Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Phế Tài Tiểu Thư: Phúc Hắc Tà Vương Nghịch Thiên Phi

Chương 58: Đốt rụi phần mộ tổ tiên hắn!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sắc mặt mọi người lập tức tái nhợt, chẳng lẽ bọn họ chính là hai người đó? Đám Ngự lâm quân tức khắc bị kinh hãi đến mức một câu cũng không nói nổi, thậm chí còn không dám thở mạnh.

Thấy bọn họ phối hợp, Tả Phi vừa lòng gật đầu, "Chủ tử, bọn họ đã câm miệng rồi."

Thanh Minh Dạ liếc mắt nhìn hắn một cái, cười khẽ, "Bản tôn cũng thấy ngươi ồn ào."

"......Dạ, thuộc hạ câm miệng ngay." Tả Phi ngậm miệng, thầm than, chủ tử đúng là càng ngày càng không dễ hầu hạ.

Tả Phi vừa đi vừa định thân, thủ vệ hoàng cung lẫn Ngự lâm quân đều bị hắn làm cho bất động tại chỗ, vì thế, toàn bộ thái giám lẫn cung nữ trong cung đều bắt đầu gà bay chó sủa.

Ngay cả hoàng đế Đại Vũ cũng bị kinh động, vội vàng đi đến nơi thí luyện.

"Là nơi này?" Thanh Minh Dạ nhìn tòa từ đường đồ sộ trước mặt, sâu trong mắt tím tràn đầy bất mãn.

Từ đường là nơi cung phụng người chết của hoàng thất, Tiểu Sơ Nhi tới đây làm gì? Chơi với người chết à?

Khóe miệng Tả Phi giật giật, tựa hồ cũng không ngờ cửa động lại giấu sau từ đường, "Chủ tử chờ một lát, thủ hạ đi tìm cơ quan."

Nơi này tựa hồ có lớp kết giới đặc biệt, nếu không có cơ quan thì rất khó phát hiện cửa vào.

"Dừng tay! Các ngươi là người phương nào, dám đột nhập vào hoàng cung trẫm, thật to gan!" Hoàng đế Đại Vũ vội vàng chạy tới, lạnh giọng hét lớn, muốn ngăn hành động của Tả Phi lại.

Hoàng đế?

Tới thật đúng lúc, Thanh Minh Dạ giương mắt nhìn, khẽ cười một tiếng, lười biếng hỏi: "Cửa vào nơi thí luyện ở đâu?"

Giọng điệu kia, vẻ mặt kia, cứ như hắn là bằng hữu lâu năm của hoàng đế Đại Vũ vậy, hỏi không chút khách khí.

"Cửa vào? Ngươi muốn bước vào nơi thí luyện?" Sắc mặt hoàng đế Đại Vũ trầm xuống, trầm giọng nói: "Nơi thí luyện ba năm chỉ có thể tiến vào một lần, mỗi lần kéo dài một tháng, ngươi đã tới quá muộn, hiện tại nơi thí luyện đã bị đóng cửa."

Một tháng?

Tiểu Sơ Nhi nhà hắn bị nhốt chung với người chết tận một tháng?

Thanh Minh Dạ híp mắt, sâu trong con ngươi màu đen lướt qua tầng tầng lớp lớp gió bão, tựa như hang động sâu không thấy đáy, dày đặc sương mù.

"Nếu bản tôn muốn ngươi mở ra ngay bây giờ thì sao?"

Hoàng đế Đại Vũ ngồi ở ngôi vị hoàng đế lâu như vậy, nào có từng gặp ai không để ông ta vào mắt như thế, mặt rồng không khỏi giận dữ, "Làm càn, trẫm nói chuyện không cho phép bất kì kẻ nào phản bác, trẫm nói không được chính là không được," Nơi này là Đại Vũ, là địa bàn của ông!

"Hửm?" Thanh Minh Dạ cười như không cười, đôi môi mỏng góc cạnh rõ ràng toát lên hàn ý lạnh lẽo, sâu trong đáy mắt tia sáng lạnh thấu xương, một chút kiên nhẫn cuối cùng liền hết sạch, ngữ khí lười biếng lại lạnh nhạt, "Rất tốt."

Hắn không chút để ý xoay người, "Tả Phi."

"Có thuộc hạ."

"Đốt." Hắn nói có thể chính là có thể, không ai có thể ngăn cản.

Đốt sạch sẽ nơi này, cửa vào tự nhiên sẽ xuất hiện.

Thanh Minh Dạ chắp tay sau lưng, mái tóc dài đen óng tà mị tung bay, tràn ngập sát ý.

Một hoàng thất nho nhỏ thôi mà cũng dám ngăn cản hắn tìm Tiểu Sơ Nhi, một khi đã như vậy, bản tôn đốt rụi phần mộ tổ tiên ngươi.

Ánh lửa chợt bừng lên toàn bộ hoàng cung.

Khói cuồn cuộn lan tràn toàn bộ thủ đô Đại Vũ.

Bá tánh sống trong thủ đô nhìn thấy luồng khói dày đặc như thế bay từ trong hoàng cung ra đều tưởng hoàng cung cháy, nhưng mà ngọn lửa tím đó lại kì quái dị thường, cho dù xối nước như thế nào cũng không tắt, bao vây toàn bộ hoàng thất tông tộc bên trong.

Kỳ dị chính là, tuy ngọn lửa đó không dập tắt được nhưng lại giống như có sinh mệnh, cho dù gió có lớn bao nhiêu lửa cũng không lan rộng, chỉ cháy ở mỗi chỗ từ đường, nó tựa như biết nghe mệnh lệnh, bảo nó đốt nơi nào, nó sẽ đốt nơi đấy, tuyệt đối không đốt chỗ khác.

Ở mỗi gia tộc, từ đường đều là nơi cung phụng trưởng lão và gia chủ của mỗi triều đại, là nơi toàn bộ gia tộc coi trọng nhất.

Hoàng thất Đại Vũ đương nhiên cũng không ngoại lệ.

Có thể nói, toàn bộ hoàng cung có thể hủy, nhưng từ đường thì không thể, bởi vì đó là vinh dự tối cao của tất cả tiên hoàng.

Bởi vậy khi nhìn thấy từ đường hoàng thất nổi lửa lớn như thế, hai mắt hoàng đế Đại Vũ đỏ máu, phẫn nộ đến mức hôn mê bất tỉnh.

Dưới cơn thiêu đốt của ngọn lửa tím, kết giới kín mít cũng không chịu được mà sụp đổ, lộ ra cánh cửa đá phảng phất như hình thành từ thiên nhiên.

Đường đến nơi thí luyện, rốt cuộc hiện ra trước mặt bọn họ!
« Chương TrướcChương Tiếp »