phương đá qua một bên, cũng lấy tay kháp ở cổ của Khí , trước tiên gϊếŧ một cái đã!

Một tên khác kia, hắn còn muốn giữ lại hưởng dụng xong, lại gϊếŧ cũng không muộn. . .

Bạch sẽ không thừa nhận, hắn vừa rồi đối với công kích của Lẫm có một loại ý nghĩ sợ hại, không dám tùy tiện xuống tay, vẫn là trước xử lý xong tạp binh lại nói.

Khí dùng dư quang của khóe mắt thấy Lẫm cả người đều là vết thương, con ngươi không khỏi co rút nhanh, ánh mắt lại băng lãnh xuống.

Lúc này, cửa lại mở. . .

Tác giả có lời muốn nói: Cảm tạ tinh thần ném một viên địa lôi

Cảm tạ Thước Sảng ném một viên địa lôi

Cảm tạ Lạc Hoa Thanh Nguyệt ném một viên địa lôi

Cảm tạ Ngã Thị Nhất Khỏa Thụ ném một viên địa lôi

Sao sao thân môn ~ [ che mặt 】