Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Phế Tài Tiểu Thư: Phúc Hắc Tà Vương Nghịch Thiên Phi

Chương 65: Đó là do ngươi quá lạc hậu!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Mọi người nhanh chóng dựa sát vào nhau, trong nháy mắt liệt hỏa hùng sư phẫn nộ chạy như điên đến, mọi người khai hỏa toàn bộ vũ lực, công kích liệt hỏa hùng sư mãnh liệt.

Liệt hỏa hùng sư thân là ngũ giai ma thú, cũng không dễ đối phó như vậy, lực công kích ngang ngược vẫn khiến không ít người kiêng kị, trong lúc nhất thời hai phương chiến hỏa kịch liệt.

Bên này chiến đấu hung mãnh.

Trên một tảng đá lớn giữa sườn núi cách đó không xa, hai con mắt đen láy của Quân Mặc Sơ quan sát trận chiến kịch liệt phía trước, cười như không cười.

Cảnh này giống như một đám người đang chơi game đánh BOSS, đánh xong sẽ nhận kinh nghiệm, chia trang bị vậy.

Rèn luyện như vậy tuy thực lực sẽ tăng lên nhưng lại quá mức ỷ lại vào tập thể, nếu sau này chỉ có một mình, một khi gặp phải nguy hiểm thật sự, đến lúc đó liền không biết phải làm sao.

Quân Tiêu Vũ đang lúc chiến đấu chợt giống như cảm nhận được cái gì đó, nhìn thẳng về chỗ Quân Mặc Sơ.

Quân Mặc Sơ hơi híp mắt, hai tay kết ấn tạo thành trận trên mặt đất, nháy mắt liền hóa xung quanh mình thành ảo cảnh hư ảo, vũ lực màu đỏ đậm tràn ngập quanh thân.

Vậy mà có thể phát hiện ra nàng, Quân Tiêu Vũ này quả nhiên không đơn giản.

Thanh Minh Dạ phát hiện ra sát ý trong mắt nàng, đây là lần đầu tiên hắn thấy Quân Mặc Sơ muốn gϊếŧ một người như vậy, "Nàng muốn gϊếŧ nàng ta?"

"Đương nhiên." Quân Mặc Sơ nhướng mày, ánh mắt lãnh khốc, "Ta cũng không phải thánh mẫu Maria, một người muốn gϊếŧ ta, sao ta phải để nàng ta còn tồn tại trên thế giới này, chờ một lúc nào đó tới hãm hại ta!"

Quân Tiêu Vũ không coi nàng như tỷ tỷ, nàng việc gì phải coi nàng ta như muội muội.

Huống chi, ngoại trừ thân thể này, nàng cũng không có chút quan hệ nào với Quân gia!

"Thánh mẫu Maria?" Con ngươi màu đen của Thanh Minh Dạ lóe lên một tia sáng, hắn cảm thấy trong miệng Tiểu Sơ Nhi có rất nhiều danh từ xa lạ, "Người này là ai?"

Quân Mặc Sơ không ngờ hắn lại chú ý đến cái tên mà nàng thuận miệng nói ra, lập tức có hơi sửng sốt, hồi lâu sau mới nói: "Thì là thánh mẫu... Ý vậy đó."

Nàng nghĩ, phỏng chừng Thanh Minh Dạ ngay cả thánh mẫu cũng không biết có nghĩa là gì.

Nhưng mà nàng nghĩ sai rồi, Thanh Minh Dạ không chỉ không thắc mắc thánh mẫu là gì, ngược lại còn nghi hoặc hỏi nàng, "Tiểu Sơ Nhi quen biết thánh mẫu?"

Quân Mặc Sơ ngẩn ra, Emma, đừng nói với nàng là thế giới này thật sự có người như thánh mẫu tồn tại đấy nhá!

"Ngươi nói thánh mẫu là...?" Nàng thử dò hỏi.

"Nàng không biết?" Thanh Minh Dạ nhướng mày hỏi lại.

"......Không biết." Biết còn hỏi ngươi làm gì? Nàng có chút cạn lời.

"Ồ!" Thanh Minh Dạ thản nhiên lên tiếng, chợt nghiêng đầu, bộ dáng lười biếng, "Bản tôn cũng không biết."

"......" Ngươi không biết thì ngươi hỏi làm gì! Khóe miệng Quân Mặc Sơ giần giật.

Lúc này, Tả Phi vốn luôn yên lặng đứng sau Thanh Minh Dạ đột nhiên xen miệng: "Đại lục Thương Khung không có thánh mẫu, nhưng lại có một thánh tăng."

"Tên là Đường Tam Tạng phải không?" Quân Mặc Sơ lập tức bừng bừng hứng thú hỏi, "Hay là Đường Tăng? Huyền Trang?"

Sắc mặt Tả Phi không đổi, nói thẳng: "Không, tôn danh của thánh tăng là Phạn Trần, là vị nhà nhà đều biết 一 cao tăng được thiên hạ ca tụng."

"Phạn Trần? Ngươi chắc chắn nhà nhà đều biết? Vì sao ta chưa nghe nói đến?" Quân Mặc Sơ không nóng không lạnh hỏi, làm nàng còn tưởng là Đường Tăng.

"......" Khóe miệng Tả Phi hơi giật giật, đó là do quốc gia của ngươi quá lạc hậu mà thôi!
« Chương TrướcChương Tiếp »